Chương 16: Báo thù

Dịch: Sou Sou

Cô vừa làm sai một chuyện, rốt cuộc cô cũng cảm thấy có chút áy náy.

Khẽ quay đầu lại, anh nhìn thấy Ôn Thụy với vẻ mặt tò mò: "Hạ Hạ, sao mày không trả lời tin nhắn của tao?"

"Sao mày lại đến đây? Đây là phòng cho khách, Tư Cảnh Hoài đang ở phòng phía sau, đi thôi, tao đưa mày đến đó."

Nhan Hạ: "Này, đợi đã, tao..."

Nhưng Ôn Thụy không cho cô thời gian giải thích, liền đưa cô ra khỏi đó, đến một tòa nhà khác trong câu lạc bộ.

Lúc này cô mới nhận ra mặt trời đã lặn ở phía Tây.

Nói cách khác, cô ấy đã ngủ trong phòng Tư Cảnh Hoài gần như cả ngày.

Chiếc hộp mà Tư Cảnh Hoài đang ngồi cách đó không xa, Ôn Thụy tức giận kéo Nhan Hạ, đẩy cửa hộp ra, Nhan Hạ liền nhìn thấy trong hộp có mấy người ngồi thưa thớt.

Tư Cảnh Hoài đang ngồi ở bàn chơi bài cùng những người khác.

Mặc dù vừa rồi trong phòng vận động nhiều như vậy, nhưng hiện tại anh lại không có vẻ mệt mỏi chút nào.

Anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, khuy măng sét của áo sơ mi được xắn lên, vừa đủ để lộ đường nét của cẳng tay.

Nghe thấy động tĩnh, anh quay đầu liếc nhìn Nhan Hà. Ánh mắt dừng lại ở cổ tay Nhan Hạ đang bị Ôn Thụy nắm giữ, sau đó rời đi.

Trên khuôn mặt lạnh lùng của anh không có thêm chút cảm xúc nào, như thể anh hoàn toàn không quen biết với Nhan Hạ.

"Thế nào rồi?"

Ôn Duệ kéo Nhan Hạ đến bàn đánh bài.

Ngoại trừ Tư Cảnh Hoài, Ôn Thụy và Nhan Hạ, những người trong bàn đều không quen biết họ và chỉ gặp họ vài lần.

Khâu Vân mỉm cười nói với Ôn Thụy: “Có anh Cảnh ở đây, ai có thể thắng chứ?”

"Cô muốn chơi không?”

Ánh mắt anh nhìn chằm chằm Nhan Hạ một lúc, trong mắt tràn đầy hứng thú.

Nhan Hạ thực sự rất xinh đẹp. Trước đây cô và Cố Nhất Thần đã ở bên nhau. Tuy hắn không sợ Cố Nhất Thần nhưng việc tấn công cô không phải là điều dễ dàng.

Nhưng bây giờ lại có tin đồn Nhan Hạ và Cố Nhất Thần đã chia tay, chính cô đã đá Cố Nhất Thần.

Đây không phải chỉ là một cơ hội cho hắn sao?

Khâu Vân cười với Nhan Hạ: “Tôi chưa bao giờ thấy cô chơi bài. Cô có hứng thú chơi vài ván không? Nếu cô thua thì tính sang phần tôi."

Khâu Vân lơ đãng ném bài, ánh mắt vẫn dán chặt vào Nhan Hạ.

Ôn Thụy tại sao không hiểu được chứ? Anh ta trợn mắt, đẩy Nhan Hạ về phía Tư Cảnh Hoài: "Tư thiếu gia giỏi chơi bài, Hạ Hạ có thể học được mấy chiêu từ hắn."

Anh ta hướng phía Nhan Hạ chớp chớp mắt, dùng bộ dáng như muốn nói, thấy tao thông minh chưa để tranh công.

Nhan Hạ mím môi im lặng, có vẻ có chút cố ý khi nói chúng ta đi vào lúc này, nhưng lúc này cô không muốn ngồi cạnh Diêm Vương.

Khâu Vân chặc lưỡi: "Ôn thiếu gia lại nói bậy nữa, anh Cảnh không đủ kiên nhẫn dạy người khác đánh bài."

Vừa nói vừa định đứng dậy ra hiệu cho Nhan Hạ ngồi xuống cạnh hắn ta.

Kết quả, mông cô vừa nhấc lên, Tư Cảnh Hoài đã đưa tay kéo chiếc ghế bên cạnh về phía cô: “Ngồi đây.”

Trên mặt anh không có biểu cảm gì, ngay cả lời nói cũng lạnh lùng.

Nhưng một số người có mặt không khỏi liếc nhìn cô.

Nhan Hạ nhướng mày và miễn cưỡng đặt mông trở lại ghế.

Tư Cảnh Hoài là một chuyên gia tình yêu nổi tiếng trong giới, nhưng với ngoại hình nổi bật và gia thế vạn người mê, anh chưa bao giờ phải chủ động dụ dỗ phụ nữ.

Một số phụ nữ lần lượt vồ lấy anh.

Vì vậy, hầu hết thời gian, anh tỏ ra bất cẩn với phụ nữ và không bao giờ để ý đến ai.

Cho dù có scandal gì với phụ nữ, anh nhiều nhất sẽ phải đổi phe trong vòng một tháng.

Cho nên khi anh chủ động để Nhan Hạ ngồi tới, mọi người có mặt đều không khỏi kinh ngạc nhìn anh.

Suy cho cùng, Tư Cảnh Hoài là người lạnh lùng như vậy đấy.

Đề cử và theo dõi truyện ủng hộ mình nha >3<