Sở Cửu Ca nói: "Ta biết Dung vương phủ của ngươi có nhiều tiền, nhưng không thể phung phí như vậy có được không? Hét ra một trăm triệu, Diệp gia tuyệt đối câm miệng, thế nhưng quá lãng phí đi!"
"Hai ngàn vạn!" Giọng của Dung Vương đổi thành giọng của Sở Cửu Ca.
Diệp Lệ Minh nói: "Đại ca, Sở Cửu Ca đáng chết đó, lại dám tiếp tục chống đối chúng ta."
Hai ngàn vạn con số này đã là cực cao rồi, Diệp thiếu chủ hít thở sâu nói: "Hai ngàn một trăm vạn."
"Ba ngàn vạn!" Ngay sau khi Diệp thiếu chủ nâng giá, Sở Cửu Ca tức khắc tiếp tục nâng giá.
"Ba ngàn một trăm vạn!"
Đã đến cực hạn rồi sao? Đây đã là cực hạn của Diệp gia rồi.
Sở Cửu Ca nói: "Ta từ bỏ."
"Cửu nhi.." Dung Uyên đem Sở Cửu Ca kéo đến bên mình.
Hắn áp sát Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi dễ dàng từ bỏ như vậy, một chút cũng không giống tác phong của nàng! Mua một thứ rách nát này, Dung vương phủ ta vẫn có thể mua nổi."
Sở Cửu Ca nói: "Đấu giá sư cũng nói rồi, phong ấn của tàn phiến Thiên cấp đó ngay cả họ cũng không giải trừ được, ngươi nghĩ Diệp gia trong một lúc có thể giải quyết được sao? Thứ bảo vật hơn ba ngàn vạn, miễn cưỡng có tư cách để ta ra tay, cho dù Diệp gia họ có đấu giá được, nhưng cuối cũng tàn phiến Thiên cấp đó cũng sẽ lọt vào tay của ta mà thôi!"
Dung Uyên ngây ra, cười nói: "Ta ngược lại quên mất, việc Cửu nhi nhà ta là đệ nhất thần trộm."
Sở Cửu Ca từ bỏ không phải do không có tiền, mà do tàn phiến Thiên cấp đó chỉ cần là cô muốn, cuối cùng cũng sẽ vào tay cô thôi.
Buổi đấu giá kết thúc, Sở Cửu Ca theo Dung Uyên rời khỏi.
Thái tử Xích Hồng vừa hay đứng đợi cô tại cửa, hắn nói với Sở Cửu Ca: "Sở cửu tiểu thư, đây là nhất phẩm đan dược ta đấu giá được tại buổi đấu giá, nghe nói lúc trước ngươi từng bị thương, dược tính của nhất phẩm đan dược này ôn hòa, có thể điều dưỡng thân thể ngươi tốt hơn."
Nhất phẩm đan được này, nhất phẩm ít nhất cũng phải mua từ ba trăm vạn trở lên.
Xích Hồng lấy đan được này tặng người, bất cứ người nào cũng không nỡ từ chối.
Thế nhưng hắn lại không hề biết, đan dược này ra từ tay Sở Cửu Ca, cô hoàn toàn không cảm thấy một chút hi hữu hay trân quý.
Bây giờ mới đến hiến ân cần, lúc sớm làm gì rồi?
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Thái tử điện hạ, loại đan dược này Dung vương phủ ta có nhiều, nếu Cửu nhi cần tùy tiện đến lấy là được, không đến mức khiến thái tử điện hạ hiến ân cần với vị hôn thê của ta."
Thái tử khẽ ngây ra, trong lòng lửa đố kỵ cuồn cuộn đốt, hắn biết Dung vương phủ bảo vật nhiều, nhất phẩm đan dược mọi người cầu còn không được đối với hắn mà nói thì lại thường thấy.
"Đây là một phen tâm ý của ta đối với Sở cửu tiểu thư!"
"Tâm ý của ngươi, nàng không cần!" Dung Uyên lạnh mặt, kéo Sở Cửu Ca rời khỏi.
Thái tử rất không phục, hắn nói: "Nhưng mà hôm nay Uyên đệ lại không đấu giá được một món nào để tặng Sở cửu tiểu thư, ngay cả vật phẩm đấu giá cuối cùng cũng bị Diệp gia đoạt mất."
Dung Uyên rất không vui, muốn trực tiếp diệt tên gia hỏa nói nhiều này.
Mà ngay lúc đó người của Diệp gia vừa hay đi tới, chạm mặt nhau trên một con đường hẹp!
Diệp Lệ Minh trừng mắt nhìn Sở Cửu Ca, cao ngạo nói: "Sở Cửu Ca, nghe nói ngươi là đệ nhất thiên tài của Sở gia, ta luôn hiếu kì thực lực đệ nhất thiên tài Sở gia là thế nào, có muốn tỷ thí với ta một trận không? Nếu như ngươi thắng, hôm nay ba bình nhất phẩm đan được Diệp gia ta đấu giá được sẽ thuộc về ngươi, nếu như ngươi thua, hôm nay linh dược ngươi đấu giá được phải thuộc về ta."
Những linh dược đó rơi vào tay của Sở Cửu Ca, hắn thật sự không cam tâm!
Mày Sở Cửu Ca khẽ giật, những người này rốt cuộc bị gì? Người người đấu giá được nhiều nhất phẩm đan dược thì giỏi lắm sao!
Sở Cửu Ca nói: "Nhất phẩm đan dược thì khỏi đi, vẫn là ngân lượng thực tế hơn! Nếu như ngươi thua thì đưa cho ta năm ngàn vạn hoàng kim đi!"
