Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu

Chương 42.2: Giận sôi máu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái tên Hứa Vi Nhân leo lên bảng hot search suốt hai ngày, kiếm đủ nhiệt độ cùng sự chú ý từ fans và người qua đường.

Thật ra, tình hình này Hứa Tân Di đã đoán trước từ sớm.

Tình hình là một khi Hứa Vi Nhân tái nhậm chức, khẳng định sẽ không dễ dàng cho cô. Năm cô xuất đạo đã mang danh " Tiểu Hứa Vi Nhân ", nhất định sẽ bị Hứa Vi Nhân chộp tới làm bàn đạp để dẫm, theo dự đoán

của cô, chắc chắc cô ta sẽ thường xuyên quăng cô xuống dẫm mấy cái, nhưng không ngờ Hứa Vi Nhân hành động còn rất tuyệt tình.

Những người trong giới giải trí từng đối đầu với Hứa Tân Di sôi nổi cắn hạt dưa ngồi đợi xem cô bị chê cười.

Nhưng thật sự rất đáng tiếc, Hứa Tân Di không để bọn họ có cơ hội cười chê.

Bị không ít người cho rằng đang gấp đến độ vò đầu bứt tai, giờ phút này Hứa Tân Di đang nhận cuộc gọi từ đạo diễn Từ.

"Đạo diễn Từ, tìm tôi có chuyện gì sao? Tiến độ hậu kỳ của hoàng đồ thế nào rồi?"

Đạo diễn Từ cười nói: "Đang tiến hành, giai đoạn chế tác hậu kỳ có chút phiền toái, tôi tìm cô là bởi vì trên tay tôi có một kịch bản chuyển thể, đang trong quá trình tìm kiếm nữ chính, cô có muốn thử sức từ phim truyền hình chuyển sang điện ảnh không?"

"Điện ảnh?"

Hứa Tân Di có chút khó có thể tin: "Đạo diễn Từ, ông xác định là mời tôi sao? Anti fans của tôi rất nhiều nha."

Đạo diễn Từ cười nói: "Không thể tìm cô sao? Chúng ta cũng đã hợp tác hai bộ phim rồi, bản lĩnh của cô ra sao tôi rất rõ ràng. Hiện tại không giống trước kia, hiện tại là thị trường của phim điện ảnh, ưu tiên chất lượng"

"Hơn nữa đây cũng là bộ điện ảnh đầu tiên tôi làm đạo diễn, chúng ta ai cũng đừng nói ai. Nhưng phim truyền hình chuyển thể sang điện ảnh xác thật có nguy hiểm, như vậy, tôi gửi kịch bản cho cô trước, sau khi xem xong lại suy xét, thế nào? Sau khi suy nghĩ xong thì trả lời cho tôi biết, được không?"

"Được, đương nhiên là được, không thành vấn đề."

Cắt đứt điện thoại, Hứa Tân Di còn có chút lâng lâng.

Cô bước chân vào giới giải trí cũng có mấy năm, vai nữ chính trong Hoàng đồ vẫn là lần đầu tiên cô nhận được, nhanh như vậy đã có thể chuyển sang điện ảnh?

Khoảng cách cùng vận tốc cũng quá lớn.

Mới vừa cắt điện thoại, An Nhã từ ngoài đi vào, trên mặt treo nụ cười thần bí.

"Tân Di, đoán thử xem chị đem đến tin tức tốt gì cho em nè?"

Hứa Tân Di vừa nghe giọng của cô thì đã biết đó là tin tức tốt, lớn mật suy đoán, cẩn thận suy đoán: "Có phải có tài nguyên cho em hay không?"

"Thông minh!"

An Nhã đưa mail cho cô xem: "chủ biên B?Wgửi tới, nói là muốn mời em tham gia phỏng vấn cho tạp chí vào cuối tuần này"

"B?W? Tại sao lại tìm em?"

"Phỏng vấn chung với Hàn Kiêu, em nói thử xem là vì cái gì?"

Hứa Tân Di hơi giật mình, tạp chíB?Wcũng không phải là những tap chí lá cải kia, đó là tạp chí nổi tiếng nhất trong nước, có tầm quốc tế. Cái tap chí mời Tạ Trì và Hứa Vi Nhân kia chỉ là con tép so với B? W, không có cửa để so sánh với B?W.

Việc này hơn phân nửa là có người ở sau lưng giúp cô.

Hứa Tân Di trong lòng hiểu rõ, gửi tin nhắn cảm ơn Hàn Kiêu.

"Cảm ơn [ ôm quyền ]"

Hàn Kiêu ngắn gọn trả lời: "Không cần."

