"Người khác làm cái gì, việc cô nói xấu sau lưng người khác là có lý do chính đáng?" Khuôn mặt Tần Hạ vô cảm có một cảm giác áp bức.
Trần Lị Lị theo bản năng lùi từng bước ra phía sau, phản ứng lại, sắc mặt lập tức đen lại, "Ta khi nào thì lại nói như vậy, ngươi đang ngậm máu phun người!".
Tần Hạ cười ha hả, "Tôi làm sao biết rõ trong bụng cô đang nghĩ như thế nào, người xấu cũng không viết chữ xấu lên mặt họ."
Trần Lị Lị hai mắt như phát hỏa, thời điểm muốn nổi giận đột nhiên bình tĩnh lại, vẻ mặt ung dung nhìn chằm chằm cô: "Ngươi đừng tưởng nói sang chuyện khác, là ngươi đánh sập weibo của ta!".
Tần Hạ nhún nhún vai: "Bằng chứng đâu?".
"Bằng chứng là khi weibo của ta không bị hack, ta tiết lộ bộ mặt thật của ngươi thì nó lại bị hack, không phải ngươi thì còn có thể là ai!" Trần Lị Lị giải thích.
Tần Hạ bị cô ta làm cho thích thú, "Nếu như công an phá án đều giống như cô, hiệu quả công việc phải cao đến mức khiến người ta lực bất tòng tâm".
"Ngươi con tiện nhân này.." Trần Lị Lị nghe ra lời châm chọc của cô, giơ tay lên để đánh cô.
Tần Hạ bắt lấy cổ tay của cô ta, mắt lạnh nói: "Trần Lị Lị, kiên nhẫn của ta có giới hạn, tốt nhất không nên chọc ta, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả". Dứt khoát bỏ tay cô ta ra.
Trần Lị Lị lảo đảo vài cái, vẻ mặt ủ rũ: "Bất kể hậu quả là gì, so với ngươi là con ngoài giá thú?".
"Ngươi thật đúng là bi ai, Tần Tư Điềm trốn ở sau lưng diễn trò, cho ngươi ở phía trước đấu tranh anh dũng, con chó của ai mà không tốt, càng muốn đi làm con chó của cô ta, ngươi có thể nổi tiếng là bởi vì do cô ta, cũng có thể vì cô ta mà thân bại danh liệt, xem lại đi". Sau khi nói Tần Hạ xoay người rời đi.
Trần Lị Lị đột nhiên "..."
Một tiếng rồi té ngã trên mặt đất.
Cảnh tượng này rơi vào mắt người xem cứ như là Tần Hạ cố ý đánh cô ta.
"Tần Hạ, cho dù là ngươi có chán ghét ta, tốt xấu gì đối với chúng ta cũng là chị em bốn năm, ngươi đã đi vào đường rẽ, ta chỉ muốn thuyết phục ngươi". Trần Lị Lị ngồi dưới đất nhu nhược ngẩng đầu nhìn Tần Hạ, trên mặt thương tâm có thể thấy rõ.
Mấy người Hà Mĩ Dĩnh lập tức đi đến đỡ Trần Lị Lị dậy.
"Ngươi hơi quá đáng rồi đấy, xúc phạm chị Lị Lị còn muốn động thủ, đoàn phim như thế nào lại có người như vậy".
"Giống như người như thế phải đuổi ra khỏi đoàn phim, để bầu không khí trong đoàn phim được thanh tịnh".
"Đừng diễn, ta không có loại chị em hai mặt như ngươi" Tần Hạ biết các cô ta cùng một lũ, chỉ sợ một màn này cũng là kế hoạch tốt, ném câu này cho Trần Lị Lị rồi bỏ đi.
Trần Lị Lị đứng tốt, nhìn chằm chằm Tần Hạ nở một nụ cười gian xảo.
Đêm đó, một đoạn phim xuất hiện trên mạng, nội dung chính của đoạn phim là cảnh Tần Hạ cùng Trần Lị Lị đối mặt vào ban ngày.
Đoạn phim đã được chỉnh sửa, nội dung gây bất lợi cho Trần Lị Lị đã được ẩn đi.
Người đăng đoạn phim lên là Hà Mĩ Dĩnh, nói cô ta không thể chịu được nữa, không ngờ nhìn thấy Lị Lị bị ức hϊếp, phải để cho bộ mặt thật của Tần Hạ ra ngoài ánh sáng, để cho mọi người biết được người phụ nữ này có bao nhiêu độc ác.
Trần Lị Lị cũng chia sẻ lại bài đăng của Hà Mĩ Dĩnh trên weibo, giả bộ đáng thương nói Tần Hạ không phải cố ý, ngượic lại khiến cho nhiều người đồng tình, hầu như mọi người đều đứng về phía của cô ta.
Công ty quản lí của Trần Lị Lị lợi dụng cơ hội nầy để quảng cáo, biến thành trọng tâm câu chuyện, miêu tả Trần Lị Lị là một người mềm yếu thiện lương, giống như đem Tần Hạ trở thành một người xấu.
Thanh danh của Tần Hạ càng ngày càng kém, sau này lại xuất hiện thêm can thiệp dao kéo.
Khuynh Thành Thiên Hạ còn là tính chất câu chuyện, phóng viên biết các cô ấy ở trong đoàn phim Khuynh Thành Thiên Hạ, phỏng vấn vài người, Triệu biên kịch là một trong số đó, chứng minh theo từ miệng cô ta thì Tần Hạ có vô số "Hành vi tồi tệ".
Đối với vấn đề này, Tôn đạo diễn và phó đạo diễn Lí cũng không ra mặt giải quyết.