Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 6: Chiếm tiện nghi

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Rắc! Rắc! Rắc!" Mấy tiếng, dưới sự trợn tròn mắt của Mặc Nhất, Sở Cửu Ca chỉ cần vài động tác đã mở được cái hộp.

Trong hộp là một mảnh bạch ngọc có điêu khắc một số phù chú cổ quái, cô cầm cái hộp đứng lên và đến trước mặt Dung Uyên nói: "Không phụ sứ mệnh, mở được rồi, Dung Uyên ngươi có phải nên thực hiện lời hứa của mình rồi không?"

Sở Cửu Ca thấy Mặc Nhất với vẻ như nhìn thấy quỷ nhìn chằm chằm cô, cái hộp này mặc dù rất khó mở, nhưng đôi mắt này của cô lần này đã mở ra một công năng siêu cấp, nên thuận theo tự nhiên mà mở được thôi, có cần kinh ngạc đến vậy hay không?

Không hổ là người chủ tử để mắt đến, quá lợi hại đi! Mặc Nhất bội phục Sở Cửu Ca từ tận đáy lòng.

Dung Uyên chơi đùa với mảnh bạch ngọc, vừa phất tay đã từ không gian lấy ra hai bình đan dược.

Hắn đem một trong hai bình đó đưa cho Sở Cửu Ca nói: "Đây là Cửu chuyển thanh nguyệt đan, là đan dược trị thương hiệu quả hơn cả Cửu chuyển hoàn hồn đan, chỉ cần còn một hơi thở, thì có thể đem người cứu sống."

"Vậy cái còn lại thì sao?" Sở Cửu Ca mắt sáng rực nhìn bình còn lại.

Dung Uyên đổ ra một viên đan dược, đối với Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi, mở miệng!"

Sở Cửu Ca khẽ mở miệng, tiếp đến Mặc Nhất nhìn thấy một việc không tưởng.

Chủ tử của họ lại đút thuốc cho cửu tiểu thư, đích thân đút thuốc!

Một nguồn khí băng lạnh tiếp cận, Sở Cửu Ca vô cớ bị nhét vào một viên đan dược.

Không biết là thuốc hay độc? Cô muốn nhổ ra, nhưng bị một ngón tay băng lạnh áp lên miệng.

"Thuốc Bổn vương đích thân đút, Cửu nhi không được phép nhổ ra!"

Xúc cảm trên môi làm cho tim Sở Cửu Ca trật đi một nhịp.

"Buông tay, không thì ta cắn đó." Mắt Sở Cửu Ca vụt qua vệt hàn quang.

"Tốt thôi! Vừa hay có thể xem thử răng của Cửu nhi bén cỡ nào." Khoé miệng hắn khẽ nhếch.

"Thật sự nghĩ là ta không dám sao?"

Vừa lúc Sở Cửu Ca chuẩn bị cắn xuống, đột nhiên cảm thấy toàn thân đau đớn, trên trán từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh đổ xuống.

Đau đớn như vậy, cơ thể này hoàn toàn không thể chịu đựng được, Sở Cửu Ca cảm thấy trước mắt tối đen.

Cô thật sự xem nhẹ trình độ đen tối của người nam nhân này, vốn tưởng cả hai cùng có lợi, còn người mẫu thân bệnh nặng, cừu tiểu thư không được Sở gia xem trọng cô đây cũng không đáng để hắn mưu hại, hắn chắc sẽ không rảnh rỗi đi đối phó cô!



Lúc Sở Cửu Ca ngã xuống, đột nhiên bị một cánh tay kéo lại, cả người ngã vào một vòng tay thanh lạnh.

Mẹ ơi, muốn gϊếŧ lại còn chiếm tiện nghi bổn tiểu thư đây, là có ý gì?

Sở Cửu Ca hoàn toàn ngất đi, Dung Uyên khẽ đơ người, "Thân thể của tiểu cô nương này hư nhược quá!"

Nhìn thấy cô đau đớn, lòng Dung Uyên như bị níu lại, tay không khống chế được lướt qua thân thể Sở Cửu Ca.

Linh lực tràn ra, một nguồn khí băng lạnh chạy qua thân thể cô, giảm thiểu đi sự đau đớn của Sở Cửu Ca.

"Chủ tử, người bây giờ không thích hợp sử dụng lực lượng!" Mặc Nhất thấy việc chủ tử làm, sợ hết cả hồn.

Chủ tử lại vì đau lòng cửu tiểu thư, mạo hiểm sử dụng lực lượng giảm nhẹ đau đớn cho cô.

"Chút việc nhỏ này, thuộc hạ làm là được!"

"Câm miệng!"

Sở Cửu Ca có sự giúp đỡ của Dung Uyên, cả người cảm thấy thoải mái rất nhiều, cơ thể như một con bạch tuộc lớn bám dính trên người Dung Uyên.