"Nói đi, em làm cách nào bắt được con tim Hàn Kiêu?"

Hứa Tân Di nghiêm túc nghĩ nghĩ: "Có thể là anh ta cảm thấy con người

của em ngây thơ không làm ra vẻ, kỹ thuật diễn lại tốt, cho nên mới kéo em lên."

"Thật biết cách mạ vàng lên mặt mà."

Nhìn tin nhắn trên WeChat, Hứa Tân Di cảm thán, người đàn ông tốt như Hàn Kiêu, thế nhưng là gay, chỉ đứng nhìn từ xa không thể ăn được, quá lãng phí.

"Còn có chuyện gì nữa?!"

An Nhã hơi hơi mỉm cười, trên tay xuất hiện một tập tài liệu: "Em không ngại lại đoán tiếp thử xem."

"Chẳng lẽ là có tin tức về đại ngôn sao?"

"Không hổ là em, đoán chuyện như thần."

An Nhã không còn mặt ủ mày chau, nghẹn khuất ủ dột như mấy ngày trước, hiện tại khí phách hăng hái đặt tài liệu ở trước mặt cô, cười nói: "Ba thương hiệu này liên hệ với chị, muốn tìm em làm người phát ngôn cho sản phẩm mới ra của bọn họ."

Hứa Tân Di nhìn tên tuổi ba thương hiệu kia.

Một chocolate, một di động, một mỹ phẩm dưỡng da, toàn là thương hiệu nổi tiếng trong nước, giá cả xa xỉ.

Tuy thương hiệu còn chưa có tiếng tăm trên thương trường quốc tế, nhưng cao cấp hơn nhiều so với mấy cái đại ngôn Hứa Vi Nhân cướp đoạt từ cô. Hiện tại mấy thương hiệu này lại đồng loạt tìm tới cô, thật đúng là không phải trùng hợp bình thường.

"Chị có hỏi bọn họ tại sao lại tìm em không?"

"Hỏi, bọn họ nói, hình tượng của em phù hợp với hình ảnh công ty bọn họ muốn đưa ra thị trường, chị cảm thấy, lần này khẳng định là có quý nhân tương trợ."

"Không sai, xác thật là có quý nhân, Hàn Kiêu và đạo diễn Từ có được

tính không?"

"Tính."

"Được rồi, đừng nhiều lời, chị chuẩn bị bận tối mắt tối mũi là vừa, mau đi làm nhanh đi."

An Nhã ra vẻ oán trách: "Em có biết chị vì chuyện của em mà bỏ bê những người tình nhỏ bé của chị trong suốt mấy ngày hôm nay hay không hả?"

"Chờ chuyện này xong rồi, em mời chị cùng nhóm bạn trai của chị đi du lịch nước ngoài, ok?"

"Tính em có lương tâm, đi làm việc cho em nè."

Mang tâm trạng sung sướиɠ trong người, Hứa Tân Di và An Nhã đã đóng dấu ký tên, chứng thực cuối tuần phỏng vấn cùng với làm đại ngôn nhãn hàng. Sau khi Hứa Tân Di cầm hợp đồng trong tay, còn có chút không thể tin tưởng, vui đến phát điên, liên quan đến tâm trạng, nên nhìn Dịch Dương thuận mắt hơn ngày thường.

"Ông xã, em đã về rồi nè."

Dịch Dương nhướng mày, cầm một quyển tạp chí B?Wtrên tay.

"Hôm nay trở về hơi trễ."

"Lịch trình bổng xảy ra chút việc, nên hơi trễ, nhưng rất đáng giá, ông xã, sao hôm nay anh về nhà sớm vậy?"

"Công ty không có chuyện gì quan trọng, nên về sớm."

"Không phải anh nói công việc cuối năm rất bận sao?"

Dịch Dương tránh đi vấn đề này, bình tĩnh hỏi: "Nghe giọng của cô rất vui, có chuyện gì sao? Nói nghe một chút?"

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ: "Thật ra cũng không có gì, chỉ là cuối tuần này phải làm đến một tạp chí làm phỏng vấn, cộng thêm mấy cái CF đại ngôn

thôi, còn phải bàn bạc một chút kịch bản phim điện ảnh, khả năng không có nhiều thời gian ở bên cạnh anh..."

Dịch Dương nhướng mày, khóe miệng cất giấu một nụ cười sung sướиɠ:

"Rất lợi hại."

"Anh không biết đâu, chuyện này ít nhiều đều nhờ Hàn Kiêu cùng đạo diễn Từ, nếu không có lẽ em..."

Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, bồi thêm một câu: "Nhưng cũng bởi vì em có thực lực nha."

