Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 46.2: Rốt cuộc cũng đủ sáu sợi tóc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một đứa trẻ gia đình bình thường dấn thân vào giới giải trí, đi Maybach? Chuyện này thấy thế nào cũng khiến người khác dễ nghĩ bậy.

Chẳng lẽ... Giang Niệm có chuyện gì gạt cô?

Tuy rằng đây là việc tư của Giang Niệm, cô không có quyền hỏi đến. Nhưng cậu nhóc tuổi còn nhỏ, chưa trải qua qua hiểm ác mùi đời, người trên Maybach là người tốt thì không sao, nhưng lỡ như là người có ý

xấu, bị lừa thì tính làm sao bây giờ?

Căn cứ vào trách nhiệm bà chủ của Giang Niệm, Hứa Tân Di cho rằng bản thân vẫn nên gọi điện thoại hỏi cậu vẫn hơn.

Điện thoại thực mau được bắt máy.

"A lô! Giang Niệm, hiện tại cậu đang ở đâu vậy?"

Phía bên kia đường dây tạm dừng một lát, Giang Niệm đè thấp giọng, nói: "Chị Tân Di, Em... Em mới vừa lên xe chuẩn bị về nhà, chị tìm em có việc sao?"

"Chị chợt nhớ tới một chuyện, ba ngày sau không phải em tham gia gameshow sao? Có một ít yêu cầu em cần chú ý đến muốn dặn dò em đôi chút. Hiện tại em có thể quay trở lại công ty một chuyến được không? Xong việc chị đưa em về."

Giang Niệm im lặng một lát, nói: "Chị Tân Di, hiện tại em có việc gấp, sáng sớm ngày mai em đến công ty nói sau được không chị?"

Có việc gấp.

Nếu Giang Niệm không muốn, cô cũng không thể miễn cưỡng.

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, lên tiếng: "Ok, ngày mai gặp."

Cắt đứt điện thoại.

Có lẽ là do cô quá lo lắng thôi, lên một chiếc Maybach mà thôi, đều là người trưởng thành rồi, có cái gì cần lo lắng...

Ngày mai nói bóng nói gió, hỏi một chút, xem rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Cùng lúc đó, sau khi ngưng cuộc gọi, Giang Niệm lạnh lùng quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, di động nắm chặt trong tay, ngón tay vô ý thức mà không ngừng ấn mở màn hình, màn hình sáng lên lại đen, đen lại sáng lên.

Toa sau xe rộng mở thoải mái giờ lại tràn ngập không khí trầm trọng.

Bên trong xe, tầm mắt quá mức tối tăm, thấy không rõ toàn cảnh cũng như gương mặt của người đàn ông ngồi bên cạnh. Ngoài cửa sổ xe, ngẫu nhiên có một hai ngọn đèn đường xẹt qua, có thể nhìn thấy đôi mắt lạnh thấu xương cùng cặp chân mày đầy nghiêm nghị.

Người đàn ông kia thấp giọng cười: "Cậu bạn nhỏ à, đừng khẩn trương, chúng ta chỉ là về nhà ăn bữa cơm bình thường với ba mà thôi."

Giang Niệm tay cứng lại.

"Anh không nên dẫn em về ăn cơm, người đó sẽ không vui."

"Không có chuyện đó! Ba chờ mong ngày này thật lâu rồi."

Giang Niệm quay đầu sang, nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, đáy mắt nặng nề nồng đậm hận ý cùng âm u: "Em sẽ không làm ông ta vui sướиɠ."

Chiếc xe chuyển bánh, chậm rãi chạy vào khu biệt thự.

――――

Bên kia, Hứa Tân Di thuận lợi thông qua con đường kẹt xe, vừa đến nhà thì thấy có một người đàn ông xa lạ mặc tây trang giày da từ biệt thự đi ra.

Thấy Hứa Tân Di, dừng lại, nghiêng người, hơi hơi khom lưng giống như chào hỏi.

Cô nghi hoặc nhìn bác Trần đang đưa người này ra cửa.

Bác Trần cười giới thiệu nói: "Vị tiên sinh này là tới gửi thiệp mời cho lão tiên sinh."

"Thiệp mời?"

Người đàn ông xa lạ giải thích, nói: "Chúng tôi là tới gửi thiệp mời tiệc tối từ thiện cho lão tiên sinh đưa."

Hứa Tân Di đã hiểu.

Thì ra là tiệc tối từ thiện Dịch Dương nói hồi tối hôm qua.

Vào cửa.

Ông nội Dịch đang ngồi ở trên sô pha nói chuyện với Dịch phu nhân, trước mặt là một tấm thiệp mời.