Sở Cửu Ca cảm thấy đau, sao đó lại cảm thấy toàn thân mát lạnh, không biết kéo dài bao lâu, cuối cùng cũng ngưng lại.

Cô mở to mắt, ánh vào mắt cô là dung nhan khiến người động tâm của Dung Uyên, với một đôi tử thủy tinh câu hồn người, giờ đây Sở Cửu Ca không có tâm trạng thưởng thức cái đẹp.

Cô nghiến răng nói: "Họ Dung kia, ta thành tâm hợp tác với ngươi, ngươi lại ám toán ta, ta liều mạng với ngươi! Đừng tưởng bổn tiểu thư sẽ sợ ngươi."

Sở Cửu Ca vừa động, cả chiếc xe lăn mất đi thăng bằng.

"Bang!" Một tiếng, vô số cánh hoa từng bay, hai người trực tiếp văng ra xa, đυ.ng vào nhau.

Nghĩ đến việc bản thân đau đớn đến chết đi sống lại, lòng cô tức điên.

Té trên sàn không sao, dù sao nệm lót cũng không phải cô, Sở Cửu Ca đè trên người Dung Uyên, cắn vào cần cổ tinh tế của hắn.

Vừa này không phải khıêυ khí©h xem răng cô bén thế nào sao? Thật sự tưởng rằng cô không dám cắn sao?

"Hítttt!" Dung Uyên hít vào một hơi, hồ ly nhỏ này răng thật bén, thiếu chút nữa là cắn gãy cổ hắn rồi.



Sở Cửu Ca cảm thấy khoang miệng toàn mùi máu tanh, sắc mặt Mặc Nhất đại biến, nhìn tư thế hết sức ái muội của hai người.

Nếu không phải chủ tử chảy máu, bị thương rồi, hắn.. hắn tuyệt đối sẽ không đến làm gián đoạn.

"Chủ tử.. chủ tử.."

"Cửu tiểu thư, chủ tử cho người sử dụng là Vô cực càn khôn đan, dùng để trị liệu kinh mạch trên người, có thể giúp người bắt đầu tu luyện, thánh dược có thể giúp người trở thành thiên tài! Người.. người sao có thể đối với chủ tử như vậy, thân thể chủ tử hư nhược, không chịu nổi sự dày vò này!" Mặc Nhất gấp gáp nói.

Sở Cửu Ca đơ ra, cảm thấy thân thể tốt lên rất nhiều, hơn nữa còn có thể cảm ứng được linh lực của thiên địa bị cô hấp thu.

Cô thả lỏng hàm răng đang cắn chặt cần cổ của Dung Uyên, đơ người ngồi trên người Dung Uyên.

Cô một người hoàn toàn không có linh lực tu vi, vốn có thực lực ngưng thể cảnh đệ nhất trọng trực tiếp thăng lên đệ nhị trọng.

Mặc Nhất cũng đơ người, vô cực càn khôn đan tuy lợi hại, nhưng cũng không thấy ai sau khi sử dụng hồi phục nhanh đến vậy, trong một lúc liên tục thăng hai trọng.

Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Thì ra đan dược mà Dung Uyên nói thích hợp với cô là cái này, thật sự là quá thích hợp đi.

Thân thể bị Tần gia đánh phế nay lại có thể tiếp tục tu luyện, so với tốc độ tu luyện trong trí nhớ càng nhanh.

Có được lợi ích này, Sở Cửu Ca nhìn vết máu ghê gớm có thêm trên cần cổ trắng nõn của Dung Uyên, có chút cắn rứt lương tâm.

Thân thể Dung Uyên vốn dĩ không tốt, còn bị cô thương đến như vậy.

Cô hận thấu những người ám toán cô, vì vậy vừa nãy mới tức giận đến vậy, ra tay hơi quá!

Trong lúc Sở Cửu Ca đơ người, cắn rứt lương tâm, một cánh tay băng lạnh sờ qua môi vẫn còn vương máu của cô, "Cửu nhi, trên môi, trong miệng nàng đều có máu của ta, có phải nên trả lại cho ta không?"

Khuôn mặt phong hoa tuyệt sắc làm người mê muội đó từ từ phóng đại trước mắt cô, làn môi băng lạnh áp lên cánh môi đỏ hồng vương máu của cô.

Mang theo khí thế bá đạo, một đường tấn công vào, đem toàn bộ máu tanh trong miệng cô tranh đoạt sạch sẽ.

Sở Cửu Ca cảm thấy đại não của mình hoàn toàn đứng máy, ngơ ngác nhìn khuôn mặt mỹ lệ khiến người tim đập nhanh trước mắt này.

Dung Uyên cũng ngơ ngác, hắn vốn chỉ muốn..

Nay cảm giác trong cơ thể đang rực cháy lên địa ngục hồng liên chi hỏa, không chỉ muốn đoạt lại máu của bản thân, còn muốn chiếm đoạt nhiều hơn.
« Chương TrướcChương Tiếp »