Chương 49: Tần Hàn biến mạnh

Trong mấy đại gia tộc, cho dù mấy thứ tốt có nhiều hơn nữa, cũng sẽ ưu tiên cho đích hệ sử dụng hoặc là để trong bảo khố, Tần gia chính là gia tộc điển hình.

Sở gia có thể đem những thứ này tặng cho tộc nhân phi đích hệ có thiên phú lại nỗ lực, những gia tộc khác không nỡ, thua rồi có thể trách ai!

"Giỏi quá đi, thắng thêm trận nữa!" Trận đầu chiến thắng, người Sở gia hoan hô.

Sở gia lên bốn người, nhưng lại đánh bại sáu người Lâm gia.

Bên cạnh đó trang bị của đệ tử Tần gia lại quá nghèo nàn đi, mọi người đều nhìn ra được, Tần gia bây giờ sau khi bị đệ nhất thần trộm ghé thăm vài lần thật sự đã nghèo rồi!

Bên phía Tần Hàn đã chiến bại bảy trận, Tần gia chủ vẫn điềm tĩnh như không có chuyện gì, mọi người không biết tự tin của hắn đến từ đâu?

Tứ hoàng tử Tử Linh Quốc Tử Kha ngáp, vô vị nhìn những kẻ yếu đuối như kiến kia giao thủ với nhau, thật sự quá không thú vị.

Ánh mắt hắn lướt qua Sở Cửu Ca và Lâm Huyên, giao đấu giữa hai đại mỹ nhân này không biết khi nào mới bắt đầu?

Lâm gia liên tục bại cho Sở gia, sắc mặt Lâm Huyên càng trở nên băng lạnh hơn.

Bóng trắng vụt qua, cô nhảy lên tỷ võ đài, nhìn về Sở Cửu Ca nói: "Sở Cửu Ca, ngươi tốt nhất đích thân lên lôi đài, những người khác của Sở gia không phải là đối thủ của ta!"

Sở Cửu Ca bước về tỷ võ đài nói: "Ngươi nói không sai, vậy thì ta sẽ tiếp tiếp ngươi vậy, đại tiểu thư của Lâm gia."

Đệ nhất thiên tài của Sở gia và Lâm gia giao phong, mọi người kích động nhìn qua.

Hai người đều là mỹ nhân có một không hai của Xích Linh Quốc đó!

Phía bên kia, Tần Hàn cũng đi về phía tỷ võ đài.

Hắn lạnh giọng nói: "Diệp Hiểu, những người khác đấu với ta hoàn toàn không có khả năng chiến đấu, ngươi nếu không muốn ta phế đi bọn họ, tự mình lên!"

Diệp Hiểu nói: "Tần Hàn huynh khẩu khí thật sự quá lớn, ở trong địa lao của Dung vương phủ nửa tháng không những không mài mòn đi nhuệ khí của ngươi, mà còn khiến cho ngươi càng thêm kiêu ngạo và cực đoan."

Diệp Hiểu không cho rằng Tần Hàn là đối thủ của hắn, phải biết lúc hắn bị nhốt vào đó chỉ có ngưng thể cảnh thất trọng mà thôi, mà hắn nay đã có thực lực ngưng thể cảnh bát trọng đỉnh phong.

Trong địa lao không bị ngược đãi đã là may mắn lắm rồi, hắn không tin thực lực Tần Hàn lại có thể thăng tiến.

Đáng tiếc khi hai người họ giao thủ, mặt Diệp Hiểu lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trên thân Tần Hàn bạo phát ra một loại linh lực băng lạnh, hắn thế mà có được thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng rồi.

Hắn còn nghi ngờ Tần Hàn không phải bị nhốt trong địa lao của Dung vương phủ mà là ăn phải linh đan diệu dược bế quan tu luyện nữa chứ.

Sao có thể chỉ trong vòng nửa tháng thời gian đột phá hai trọng.



Mọi người kinh ngạc nhìn Tần Hàn, người người không tin vào mắt mình!

"Trời ơi! Tần thiếu chủ vậy mà có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng, có lầm hay không! Đây rốt cuộc là làm như thế nào?"

"Chẳng lẽ địa lao của Dung vương phủ là thánh địa tu luyện? Tần thiếu chủ bị nhốt nửa tháng đã bạo trướng hai trọng."

"Đố kỵ đến ta cũng muốn bị nhốt vào trong Vương phủ một lần."

Trên mặt Diệp gia chủ lộ ra vẻ ngưng trọng, khó trách lão hồ ly kia của Tần gia ngay cả bảo bối thế đó cũng dám lấy ra đặt cược.

Thì ra Tần Hần đột nhiên vươn lên, sở hữu thực lực áp chế thiên tài của tứ tộc.

"Bang!" Thực lực hai bên chênh lệch quá xa, không đến mười chiêu, Diệp Hiểu đã bị đánh bay ra ngoài.

Thiếu chủ cũng không phải là đối thủ của bọn họ, những người khác của Diệp gia đương nhiên không lên đó tự tìm đường chết.

Diệp gia nhận thua, Tần gia thắng một ván.

Tần Hàn mặt lạnh đi về vị trí của bản thân, ánh mắt âm trâm nhìn chằm chằm nữ tử y phục màu đỏ đang giao đấu với bạch y nữ tử bên phía lôi đài khác.

Sở Cửu Ca là thiên tài thì đã sao? Thiên phú hiện tại của hắn càng thiên tài hơn cô.

