Chương 20: Thân phận người bị hại ( Phần một )
"Bên phía điều tra thân phận ba người bị hại, mời Từ Thư Lại phụ trách sắp xếp. Người bị hại đều là cô nương trẻ tuổi, trong tiến trình điều kỳ trước tra tạm thời chưa có manh mối, nói rõ có khả năng các nàng không phải người địa phương, hoặc là nữ tử tiện tịch còn chưa lộ mặt bên trong hoa lâu, hí viên, hoặc là người nô tịch bị người môi giới mua được nhưng còn chưa làm gì."
"Hoa lâu, hí viên, người môi giới, đều không muốn liên quan với quan phủ. Những nơi này một khi có cô nương mới “mua vào” mất tích, người quản sự tình nguyện tự nhận không may chứ sẽ không báo án mất tích với quan phủ. Bởi vậy, ba khu này có thể là nơi săn tin trọng điểm." Trương Tử Sơ tiến hành bố trí công việc điều tra một hơi.
Tần Xuyên và Từ Thư Lại đứng dậy nhận lệnh, sau đó lập tức chia ra triệu tập nhân thủ, phân phối nhiệm vụ, bắt đầu hành động.
Lâm Nhược bởi vì hiếu kì nên đứng ở ngoài cửa nghe rất lâu, không thể không thừa nhận, cho dù Trương Tử Sơ không phải người tốt thì hắn cũng là Thôi Quan có năng lực, có thực lực hợp tiêu chuẩn.
Công việc điều tra đều tiến hành đâu vào đấy, bên Từ Thư Lại phụ trách điều tra thân phận người bị hại, rất nhanh đã có tin tức tốt.
Trải qua điều tra, người bị hại đầu tiên chính là tiểu hoa đán Tân Nguyệt của gánh hát tên gánh hát Song Nguyệt đang tạm cư tại hẻm Lê Hoa thành Tây, tuổi vừa mới mười sáu.
Gánh hát Song Nguyệt cũng không phải là gánh hát bản địa, mà là vào tháng giêng mới từ Nguyên Châu của đường Tần Phượng bôn ba đường xa mà đến. Mục đích gánh hát Song Nguyệt đến Hoa Dương phủ, là đồng ý lời mời tham gia đại thọ bảy mươi của Tri Châu Ích Châu tiền nhiệm Chu Văn Đức được tổ chức vào khoảng trung tuần tháng hai.
Chu Văn Đức tại Ích Châu làm Tri Châu mười năm, trong lúc tại nhiệm không tạo dựng công tích, nhưng cũng không có ức hϊếp bách tính, thu thuế lung tung, lời đàm luận không tốt không xấu. Nguyên quán của ông ta ngay tại Hoa Dương phủ. Bởi vì ông ta vốn thích nghe hí Bắc nên người Chu gia bèn mời gánh hát Song Nguyệt thuộc gánh hát Bắc hát biểu diễn tại nhà vào hôm thọ yến của ông ta.
Sau khi nhận được lời mời, gánh hát Song Nguyệt lập tức xuất phát sớm tới Hoa Dương phủ, thuê một viện tử ba cửa trong thành Tây hẻm Lê Hoa, trước lúc thọ yến Chu phủ, nhận một vài phi vụ hát biểu diễn tại nhà vụn vặt lẻ tẻ.
Theo chủ gánh hát Tố Nguyệt của gánh hát Song Nguyệt nói, Tân Nguyệt là vào hôm kinh trập tức buổi trưa mùng sáu tháng hai mất tích sau khi đi nhà Mễ viên ngoại thành Tây hát biểu diễn tại nhà.
Sau khi biểu diễn tại nhà kết thúc, Tân Nguyệt nói nàng ấy muốn dạo chơi ở phụ cận, bảo những người còn lại về hẻm Lê Hoa trước. Tân Nguyệt tuổi còn nhỏ, xưa nay thích chạy chơi khắp nơi, trước kia cũng thường xuyên như thế, thế nên chủ gánh không có để ý, chỉ để mặc.
Ai ngờ, đêm đó Tân Nguyệt không trở về nhà trong hẻm Lê Hoa. Chủ gánh cho là nàng ấy lạc đường, phái người tìm kiếm ở xung, tìm mấy canh giờ cũng không phát hiện tung tích của nàng ấy, đành phải tạm bỏ qua.
Ngày thứ hai tức sáng sớm mùng bảy tháng hai, chủ gánh hát lại phái người ra ngoài tìm kiếm Tân Nguyệt, đến giữa trưa vẫn không thu hoạch được gì. Chủ gánh hát vừa sốt ruột lại lo lắng, nhưng ngoại trừ mở rộng phạm vi tìm kiếm ra thì cũng không có cách khác.
Bên trong gánh hát có người đề nghị báo quan, chủ gánh hát lo lắng quan sai đến đây tra hỏi sẽ ảnh hưởng gánh hát nhận mối làm ăn, do dự một hồi vẫn lựa chọn không báo quan.
Người bị hại thứ hai, là “hàng” mới nhập của bà buôn người Chu hoạt động mạnh tại thành Tây và thành Nam, tên cô nương là bà buôn người Chu đặt cho, tên là Tiểu Ngọc. Bởi vì thủ đoạn nhập “hàng” mới có chút không đứng đắn, sau khi Tiểu Ngọc mất tích, bà buôn người Chu cũng không dám báo quan.
Theo lời nói bà buôn người Chu, Tiểu Ngọc tuổi chừng mười sáu, bị người què từ Giang Nam gạt qua đây. Tiểu Ngọc da trắng mỹ mạo, chỉ là trí não không được đầy đủ, thoạt nhìn là thiếu nữ mười mấy tuổi nhưng cách nói chuyện, làm việc lại không khác hài đồng bốn, năm tuổi.
Tiểu Ngọc sau khi được bà buôn người Chu tiếp nhận, biểu hiện ngoan bất thường, không ầm ĩ không náo loạn, yên tĩnh nghe lời, bà buôn người Chu liền yên lòng an trí nàng ấy ở bên trong tiểu trạch tử hẻm lá liễu thành Tây.
Bà buôn người Chu đã dẫn tú bà của mấy nhà hoa lâu đến đây nhìn Tiểu Ngọc, có một vị đã ưng, lúc đôi bên đang bàn giá thì Tiểu Ngọc mất tích.