Chương 48.1: Hứa Tân Di vs Hứa Vi Nhân - Dịch Dương vs Giang Hoài





Một nhà Hứa Tân Di tại buổi tiệc tối từ thiện tính ra đến muộn, không bao lâu, khán phòng không sai biệt lắm đã ngồi đầy vị trí.

Lực ảnh hưởng của Tống phu nhân ở thành phố A rất lớn, các giới nhân vật nổi tiếng tại thành phố A cũng vui cho bà mặt mũi, đều đến tham gia.

Chờ sau khi Dịch phu nhân giao lưu trở về vị trí, sắc mặt Giang Hoài như thường ngồi xuống cùng Hứa Vi Nhân vừa từ toilet trở về.

Buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Trải qua một loạt những từ ngữ giới thiệu cùng nói lời cảm ơn đến Tống phu nhân, Mc mới mời hai nữ nhân viên xinh đẹp bưng ra món đồ đấu giá đầu tiên.

Là một cái bình bạch ngọc cổ.

"Hôm nay vật phẩm đầu tiên khai giá trong buổi tiệc từ thiện này là một cái bình bạch ngọc cổ, thuộc về triều đại nhà Thanh. Được Triệu tiên sinh quyên tặng, mở đầu là 200.000¥, mỗi lần kêu giá không được thấp hơn 10,000¥, đấu giá bắt đầu!" (200.000¥ = 663,086,400VND)

Bình bạch ngọc cổ, có thể mua được ở mọi nơi, giá trị cũng không tính quá cao.

Hứa Tân Di dẫn đầu giơ thẻ bài.

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 210,000¥!"

"Ngô tiên sinh ra giá 230,000¥!"

Hứa Tân Di tiếp tục giơ lên.

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 250,000¥!"

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 280,000¥!"

Hứa Tân Di nhìn Hứa Vi Nhân.

Cô nhớ rõ, trong buổi đấu giá, " Hứa Tân Di " luôn là ra giá cao hơn Hứa Vi Nhân, cô ấy cũng không thích mấy thứ này, chỉ đơn giản muốn đoạt hết những gì Hứa Vi Nhân coi trọng thôi, làm Hứa Vi Nhân mất mặt.

Tất cả đều rất thuận lợi, hai người ra giá ai cũng không nhường ai, vào lúc " Hứa Tân Di " gấp đến đỏ mắt, khi cô ấy ra giá cao hơn giá trị món đồ gấp ba lần, Hứa Vi Nhân ngưng ra giá.

Đương nhiên, thứ này rơi vào tay " Hứa Tân Di ", Hứa Vi Nhân không chỉ đạt được danh tiếng rộng lượng, còn làm " Hứa Tân Di " nén giận ra giá cao mua đồ vật cô không thích, còn nhận được cái tiếng háo thắng.

Cho nên, đấu giá chưa xong, mà " Hứa Tân Di " đã tức đỏ mắt. Chỉ cần Hứa Vi Nhân coi trọng đồ vật, cô ấy nhất định phải tranh giành cho bằng được. Cuối cùng còn bị Hứa Vi Nhân chơi xoay vòng, mua một đống đồ vật bản thân mình cũng không thích.

Từ đầu đã không muốn cạnh tranh, nhưng đến phút cuối cùng lại tranh một chiếc vòng cổ ngọc bích.

Đương nhiên, chiếc vòng cổ ngọc bích đó cuối cùng thuộc về Hứa Vi Nhân.

Danh lợi song thu.

Hứa Tân Di hơi hơi mỉm cười, giơ thẻ.

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 300,000¥, còn có càng cao hơn sao?"

Hứa Vi Nhân tiếp tục giơ thẻ, cũng nhìn Hứa Tân Di cười xin lỗi.

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 330,000¥."

"Trần tiên sinh ra giá 400,000¥! 400,000¥!! Còn có so 400,000¥ càng cao sao?"

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 430,000¥."

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 450,000¥! 450,000¥ còn có càng cao sao?"

Mắt thấy giá cả càng ngày càng cao, xa xa vượt qua giá trị thị trường của bình hoa, Dịch phu nhân nghi hoặc nhìn cô.

"Tân Di, con thích bình hoa này như vậy sao?"

"Đương nhiên..."