"Ông nội, mẹ, con đã trở về."

"Đã trở lại? Đúng lúc đang nói tới con."

"Con?"

"Đúng vậy"

Dịch phu nhân đưa tấm thiệp mời kia cho cô xem.

"Ba ngày sau, thành phố A có tổ chức một buổi tiệc tối từ thiện. Trước kia, đều là Dịch Dương đi chung vơi mẹ, năm nay đặc biệt muốn mời ông nội mấy đứa đến tham gia. Nhưng hai ngày nay thời tiết quá lạnh, sức khỏe của ông nội luôn luôn không tốt, không muốn ra ngoài. Cho nên muốn để mẹ và hai vợ chồng con đi."

"Tiệc tối từ thiện? Có truyền thông đến không mẹ?"

"Đây là điều khẳng định, làm sao vậy?"

Hứa Tân Di lộ vẻ mặt khó khăn, nói lời cự tuyệt: "Ngày đó con có chút việc, có khả năng đi không được."

Ba ngày sau, Giang Niệm tham gia chương trình gameshow đầu tiên sau khi ký hợp đồng với công ty cô, mà thằng nhóc cũng là nghệ sĩ đầu tiên công ty ký. Đương nhiên cô phải tận tâm tận lực giúp đỡ thằng bé, trước đó đã đồng ý làm khách mời đặc biệt cho chương trình, đã đồng ý rồi... Giờ đổi ý thì không tốt lắm.

Quan trọng nhất chính là, tham dự loại trường hợp này với Dịch Dương?

Quan hệ giữa cô và Dịch Dương còn chưa có cho hấp thụ ánh sáng đâu, đi cái gì mà đi.

"Vậy sao? Vậy đợi lát nữa Dịch Dương xuống con nói chuyện lại với nó ha."

"Được rồi, việc này đợi lát nữa lại nói, đói bụng chưa? Ông Trần, phiền ông kêu Dịch Dương xuống ăn cơm."

Quần áo cũng chưa đổi, Dịch Dương từ trên lầu xuống, ngồi ở trước bàn ăn.

―― "Gần đây bộ Dịch Dương nhàn như vậy sao? Về sớm như vậy?"

Hứa Tân Di ngồi xuống, nhéo chiếc đũa, suy nghĩ cặn kẽ nên làm sao mới rút được tóc của Dịch Dương.

"Đúng rồi, vừa rồi người của quỹ từ thiện đã cho người tới đưa thiệp mời, là buổi tối vào ba ngày sau, con chuẩn bị đi là vừa."

Dịch Dương nhìn Hứa Tân Di.

Hứa Tân Di vùi đầu ăn cơm, cơ thể còn nghiêng sang một bên né tránh, toàn thân viết " mặc kệ bà đây " bốn chữ.

Dịch Dương cười lạnh: "Con biết, con và Tân Di nhất định sẽ đi."

Hứa Tân Di ngẩng đầu nhìn anh, rất là khó xử, nói: "Nhưng ngày đó em có việc, có khả năng..."

"Đẩy."

"Là chuyện rất quan trọng..."

"Đẩy!"

"......"

"Tức chết! Tức chết! không khác gì bức mình phải công bố mối quan hệ với anh ta?"

"Xong rồi! Xong rồi! Anh ta muốn mình phải treo cổ trên thân cây của anh ta!"

"Tên chó này, trước kia giữ kín như bưng, xem mình như không khí, tiệc tùng gì cũng đều không dẫn mình theo. Quả thật không có nhân quyền mà, hiện tại chuyện gì cũng ném lên trên người mình, có ý gì? Kêu thì tới, không thích thì đuổi đi sao?"

"Tức giận nha!"

Hứa Tân Di căm giận ăn cơm, ánh mắt không tự chủ được luôn ngó ngó đầu tóc đen dày đầy sức sống của anh.

"Không được, mình phải nghĩ cách mới được." Dịch Dương nhìn cô một cái.

"Đúng rồi..."

Ông nội Dịch nhắc nhở anh: "Đến lúc đó, người của gia tộc họ Giang khẳng định cũng sẽ có người đi, con chú ý một chút."

Dịch Dương gật đầu: "Dạ, con đã biết."

"Gia tộc học Giang?"

"Điện tử Giang thị chuyên về khoa học kỹ thuật"

Dịch phu nhân giải thích, nói: "Trước kia từng quan hệ hợp tác với chúng ta, nhưng sau đó quan hệ dần phai nhạt theo thời gian."

Hứa Tân Di đã biết.

Thì ra là gia tộc của nam chủ.