Mọi người ngây ra, Sở Cửu Ca đây là điên rồi sao, bỏ qua lần đấu giá này, cho dù có nhiều hoàng kim hơn nữa cũng không nhất định đấu giá được nhất phẩm đan dược phẩm chất tốt như vậy.
Ngay lúc đó, phía trước cửa sổ sát đất tại tầng chín của hội đấu giá Cửu thiên, một đôi mắt màu vàng nhạt nhìn xuống phía dưới.
Lúc này Lạc quản sự đi vào nói: "Thiếu chủ, vị công tử đó không có đến buổi đấu giá lần này!"
"Hắn nhất định là đến rồi, dù sao hắn trêu đùa Tần gia như vậy, đương nhiên sẽ đến xem kịch vui, nhìn dáng vẻ thịnh nộ của người Tần gia. Chỉ là các ngươi không ai nhận ra hắn mà thôi." Nhất Nặc nói.
"Vị tiểu công tử đó giả trang quả nhiên lợi hại!" Lạc quản sự than thở nói.
Cùng lúc đó, bên dưới hội đấu giá Cửu thiên, Diệp Lệ Minh nghe đến yêu cầu của Sở Cửu Ca cười nói: "Không thành vấn đề, năm ngàn vạn thì năm ngàn vạn!"
Hắn căn bản không có nghĩ đến việc hắn sẽ thua cho nhóc con này, cho nên vật cá cược là gì không quan trọng, cuối cũng hắn sẽ thắng, sẽ lấy được những linh dược kia từ trong tay Sở Cửu ca.
Diệp thiếu chủ ở bên không có cản trở, đại hội tứ tộc còn năm ngày là phải bắt đầu rồi, vừa hay để cho đệ đệ hắn có thể thử sức với thực lực của đệ nhất thiên tài Sở gia.
Một thiên tài Xích Linh Quốc chưa tròn mười ba tuổi đã có được thực lực ngưng thể cảnh thất trọng.
"Đi! Chúng ta đi võ đài tỷ thí thôi! Lập tức!" Diệp Lệ Minh nói.
Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Đánh bại ngươi còn cần phải đi đến võ đài phiền phức thế sao? Tại đây có sẵn hội trường, vừa đủ rồi!"
Hội đấu giá Cửu thiên trước đó vừa hay là một hội trường rộng lớn, Diệp Lệ Minh cười nói: "Xem ra ngươi rất tự tin!"
Thái tử nói: "Sở cửu tiểu thư, bổn cung biết ngươi thiên phú trác tuyệt, nhưng Diệp tiểu thiếu chủ lớn hơn ngươi ba tuổi, ngươi lại vừa hồi phục, thực lực còn chưa hoàn toàn hồi phục ngàn vạn không được mạo hiểm. Nhiều linh dược như vậy, giá cả không hề nhỏ!"
Đối với lời khuyên của thái tử, Sở Cửu Ca nói: "Thái tử điện hạ vẫn là không nên lo cho ta, mau chóng trở về Đông cung đi, đừng nên cản trở ta kiếm tiền."
Sắc mặt thái tử trắng xanh, Sở Cửu Ca này thật không biết nhận lòng tốt của người khác.
"Uyên đệ.."
Hắn muốn nói gì đó với Dung Uyên, kết quả Dung Uyên được Mặc Nhất đỡ lên xe ngựa, thoải mái ngồi trên xe ngựa, hoàn toàn không muốn để ý thái tử.
Ừm! Dù sao cũng không cần tốn quá nhiều thời gian, hắn đợi Cửu nhi xử lý xong vậy!
Đệ nhất thiên tài Sở gia Sở Cửu Ca muốn đấu cược với tiểu thiếu chủ Diệp gia, tại buổi đấu giá so tài lực còn chưa đủ, đấu giá kết thúc lại còn muốn đánh nhau.
Rất nhiều người đều hứng thú chuẩn bị xem trận đấu này, ngay cả Tần gia chủ bị tức đến hộc máu cũng chuẩn bị tạm thời không trở về nhà.
Trước tiên xem Sở Cửu Ca bị Diệp Lệ Minh đánh bại đã rồi tính.
Một trong tứ đại gia tộc còn lại Lâm gia cũng nán lại, đại hội tứ tộc gần kề, bọn họ cũng rất hứng thú với thiên tài của ba gia tộc khác.
Sở Cửu Ca hỏi: "Có thể bắt đầu chưa?"
Diệp Lệ Minh nói: "Có thể bắt đầu rồi!"
Linh lực Diệp Lệ Minh bộc phát ra, về cấp bậc đã đạt đến ngưng thể cảnh bát trọng.
Tần gia chủ nói: "Tiểu thiếu gia này của Diệp gia vậy mà có thực lực ngưng thể cảnh bát trọng, Sở Cửu Ca chết chắc rồi!"
"Diệp tiểu thiếu gia chưa tròn hai mươi đã có thực lực như vậy, xem ra Diệp gia ngoài Diệp thiếu chủ lại có thêm một thiên tài nữa rồi!" Những người khác than nói.
Hắn bạo phát ra thực lực ngưng thể cảnh bát trọng, chuẩn bị tiên phát chế nhân, muốn phút chốc gϊếŧ chết Sở Cửu Ca.
Hắn ra tay đúng là rất sớm, nhưng Sở Cửu Ca chậm hơn hắn một bước lại nhanh hơn cả hắn.
Thân hình cô biến thành một đạo sấm chợp nhảy đến bên Diệp Lệ Minh, thân hình Diệp Lệ Minh bị trọng trọng đánh bay về phía người của Diệp gia.