Chương 53.2: Đây là phu nhân của tôi

Cô mỉm cười mà túm chặt cánh tay Dịch Dương, thấp giọng xem như không có việc gì, nói: "Dịch Dương, em tiêu rồi."

Dịch Dương thấp giọng dò hỏi: "Làm sao vậy?"

Hứa Tân Di khóc không ra nước mắt: "Gót giày bên phải bị vướng lên thảm rồi."

Bước lên thảm đỏ chuyện lớn như vậy, sao còn có thể vướng gót giày kia chứ?

"Đừng khẩn trương, việc nhỏ mà thôi, Hứa Tân Di, chuyện lớn nhỏ gì mày cũng từng trải qua rồi, chút việc nhỏ này đừng vội vàng, đừng hoảng hốt!"

"Thử dùng thêm chút lực xem xem."

"A! Một tuần lễ thời trang lớn như vậy tại sao lại có loại sai lầm này được?!"

Hứa Tân Di dưới chân dùng sức, muốn rút gót cao ra khỏi khe hở, nhưng hai người bọn họ đã đứng khá lâu, mà gót giày cao gót quá mức thon dài, lún đến quá sâu, trong chốc một vẫn gỡ không ra.

Cô liếc mắt xung quanh, nhân viên không phải đang duy trì trật tự, chính là đang ngăn cản nhϊếp ảnh gia tiến vào quá sâu, MC thì đứng quá xa, nhìn không thấy.

Ánh đèn tại hiện trường chiếu xuống, Dịch Dương thấy biểu tình Hứa Tân Di càng ngày càng gấp gáp.

Không để ý cũng không nghĩ nhiều, buông ra tay Hứa Tân Di đang kéo cánh tay mình ra, bước đến trước mặt Hứa Tân Di, ở trong ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của Hứa Tân Di chậm rãi quỳ một đầu gối, ngồi xổm xuống.

" Trời, trời, trời.....!!! Đây là cầu hôn sao?"

"Trường hợp này mà cầu hôn?! Tổng giám đốc Dịch à, đầu óc của anh bị nước vào hả???"

"Trời ơi! Tập trung ánh mắt của toàn thế giới nha, một trường hợp cầu hôn sang chảnh không thể sang chảnh hơn!!! Lãng mạn chết người mà? Tôi ghen tỵ quá đi à!"

Hứa Tân Di giật mình, sắc mặt lúc xanh, lúc đỏ.

"Anh làm gì vậy?"

Dịch Dương nhấc làn váy của cô lên, một tay nắm mắt cá chân của cô, thấp giọng nói: "Đừng ồn."

"......"

Hứa Tân Di nhìn quanh bốn phía, âm thanh camera rắc rắc cùng ánh đèn lóe tắt không ngừng vang lên.

Cô cũng coi như đã trải qua không ít sóng to gió lớn, nhưng tụ tập tầm mắt nhiều như vậy, cũng không biết sao, tim đập như sấm, bang bang vang lên không ngừng.

"Anh đừng... Anh đứng lên, gọi nhân viên lại làm thì tốt rồi."

Dịch Dương một tay cầm mắt cá chân của cô, bàn tay ấm áp, xúc cảm mạnh mẽ nắm chặt, lực độ làm cô không thể tránh thoát.

"Đừng vội vàng, thời gian trễ một chút cũng không sao."

Cũng thật là kỳ quái, hiện trường thảm đỏ ồn ào ầm ĩ như vậy, nhưng Hứa Tân Di lại nghe rõ ràng giọng nói trầm thấp đầy nam tính quyến rũ của Dịch Dương.

Cô không muốn thừa nhận rồi lại không thể không thừa nhận, tại một giây lúc này đây, Dịch Dương cho cô cảm giác vô cùng an toàn.

Anh gỡ chân phải của cô ra khỏi chiếc giày dính chặt vào khe hở thảm đỏ kia, đặt lên trên khủy chân đang quỳ của anh, rồi Dịch Dương hơi cúi đầu, tay dùng sức, rút gót giày từ trong thảm sâu ra tới, cầm lấy chân cô, sau đó nhẹ nhàng mang giày vào giúp cô.

"Được rồi." Dịch Dương đứng dậy, giống như không có việc gì.

Hứa Tân Di rốt cuộc tỉnh hồn, mỉm cười, ôm lấy cánh tay Dịch Dương, tiếp tục đi về phía trước.

"Có chút ngọt nha, chuyện như thế nào vậy bà con?"

"Thì ra quỳ một gối xuống đất không phải cầu hôn, tôi nói mà, tổng giám đốc Dịch làm sao có thể làm chuyện này tại trường hợp này nha."