Dịch Dương tươi cười dần dần ảm đạm.

"Hàn Kiêu? Đạo diễn Từ?"

"Đúng vậy, Hàn Kiêu là khách quý số kế tiếp của tạp chíB?W, anh ấy mang em theo phỏng vấn chung, đạo diễn Từ nhìn trúng kỹ thuật diễn cùng tiềm lực của em, cho nên giới thiệu kịch bản mới cho em nha. Nhờ hai người đó, nên em đã giải quyết xonh tình cảnh khó khăn bị Hứa Vi Nhân cướp đoạt... Em cũng không biết nên cảm ơn bọn họ như thế nào nữa đây nè!"

Dịch Dương tay nắm tạp chí dần dần buộc chặt.

Anh có để ý sao?

Anh một chút cũng đều không để bụng.

Mấy cái tài nguyên đó anh đưa cho Hứa Tân Di, chính là vì để cô ta đừng tiếp tục diễn trò ở trước mặt anh nữa, làm tai anh có thể yên tĩnh một thời gian.

Một chút anh cũng không để bụng Hứa Tân Di có biết người ở phía sau giúp cô ta là anh hay không. Cũng không để ý Hứa Tân Di có cảm ơn anh hay không!

Hứa Tân Di im lặng suy nghĩ, nói: "Phải tìm một cơ hội nào đó để em có thể cảm ơn người ta... À, tháng sau hình như là sinh nhật của Hàn Kiêu, em phải chuẩn bị một món quà đặc biệt cho anh ta mới được. Còn đạo

diễn Từ..."

"Nghe nói ông ta rất thích tranh chữ của đại sư Trần Học Đình, em nhớ rõ hình như em từng mua một bức tranh chữ của thầy ấy trong một buổi đấu giá ở tiệc từ thiện. Hôm nào đó em phải tận tay tặng cho ông ấy mới được."

Theo sắc mặt âm trầm dần dần tăng thêm của ai đó, tạp chí bị chà đạp thành một mớ giấy lộn.

"Ông xã, anh thấy em nên tặng cái gì cho Hàn Kiêu mới thích hợp? Bọn đàn ông mấy anh muốn được người khác tặng cái gì nhất? Anh cho em chút ý kiến đi."

"Không, biết"

Thật là tức điên người mà!!!!

Hứa Tân Di càng chìm trong suy nghĩ của bản thân, không chú ý đến sắc mặt của Dịch Dương.

"Giúp em một chuyện lớn như vậy, em phải nghĩ thật kỹ xem nên tặng món quà nào anh ta thích mới được, mà nên tặng thứ gì đây... Cà vạt Armani, hay đồng hồ Rolex..."

Dịch Dương nhắm mắt, xả cà vạt, cởi ra áo khoác, để thoát khỏi thân nhiệt đang từ từ nóng lên.

Quà tặng? Thứ gì mà mình chẳng có, mình còn để ý một hai món quà từ cô ta?

Chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, cũng chỉ có mỗi Hàn Kiêu là người có lòng tốt, hận không thể thông báo cho toàn bộ thế giới biết bản thân giúp cô ta... Dịch Dương càng nghĩ càng ứa gan.

Ai cho Hàn Kiêu tư cách đứng ra nói chuyện tap chí là anh ta giúp Hứa Tân Di???!!!!

Dịch Dương giọng hơi khàn khàn, nghiến răng nghiến lợi, hỏi: "Sao cô biết vụ tạp chí là anh ta giúp..."

"Hàn Kiêu gửi tin nhắn trên Weibo, em thấy nên gửi một like cho anh ta, ẩn ý cảm ơn. À, mấy bữa nữa em sẽ phỏng vấn chung với anh ấy, xong việc em sẽ mời anh ấy ăn một bữa cơm..."

Nghĩ nghĩ, Hứa Tân Di nói: "Ông xã, tối hôm đó có khả năng em không trở về nhà chính được, sẽ ngủ lại chung cư, anh không cần chờ em về đâu."

Cô lấy ra di động, làm trò trước mặt Dịch Dương gửi tin nhắn thoại cho Hàn Kiêu: "Anh Hàn, cảm ơn sự giúp đỡ của anh, thật sự rất rất cảm ơn anh, sau khi kết thúc phỏng vấn tạp chí em mời anh ăn bữa cơm nha."

"......"

Là tôi!!!!!

Người giúp cô là tôi!!!!

Không phải tên giả mạo Hàn Kiêu đó!!!!!

Hứa ~ Tân ~ Di!!!!

Cô điếc sao!!!!

Đậu má nó!!!! Tức muốn hộc máu mà!!!!

Hết
« Chương TrướcChương Tiếp »