Chương 9-2

Liễu Yên nhận sữa từ dì Trần, khoanh chân ngồi trên ghế sofa nói: “Chú nhất quyết làm.”

Sắc mặt ông lão tối sầm: "Nói nhảm."

"Thế hệ thứ hai căn bản không có đột phá gì, làm cũng như không."

“Cũng không phải như thế, con cũng nói như vậy nhưng chú nhất quyết đi theo con đường của mình. Chú cho rằng New Dream của chúng ta nhất định có thể cạnh tranh được với xe liên doanh*. Theo con, tốt nhất là không nên cải tiến, cho S1 có thể giữ lại một thị phần nhất định trên thị trường..”

*Liên doanh là một thuật ngữ trong lĩnh vực kinh doanh, mô tả hoạt động hợp tác giữa hai hoặc nhiều đơn vị kinh doanh nhằm tạo ra một công ty hoặc sản phẩm liên doanh

Sắc mặt ông Liễu u ám, ông có chút bất lực. Bây giờ ông đã buông tay Liễu thị, không quản được nó nữa. Ông nói: "Yên nhi, con nhất định phải kiên quyết. Không thể nghe theo Liễu Diệu Tiên trong mọi việc được."

Liễu Yên gật đầu: "Dạ."

Cô nhìn đồng hồ rồi nói: “Muộn rồi, ông đi ngủ đi.”

“Được.” Ông Liễu đóng tài liệu lại, Liễu Yên uống sữa xong rồi dìu ông Liễu lên lầu.

Nhìn khuôn mặt tươi sáng của cháu gái, ông nhớ lại tin tức có được tối nay.Họ Nhϊếp trở lại Lệ Thành sắp xếp một mối quan hệ cho cháu trai yêu quý của hắn.

Ông Liễu cười khẩy trong lòng.

Từng người kết hôn, rất tốt.

Nhìn ông đi ngủ, Liễu Yên trở về phòng, sau khi tắm rửa và bôi sữa dưỡng thể, cô đi chân trần xuống giường, mở tủ đồ, khoanh tay nhìn một lúc, cô móc đầu ngón tay lấy một chiếc váy màu đen treo bên trong.

Mặc vào, tóc dài xõa trên vai, đi ra ban công, Liễu Yên đặt camera, điều chỉnh chế độ tự chụp, cô đi đến lan can, dựa vào.

Tách.

Tách.

Tách

Một tấm, hai tấm, ba tấm--

Làm xong, Liễu Yên ôm notebook, cúi người xuống chiếc giường mềm mại, copy ảnh. Nhấc điện thoại lên bấm vào avatar đã được ghim trên đầu.

A Yên: Vết thương thế nào rồi?

Bên kia, Nhϊếp Hội tắm rồi, cởi trần ngồi trên sô pha, cúi đầu bôi thuốc, cong lưng, yết hầu nhô cao ẩn chứa sức mạnh, làn da lúa mạch càng thêm gợi cảm, anh nghe tiếng điện thoại, ngẩng đầu, ngón tay dừng lại, không tiện gửi tin nhắn trả lời.

Anh nhấn voice chat.

Nhϊếp Hội: "Anh đang bôi thuốc, không sao."

A Yên: Chụp cho em xem.

Nhϊếp Hội dừng một chút, nói: "Quên đi."

A Yên: Anh ngại à?

Nhϊếp Hội cười khẽ: "Không có."

A Yên: Chậc.

Nhϊếp Hội: "Em chưa ngủ sao?"

A Yên: Tối nay anh gọi em là A Yên, sao em ngủ được?

Nhϊếp Hội: "...."

Anh quấn băng gạc, mặc áo vòng, cơ bụng giấu trong vạt áo, cất hộp thuốc, đứng dậy rửa tay rồi quay lại phòng khách cầm điện thoại lên nói: "Đi ngủ sớm."

A Yên: "Ừm."

A Yên: "Ngủ ngon, Nhϊếp Soái của em."

Nhϊếp Hội: "Chúc ngủ ngon."

Gửi câu này xong, anh đoán cô ấy sẽ không trả lời lại nữa. Nhϊếp Hội trở về phòng, đang chuẩn bị đi ngủ, trượt tay, nhấn vào vòng bạn bè, mới nhất là bài đăng của Liễu Yên.

Bức ảnh người phụ nữ mặc váy hai dây màu đen. Phía sau là hồ nước lấp lánh trong tiểu khu của cô, ngọn đèn đường màu cam hòa cùng ánh bạc chiếu rọi phía sau tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp, mà cô đứng giữa trong tranh, tay đeo chiếc đồng hồ kim cương vén mái tóc lên, trên môi nở nụ cười, mặt mày mang theo vẻ quyến rũ cháy bỏng.

Cô ấy hơi khác so với hồi trẻ, thậm chí còn xinh đẹp hơn.

Tiếp theo, nhấn một cái, tất cả bình luận trong bài đăng cô hiện lên trong mắt người đàn ông .

Chu Dương: Yo! Chị Yên đúng là khiến người ta say mà không cân uống rượu.

Hứa Điện: Tôi có nên thay chị Yên tag người kia không?

Giang Du: Lâu rồi mới thấy chị Yên quyến rũ như vậy.

Nhϊếp Hội mím chặt đôi môi mỏng, im lặng nhìn những bình luận của bạn bè chung.

Liễu Yên không ngủ được, sau khi đăng bài này lên vòng bạn bè, cô dựa vào đầu giường đọc một cuốn sách, một lúc sau, cô ấy bấm vào bạn bè, trong đó tràn ngập lượt thích và bình luận.

Lâm Bùi: [môi] [môi] [môi]

Lâm Bùi: Hứa Điện, Hứa thiếu, tag tôi sao?

Quách Mẫn: Ôi trời, đẹp quá. Chắc chắn là chị cố ý rồi. Rất đẹp.

Quách Tú Anh: Chị Yên thật xinh đẹp.

Sau đó nhìn thấy Nhϊếp Hội thích bài đăng này, cô nheo mắt cười, chống cằm nhìn ảnh đại diện xuất hiện.

Nhϊếp Soái của em, sao anh không bình luận?