Chương 49.1: Cốt truyện lại trật đường rây







Hứa Tân Di ngồi ở trên chỗ ngồi, vòng cổ ngọc bích nằm im trên cổ của cô lóng lánh phát sáng dưới ánh đèn, phát ra ánh sáng lộng lẫy động lòng

người trong khắp khán phòng.

Vòng cổ ngọc bích đẹp như vậy, thực sự làm không ít phụ nữ ở đây hâm mộ không thôi.

Nhưng càng làm cho người hâm mộ, chính là bản thân Dịch Dương.

Vì muốn làm người vợ xinh đẹp của mình mỉm cười, thế mà không chớp mắt đã ném ra 90 triệu mua một chiếc vòng cổ.

đây không ít người dùng ánh mắt đánh giá hai vợ chồng Hứa Tân Di và Dịch Dương.

Hai người kết hôn cũng không có quá nhiều người biết đến, nếu không phải Dịch phu nhân mở màn trước, đứng xa xa cười chỉ vào Hứa Tân Di giới thiệu, nói đó là con dâu của mình. Bọn họ còn tưởng rằng Hứa Tân Di chỉ là một cô tình nhân Dịch Dương mang đến đây mà thôi.

Mấy năm nay, Dịch Dương tham dự tiệc rượu, vũ hội hay tiệc tối cũng chưa từng mang bạn gái đến, không ít người trong giới còn liệt kê Dịch Dương vào danh sách người đàn ông kim cương độc thân, nằm trong danh con rể ưu tú, người chồng tương lai của nhiều người.

Trăm triệu không nghĩ tới đã kết hôn hai năm.

Hai người cho giấu cũng đủ sâu, che đến kín mít như vậy, một chút tin tức cũng không có.

Hơn nữa có thể vung tiền như rác tiêu phí 90 triệu ở trên người vợ của mình, tình cảm của hai người hẳn là rất sâu.

Cảm nhận được ánh mắt tò mò tìm tòi nghiên cứu từ bốn phương tám hướng ào ào đến, Hứa Tân Di lặng lẽ kéo kéo ống tay áo Dịch Dương, đè thấp giọng, nói: "Ông xã, anh có cảm thấy, sợi dây chuyền này có chút quý giá hay không?"

Thật ra cô cũng từng có thời điểm vung tiền như rác.

Ví dụ như chỉ một đêm đã xài của Dịch Dương hết một triệu.

Lại ví dụ như đi Paris xẹt thẻ đến hoa mắt.

Lại ví dụ như nhẫn kim cương hay các loại trang sứ đá quý khác nằm thành hàng hàng trong tủ đựng bên trong phòng giữ quần áo của cô, nhiều vô số, tính xuống dưới cũng có mấy chục triệu.

Nhưng những món đó đứng ở trước sợi dây chuyền ở trên cổ cô, thì chỉ được xem là tép riu.

"Không cảm thấy."

Dịch Dương liếc nhìn cô, nói: "Anh biết em không thích sợi dây chuyền này, trước tạm chấp nhận đeo đỡ đi, sau này có gặp được yêu thích, anh lại mua cho em."

Hứa Tân Di biểu tình" cố mà làm " cắn răng nhận lấy món quà đầu tiên Dịch Dương tặng mình, giả vờ gải vịt nói: "Ừ, thôi đành cố mà chấp nhận vậy, cảm ơn ông xã nhiều nha."

"Chuyện này làm cũng không tệ lắm."

"Cùng lắm thì sau này không âm thầm mắng anh là tên chó con là được."

Dịch Dương nhướng mày, không nói gì.

Món hàng cuối cùng trng buổi tiệc tối từ thiện đã được bán ra, toàn bộ buổi tiệc cũng đã tiến hành tới quá trình cuối cùng.

Chủ sự nhân buổi tiệc tối từ thiện Tống phu nhân và Tống tiên sinh nâng ly rượu lại đây.

"Dịch phu nhân, tôi thật hâm mộ bà nha, có một đứa con trai vừa đẹp trai lại vừa có tài, còn có một cô con dâu xinh đẹp hiểu chuyện nữa."

Mấy người đứng lên.

Dịch phu nhân cười cười, nét mặt toàn là kiêu ngạo.

Tống phu nhân dời ánh mắt, đặt trên sợi dây chuyền ở trên cổ Hứa Tân

Di: "Dịch thiếu phu nhân, rốt cuộc sợi dây chuyền này đã tìm được chủ nhân chân chính, nó rất xứng với cô."