Bị nhốt trong địa lao của Dung vương phủ là sự sỉ nhục của hắn, nhưng hắn lại nhìn thấy công pháp của một vị tiền bối để lại.

Sau khi hắn tu luyện bộ công pháp đó, vỏn vẻn nửa tháng thời gian thực lực bạo trướng hai trọng.

Hắn chỉ cần tiếp tục tu luyện tầm một năm, thì ngay cả phụ thân cũng không phải là đối thủ của hắn.

Hắn nhất định phải khiến Sở Cửu Ca hối hận và trả giá thảm trọng.

Thực lực Lâm Huyên so với Sở Cửu Ca và Diệp Lệ Minh cao hơn rất nhiều, sắp sửa đạt đến bát trọng đỉnh phong.

Vũ khí của cô là một dải lụa trắng mềm mại, biến đổi ngàn vạn, lại không thiếu mỹ cảm.

Lâm Huyên trông thì cường hãn, nhưng sơ hở của cô lại quá nhiều, Sở Cửu Ca nhìn rõ mồn một.

Dù cô sử dụng công kích lớn thế nào với Sở Cửu Ca, vẫn là bị Sở Cửu Ca tránh khỏi.

Tử Kha nhìn theo thân hình màu đỏ, cười nói: "Có ý tứ!"

Rõ ràng chỉ có thực lực ngưng thể cảnh tứ trọng, một người bát trọng có thể nhẹ nhàng gϊếŧ chết cô.

Thế nhưng, thiếu nữ áo đỏ như lửa kia lại có thể ứng phó tự nhiên, mỗi một lần đều nhẹ nhàng tránh khỏi.



Tử Kha có thể xem là người hiểu biết rộng rãi, nhưng cũng là lần đầu nhìn thấy một người đối đầu với người mạnh hơn mình tứ trọng vẫn không rơi vào thế hạ phong.

Nữ nhân kiều mỹ trong lòng Tử Kha chu miệng nói: "Điện hạ, có ý tứ chỗ nào thế? Chỉ là dựa vào tu luyện thân pháp đặc biệt tránh né mà thôi, chỉ có thể tránh né, một tên nhát gan! Điện hạ thế mà đối với cô ta có hứng thú."

Khuôn mặt của thiếu nữ đó khiến cho những hồng nhan của tứ hoàng tử đố kỵ đến phát cuồng, cô đương nhiên không nói lời tốt về cô.

Kế tiếp, Sở Cưu Ca chủ động công kích.

Mọi người ngây ra, "Sở Cửu Ca vậy mà chủ động công kích rồi, thực lực cô yếu hơn tứ trọng đó, công kích của cô dối với Lâm đại tiểu thư mà nói căn bản không có tác dụng!"

Chớp mắt công phu, dải lụa trắng trong tay Lâm Huyên vô duyên vô cớ lọt vào tay Sở Cửu Ca.

Thân hình Sở Cửu Ca lóe qua, tay vừa động, Lâm Huyên trực tiếp bị dải lụa của bản thân quấn thành cái bánh, sau đó..

"Bang!" Cô bị Sở Cửu Ca không hề khách khí đá xuống lôi đài.

Sắc mặt của người Lâm gia đại biến, "Đại tiểu thư!"

Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, đợi bọn họ phản ứng kịp thì đại tiểu thư đã bị quăng xuống rồi.

Được cứu ra từ dải lụa trắng, mặt Lâm Huyên càng thêm băng lạnh, trong lòng ngập tràn mây mờ, Sở Cửu Ca rốt cuộc là làm như thế nào?

Sở Cửu Ca lộ ra bản lĩnh như vậy, khiến cho hứng thú của Tử Kha đối với Sở Cửu Ca càng lúc càng lớn.

Tốc độ quá nhanh, thủ pháp quá nhanh, nhãn lực lại quá chuẩn xác, thật khiến bổn cung cảm thấy hứng thú.

Mỹ nhân bên cạnh hắn tuy rằng ghen tuông, nhưng lại không thể phản bác lời của Tử Kha, chỉ có cách không có ý tốt nhìn thân hình màu đỏ đó.

Ánh mắt Tần Hàn trầm xuống, Sở Cửu Ca lại mạnh như vậy!

Nhưng thực lực hắn đã đạt đến ngưng thể cảnh cửu trọng, hôm nay Sở Cửu Ca nhất định bại dưới tay hắn.

Hắn nhất định phải đánh đến cô xin lỗi vì hành vi của mình, xin hắn tha cho.

Xích Hoàng nói: "Lần giao phong này, Tần gia và Diệp gia đã có kết quả trước, cho nên do hai gia tộc họ rút thăm trước."

Tần Hàn muốn rút trúng Sở gia, nhưng việc không như mong muốn, hắn rút trúng là Lâm gia.

Sắc mặt Lâm Huyên có chút không tốt, vô duyên vô cớ thua cho Sở Cửu Ca, nay lại phải đối đầu với Tần Hàn ngưng thể cảnh cửu trọng, tình huống không được tốt lắm.

Việc đến nước này, Lâm gia cũng đành chấp nhận.

Cô đi về phía lôi đài, gương mặt băng sơn khẽ nở nụ cười, cô nói với Tần Hàn: "Tần thiếu chủ, thực lực ngươi phi phàm, Lâm Huyên tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, vẫn mong ngươi thủ hạ lưu tình!"