Chương 50.4: Kết quả ADN

"Kết quả xét nghiệm AND..." Hứa Tân Di giật mình đầy kinh ngạc, tắt tiếng, vội đứng dậy đóng cửa văn phòng lại, khóa trái.

Thiếu chút nữa đã quên.

Một tuần trước cô liên hệ với phía bệnh viện làm xét nghiệm ADN xem đứa con trai kia của Hứa Vi Nhân có phải của Dịch Dương hay không? Hiện tại có rồi kết quả rồi!

Hứa Tân Di nhìn những dòng chữ được giấu hơn phân nửa ở trong túi bưu kiện... Kết quả xét nghiệm ADN, che lại trái tim, thở sâu, làm tốt chuẩn bị tâm lý. Lúc này mới từng chút từng chút một, chậm rãi rút lên.

Từ đầu trang đến cuối trang, bảy cái chữ to màu đỏ chót xuyên qua mi mắt cô.

Xác nhận không có quan hệ huyết thống. Không có quan hệ huyết thống?

Đồng tử của Hứa Tân Di hơi co lại.

Con trai của Hứa Vi Nhân... Thật sự không phải của Dịch Dương?

Hứa Tân Di nhìn bảy cái chữ to màu đỏ trên tờ kết quả xét nghiệm ADN, ngẩn người ngồi ngu ngơ ở tại chỗ một hồi lâu, trong lòng không có mùi vị gì, cảm xúc nói không nên lời, cũng không biết là nên vui mừng hay là nên cảm thấy tiếc nuối.

Nếu con trai Hứa Vi Nhân không phải của Dịch Dương, vậy chẳng phải là cô đã hiểu lầm Dịch Dương một thời gian dài, còn âm thầm chửi rủa anh ta?

Nghĩ đến phía trước cô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ hoài nghi Dịch

Dương, hiện tại nhìn đến đáp án chính xác không thể chính xác hơn, khó tránh khỏi chột dạ.

Hiểu lầm thì hiểu lầm thôi, mình cũng không có làm gì nên tội, chắc Dịch Dương không keo kiệt như vậy đâu hen?

Cùng lắm thì, nói lời xin lỗi thôi?

Mà xin lỗi cái gì?

Có cái gì để xin lỗi?

Là do Dịch Dương ấp úng không chịu nói ra chuyện xảy ra vào bốn năm trước, bất kỳ một người vợ nào gặp phải trường hợp như thế này đều sẽ hoài nghi ông chồng của mình, con nào không nghi ngờ con đó méo phải người thường...

Đều là lỗi của Dịch Dương, là anh ta làm sai!

Chạng vạng, Hứa Tân Di chân trước về nhà, chân sau Dịch Dương cũng về.

"Ông xã, hôm nay làm việc có vất vả không anh?" Hứa Tân Di vừa vào cửa, đã ân cần cởϊ áσ khoác giúp anh.

Dịch Dương dưới chân cứng lại, nhìn Hứa Tân Di mỉm cười đầy mặt.

"Cô lại muốn làm gì?"

"Em không muốn làm gì nha, em là vợ của anh, chăm sóc anh là bổn phận của em."

Hứa Tân Di treo áo khoác vest phẳng phiu, lại lấy một bộ đồ ở nhà từ phòng quần áo đưa cho anh: "Ông xã, thay quần áo cho nhẹ người đi anh."

Dịch Dương ấn đường dần dần lún sâu.

Lấy kinh nghiệm xương máu của anh tới nói, Hứa Tân Di biểu hiện như vậy, không phải gây chuyện, chính là đang chuẩn bị gây chuyện.

Dù sao lòng tốt của cô ta luôn làm mình bất an.

Nhưng anh cũng cố gắng đứng im nghe cô nói một hồi, cố gắng lắng nghe tiếng lòng của cô nhưng không nghe được âm thanh gì.

"Ông xã, anh làm sao vậy?"

"Không có việc gì."

Dịch Dương lấy đồ bước vào phòng tắm thay quần áo.

Sau khi tắm rửa xong, anh đẩy cửa ra, Hứa Tân Di đã bưng một ly nước trái cây đưa tới trước mặt anh.

"Ông xã, chắc anh cũng khát nước rồi hen, đây là nước ép trái cây em đặc biệt làm cho anh đó, thuần thiên nhiên không bỏ đường, anh uống nhanh đi, đừng để lâu, coi chừng ô xy hóa?"