"Là phu nhân nhịn đau bỏ thứ yêu thích mới thành toàn con thôi."

"Đều là vì từ thiện, huống chi sợi dây chuyền này có thể đeo ở trên cổ Dịch thiếu phu nhân cũng là vinh hạnh của nó, Dịch thiếu phu nhân có được một người chồng rất tuyệt."

Hứa Tân Di vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn giao tiếp nên có.

Dịch Dương không kiêu ngạo không khoa trương khiêm tốn nói: "Là cô quá tán thưởng thôi."

"Nơi nào là tán thưởng, ai không biết con tuổi còn trẻ đã mang tập đoàn Dịch thị mở rộng cho tới quy mô bây giờ. Đúng rồi, trên tay chồng của cô có một hạng mục, đang tìm người hợp tác. Nếu Dịch tiên sinh con không chê, thì hôm nào ngồi xuống nói chuyện về hạng mục này với chồng cô, thế nào?"

Tống tiên sinh đứng bên cạnh Tống phu nhân hơi hơi mỉm cười: "Cha nào con nấy, chú rất xem trọng con, cũng rất xem trọng tương lai phát triển của Dịch thị, có cơ hội chúng ta ngồi xuống nói chuyện hợp tác."

Hứa Tân Di nhướng mày.

Trong tiểu thuyết người mà Tống tiên sinh hợp tác là Giang Hoài mà, sao giờ lại thành Dịch Dương?

Mua dây chuyền còn tặng kèm một hạng mục?

Dịch Dương cười nói bình thường: "Có thể hợp tác với chú Tống, là vinh hạnh của con."

Nói chuyện phiếm hai câu thì kết thúc cuộc đối thoại.

"Thay chú hỏi thăm sức khỏe của lão tiên sinh."

"Nhất định."

Nói xong, hai vợ chồng lại đi đến bàn Giang Hoài đang ngồi.

Hứa Tân Di nhìn bóng dáng vợ chồng Tống phu nhân và Tống tiên sinh, suy nghĩ gì đó.

Buổi tiệc tối từ thiện kết thúc vào lúc10 giờ, Hứa Tân Di kéo tay Dịch Dương chuẩn bị rời khỏi khách sạn thì bắt gặp Giang Hoài và Hứa Vi Nhân đang đứng chờ xe ngoài cửa khách sạn.

"Đêm nay Dịch tiên sinh thu hoạch thật lớn."

Đối thủ cạnh tranh nói chuyện với nhau từ trước đến nay chính là như vậy, lời nói toàn mang theo dao găm.

"90 triệu mà thôi, tùy tiện ra giá chơi thôi."

"Cũng đúng thôi, nhà Dịch tiên sinh có đại nghiệp lớn, 90 triệu đương nhiên không bỏ ở trong mắt. Hơn nữa sợi dây chuyền đó xác thật cũng rất xứng với Dịch thiếu phu nhân"

Giang Hoài chuyển đề tài tới trên người Hứa Tân Di: "Tôi nghe nói Dịch thiếu phu nhân mở công ty giải trí?"

Hứa Tân Di mỉm cười: "Đúng vậy."

"Công ty giải trí..."

Giang Hoài im lặng suy nghĩ một lát mới nói: "Tuy rằng giới giải trí coi trọng chính là cá nhân tiềm lực, nhưng công ty của Dịch thiếu phu nhân ký hợp đồng với nghệ sĩ có phải cũng nên điều tra kỹ rồi hẳn xét duyệt không!."

"Anh muốn nói gì?"

"Dịch thiếu phu nhân cho rằng một đứa nhóc chưa đến hai mươi tuổi là nên lấy việc học làm trọng, hay là làm minh tinh quan trọng?"

Trong đầu Hứa Tân Di trước tiên nhớ tới chính là Giang Niệm.

Giang Niệm? Giang Hoài?

Đều họ Giang?

Có mối quan hệ gì đây?

Anh em?

Trong tiểu thuyết không phải nói em trai của Giang Hoài đã chết từ lúc còn nhỏ sao? Ngay cả cái tên cũng không có, nhân vật em trai này chỉ sống trong quá khứ của nam chủ... Hơn nữa độ tuổi cũng không đúng...

Nhưng trừ những điều đó ra, cô thật sự không nghĩ ra nguyên nhân gì Giang Hoài lại nói những lời đầy gai nhọn với cô như vậy.

"Giang tiên sinh, lựa chọn là của chính mình, muốn trở thành dạng người gì tôi không có quyền can thiệp, tôi chỉ có thể làm là tôn trọng sự quyết định đó thôi."