Hứa Tân Di nói: "Đặt trong phòng ngủ, chưng một bó hồng mai, khẳng định rất đẹp!"

Hứa Vi Nhân giơ thẻ.

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 550,000¥."

—— "Dính câu, dính câu, mình biết mà, Hứa Vi Nhân sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào ăn thua với mình."

—— "Muốn chơi mưu lượt với mình, muốn tranh giành với mình? Xem ai chơi chết ai!"

Hứa Tân Di giơ thẻ.

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 600,000¥." (= 1,989,259,188 VND)

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 630,000¥."

"Hứa Tân Di tiểu thư ra giá 700,000¥." (= 2,320,802,386 VND)

Hứa Tân Di dùng thần thái kiêu ngạo của kẻ thắng cuộc nhìn người bình hoa bạch ngọc gần MC.

Cô rất có lòng tin, Hứa Vi Nhân nhất định sẽ tiếp tục tranh với cô.

—— "Lúc này mới khi nào, 700,000¥ không đủ để biểu hiện ra sự yêu thích của Hứa Vi Nhân đối với bình hoa này, ít nhất phải chạy đến con số 800,000¥, giá cả phải gấp ba gấp bốn mới thể hiện tâm trạng nhịn đau vứt bỏ, mới có thể biểu hiện ra bản thân mình rộng lượng."

Dịch Dương bưng lên ly rượu vang đỏ trước mặt, khép hờ mi uống một hớp.

"700,000¥ lần đầu tiên, 700,000¥ lần thứ hai!"

Hứa Tân Di mỉm cười chuẩn bị đứng dậy thu hoạch chiến lợi phẩm đầu tiên của mình.

Hứa Vi Nhân giơ lên thẻ bài.

"Hứa Vi Nhân tiểu thư ra giá 800,000¥! Xem ra Hứa Vi Nhân tiểu thư cũng rất ưu ái bình bạch ngọc này!"

Hứa Tân Di ngẩn ra, im lặng một lát, nhìn Hứa Vi Nhân liếc mắt một cái, hơi hơi mỉm cười, buông thẻ bài xuống.

"800,000¥ lần đầu tiên!" (= 2,652,345,584 VND)

"800,000¥ lần thứ hai!"

"Còn có người muốn ra giá nữa không? Hứa Tân Di tiểu thư muốn ra giá nữa không?"

Hứa Tân Di lắc đầu hơi hơi mỉm cười: "Không được, nếu Hứa Vi Nhân tiểu thư đã thích đến như vậy, tôi cũng không thể hoành đao đoạt ái, nhường cho cô ta vậy"

Hứa Vi Nhân nhìn Hứa Tân Di.

MC mặt mày hớn hở nhìn Hứa Vi Nhân.

"800,000 ¥ lần thứ ba! Thành giao!"

"Bình bạch ngọc này thuộc về Hứa Vi Nhân tiểu thư, cảm ơn Hứa Vi Nhân tiểu thư mạnh mẽ duy trì sự nghiệp từ thiện! Đồng thời cũng cảm ơn Tần Trọng, Tần tiên sinh quyên tặng."

Toàn trường vỗ tay cổ động.

Hứa Tân Di cũng cười vỗ tay, chúc mừng Hứa Vi Nhân.

Phí hết 800,000¥ để mua một cái bình hoa không có tính thực dụng, đây là điều Hứa Vi Nhân chưa từng đoán được đến.

Cô chỉ là thấy Hứa Tân Di lời thề son sắt muốn đoạt được cái bình hoa này, chỉ nghĩ ra giá cao chọc tức dạy dỗ cho con nhỏ ngu ngốc này một bài học mà thôi.

Rõ ràng là đã vào tư thế nâng thẻ ra giá, tại sao đến phút cuối lại thu tay lại?

Lần đầu tiên có cảm giác mọi chuyện đã vượt qua khống chế của bản thân, trong lòng đang vô cùng hoảng loạn.

MC tiếp tục đấu giá món tiếp theo.

"Vừa rồi chỉ là món hàng đầu tiên, kế tiếp là món hàng thứ hai... "

Bị ép phải trả tiền cho bình hoa bạch ngọc mà bản thân không thích, sắc mặt Hứa Vi Nhân thật sự rất không tốt, những món hàng đấu giá kế cũng chưa giơ thẻ đấu giá.