Ánh mắt Dịch Dương đặt ở ly nước trái cây kia, tay do dự, không biết có nên cầm lấy hay không.

Sau một lúc lâu mới hỏi: "Hứa Tân Di, cô muốn làm gì cứ việc nói thẳng!"

"Em không muốn cái gì hết nha!"

Hứa Tân Di nhét ly nước trái cây vào trong tay anh, lại đẩy anh ngồi xuống: "Ông xã, hai ngày sau anh có thời gian hay không?"

Tới tới.

Anh biết ngay mà, cảm thấy Hứa Tân Di đang chuẩn bị làm chuyện gì đó rất xấu xa.

Dịch Dương bình tĩnh, nét mặt như thường, hỏi: "Có chuyện gì?"

"Tuần lễ thời trang Paris..."

"Muốn đi? Ngày mai tôi sắp xếp cho cô, còn có chuyện gì nữa không?"

Hứa Tân Di muốn nói lại thôi: "Không phải! Tuần lễ thời trang Paris mời em đến tham dự, không cần anh sắp xếp cho em làm gì nữa đâu!"

Dịch Dương thấy lạ, lại hỏi tiếp: "Rốt cuộc cô muốn nói cái gì?"

"Tuần lễ thời trang Paris mời em, cho nên cuối tuần này có khả năng em phải bay đến Paris một chuyến, mấy ngày... Anh..."

Hứa Tân Di nhớ tới những lời dặn dò trước đó của ông nội, kêu cô có cơ hội thì dẫn theo Dịch Dương đi ra ngoài du lịch giải sầu.

"Anh... Anh có muốn đi chung với em hay không?"

"Xem như tôi nhận lỗi với anh vậy!." Nhận lỗi?

"Hứa Tân Di, cô lại làm chuyện xấu gì rồi hả?" "Em làm chuyện xấu gì?"

"Vậy ngươi làm ta bồi ngươi đi Paris tuần lễ thời trang?"

"Đi hay không đi thì nói dứt khoát một câu, boss lớn giống gì mà ấp a ấp úng?"

"Là ông nội... Nói trong khoảng thời gian này anh làm việc quá vất vả, phải đi ra ngoài du lịch giải sầu, giúp tinh thần khỏe mạnh."

"Thật sự?"

"Bằng không anh nghĩ cái gì?"

Mệt não nửa ngày là vì việc này.

Dịch Dương cự tuyệt không chút do dự: "Không đi, không có thời gian."

"Ông xã, anh xác định..."

"Tôi xác định, tôi không có một chút hứng thú nào đối với loại tuần lễ thời trang này, chỉ lãng phí thời gian."

Hứa Tân Di nhịn xuống biểu cảm khinh bỉ cùng xem thường Dịch Dương.

"Thôi... Thôi được rồi."

Đinh ――

Màn hình di động hiện lên nội dung tin nhắn WeChat.

Hứa Tân Di click mở vừa thấy, là Hàn Kiêu.

Hàn Kiêu: Nghe nói cô được mời đến tham gia tuần lễ thời trang Paris?

Vừa lúc tôi cũng đi, kết bạn đi chung, cô thấy sao?

Lấy địa vị của Hàn Kiêu ở giới giải trí, tuần lễ thời trang Paris xem như anh ta đã đi chán.

Có mang theo một khách quen, không sợ giống một con nhà quê vừa mới lên tỉnh ngó đông ngó tây, Hứa Tân Di đương nhiên vui mừng đồng ý.

Lập tức trả lời ngay: Được nha!

"Không đi thì thôi, hứ, anh không đi có người khác đi."

"Mình nhớ rõ Hàn Kiêu đến tuần lễ thời trang Paris rất nhiều lần, chắc là rất quen thuộc các nơi ăn chơi nơi đó."

"Oh yeah!"

"......"

Dịch Dương xụ mặt, một hơi uống hết nước trái cây trong tay, cộp một tiếng, đặt mạnh cái ly không lên trên bàn.

Từ trong cổ họng rặng ra hai chữ: "Tôi đi!"

Tôi đi là được!

Chỉ cần tưởng tượng ra cảnh hai người đó sánh đôi đi trên đường phố Pari anh đã muốn gϊếŧ người.

Hết