"A a a a tổng giám đốc Dịch bạn trai lực max!!! Quá dịu dàng ấm áp, quá ngọt! Là đối tượng mà tôi vẫn luôn mơ ước!"

"Tôi có thể khẳng định, người vợ ẩn hôn của Dịch Dương nhất định là Hứa Tân Di! Không phải tôi phát sóng trực tiếp ăn phân!"

"Cũng không cần phát sóng trực tiếp đâu chị em, cô có thể tự trốn tự ăn."

"Một người đàn ông có thể hành động như vậy trước mặt một người con gái, nếu hai người không phải vợ chồng, vậy đủ để chứng minh nhân phẩm Dịch Dương có vấn đề."

"Mấy người một câu một chữ đều dính tới cụm từ vợ chồng làm gì, Dịch Dương thừa nhận sao, nếu vậy vợ anh ta chắc là toàn bộ giống cái trên đời này rồi? Hứa Tân Di là người nào, các chị em đều đã quên? Con đó nó xứng đôi với Dịch Dương sao?"

Mặc kệ làn đạn phát sóng trực tiếp trước như thế nào gió bão mưa máu, sau màn hình là hiện trường thảm đỏ, Hứa Tân Di ôm cánh tay Dịch Dương đã đi đến cuối thảm đỏ.

MC là một người đẹp nước ngoài có thân hình gợi cảm nóng bỏng, Hứa Tân Di và Dịch Dương bước trên thảm đỏ đã được nhân viên thông báo cho cô nửa tiếng trước.

Dịch Dương không thích bị người khác hỏi vấn đề tư nhân, MC cũng là được nhắc nhở.

"Đây là lần đầu tiên Dịch tiên sinh tham gia tuần lễ thời trang của chúng tôi, hi vọng đêm nay ngài có thể trải qua một đêm hạnh phúc vui vẻ cùng với Hứa Vi Nhân tiểu thư, một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ..."

Ngay lúc MC vừa nói ra cái tên này, màn hình phát sóng trực tiếp lại lần nữa cao trào.

"MC vừa gọi tên Hứa Vi Nhân!!! Nói sai rồi hay là người ngay từ đầu bước trên thảm đỏ cùng Dịch Dương chính là Hứa Vi Nhân?"

"Tuyệt đối không phải nói sai, người ngay từ đầu bước trên thảm đỏ cùng Dịch Dương khẳng định chính là Hứa Vi Nhân, khẳng định Hứa Tân Di dùng thủ đoạn cướp đoạt lấy!"

"Hứa Tân Di cũng quá âm hiểm? Vì nổi tiếng thủ đoạn bỉ ổi nào cũng sử dụng!"

Nhưng những làn đạn mới vừa phát ra tới, MC nói cũng chưa hết câu, mí mắt Dịch Dương nhảy nhảy, cắt ngang lời nữ MC, nói: "Tôi nghĩ thông tin của các vị nhầm lẫn rồi, quý cô này chính là Hứa Tân Di tiểu thư."

MC xấu hổ cười: "Thật là vô cùng xin lỗi, quý cô... Hứa Tân Di tiểu thư, hy vọng hai người có thể vượt qua một đêm tốt đẹp."

Trên màn hình, làn đạn thực xấu hổ.

Chậm rãi đi vào hậu trường, Hứa Tân Di nhẹ nhàng thở ra.

Đang đi đến là một người phụ nữ trang điểm tinh xảo, mỉm cười bắt tay

với Dịch Dương.

"Dịch tiên sinh, ngài có thể tới tham dự, là vinh hạnh của em."

Dịch Dương hơi hơi gật đầu, không kiêu ngạo không khoa trương cũng nắm lại.

"Phu nhân, đã lâu không gặp."

"Quý cô này là...?"

Amanda mỉm cười nhìn bạn gái Dịch Dương mang đến, tò mò hỏi: "Trước lúc tới ngài cũng chưa thông báo cho em rằng ngài có bạn nữ đồng hành."

"Đây là phu nhân của tôi, Hứa Tân Di."

Amanda giật mình, sắc mặt lập tức thay đổi.

Dịch Dương giới thiệu cho Hứa Tân Di: "Quý bà này chính là Amanda, là người phụ trách tuần lễ thời trang."

"Chào phu nhân, nghe danh tiếng đã lâu đến nay mới có cơ hội gặp."

Amanda tiếc hận cùng có chút ghen tỵ, bắt tay có lệ Hứa Tân Di.

"Mấy năm không thấy, không ngờ Dịch tiên sinh đã lấy một quý phu nhân xinh đẹp như vậy, thật là một người đàn ông may mắn."

Hứa Tân Di liếc mắt nhìn Dịch Dương, mỉm cười thay câu nói của Amanda.