Chương 41: Sỉ nhục Tần gia

Sở Cửu Ca nói: "Ngươi đang nói Cửu thúc sao? Ta đúng là khá thích hắn đó, hắn rất mạnh rất lợi hại, cực kỳ có nam nhi khí khái."

Hơi thở của Dung Uyên trở nên nguy hiểm, hơi nóng phà vào mặt Sơ Cửu Ca, bờ môi tinh tế của hắn từ từ ép sát..

Sở Cửu Ca xoay mặt ra chỗ khác nói: "Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, ngươi đủ rồi thì dừng lại cho ta."

"Bổn Vương không cho phép ngươi thích hắn!" Dung Uyên bá đạo nói.

"Nếu không ta không ngại hoàn thành trước đêm động phòng hoa chúc!"

Ngay khi nghe thấy cô chính miệng thừa nhận thích hắn ta, Dung Uyên cảm thấy bảo vật trân quý nhất của mình bị người đoạt mất, trong lòng cuồn cuộn lửa giận.

Hắn đã rất lâu không có phận nỗ như vậy rồi.

Vị hôn phu này của cô đây là đang ghen sao? Một gia hỏa nhỏ nhen lại có tính chiếm hữu mạnh.

"Dung yêu nghiệt, ta nghĩ ngươi đang lẫn lộn gì rồi, thích mà ta nói là cảm thấy hắn khá thích hợp làm cha kế của ta." Sở Cửu Ca nhìn Dung Uyên nói.

Gần đây những việc xảy ra khi Cửu thúc cùng mẫu thân ra ngoài xử lý sự vụ cô đều rất rõ ràng, hắn đem mẫu thân bảo vệ rất tốt, hơn nữa hai người phối hợp cũng rất ăn ý.

Cô cảm thấy Xích Linh Quốc này không có người nam nhân nào xứng với mẫu thân cô, Cửu thúc tuy rằng dung mạo bị hủy, nhưng chỉ cần cô tập hợp đủ nguyên liệu là có thể trị khỏi cho hắn.

Dung Uyên ngây ra, không nghĩ đến nhóc con này lại có ý định như vậy.

Vừa nghĩ đến người nam nhân đó sau này là nhạc phụ của hắn, sắc mặt Dung Uyên trầm xuống nói: "Không được, hắn không thích hợp nhạc mẫu đại nhân!"

"Không được không phải do ta nói hoặc ngươi nói là được, phải là mẫu thân ta thích mới được! Không phí lời với ngươi nữa, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi." Sở Cửu Ca đem Dung Uyên đẩy ra, nằm thoải mái trên một đi văng mềm.

Dung Uyên không cần biết dùng cách gì cũng không thể để cho tên nam nhân nhìn ngang nhìn dọc đều không thuận mắt trở thành nhạc phụ tương lai của hắn được.

Cửu nhi muốn tìm cho nhạc mẫu một người có thể chiếu cố bảo vệ người, hắn cũng có thể tìm giúp mà, nhưng mà tuyệt đối không thể là hắn ta.

Đấu giá sư thì Sở Cửu Ca rất quen mặt, chính là Lạc quản sự của hội đấu giá Cửu thiên, dung mạo tầm thường nhưng lại có thể khiến người khác cảm thấy thân thiết.

Lạc quản sự nói: "Thời gian đã đến, buổi đấu giá cũng chính thức bắt đầu! Bây giờ xin mời bộ vật phẩm đấu giá đầu tiên."

Là một bộ, không phải một món!

Mỹ nữ duyên dáng dâng lên mười mấy món sản phẩm đấu giá, có linh khí, có bảo thạch, đều là trân bảo khó có được!

"Bang!" Tại gian phòng Tần gia trên lầu hai, Tần gia chủ vỗ bàn đứng lên.

Những người của Tần gia, ai ai sắc mặt cũng tái mét, bộ sản phẩm đấu giá trên đài đấu giá, đều là bảo vật bị mất của Tần gia họ.



Cái người đệ nhất thần trộm đó, lại dám đem bảo vật trộm từ Tần gia họ, trước khi đại hội tứ tộc diễn ra gửi tại hội đấu giá Cửu thiên để đấu giá!

"Gia chủ, chúng ta ngay lập tức tìm quản sự của hội đấu giá Cửu thiên bàn bạc xem sao."

"Bàn bạc? Ngươi thấy qua hội đấu giá Cửu thiên đã đem vật phẩm lên trên đài đấu giá lại thu hồi về không? Hội đấu giá Cửu thiên không phải chúng ta có thể đắc tội được đâu, việc đã đến nước này, đương nhiên chỉ có cách đấu giá về lại. Không cần biết thế nào, bảo vật của Tần gia ta cũng không thể để lọt vào tay kẻ khác." Tần gia chủ nắm chặt tay nói, trên tay nổi đầy gân xanh.

Thật là to gan, rõ ràng biết chắc Tần gia họ sẽ không bỏ qua buổi đấu giá của hội đấu giá Cửu thiên, tên trộm đó lại dám gửi đấu giá tại đây, rõ ràng là đang khıêυ khí©h Tần gia họ.

Đừng để Tần gia họ bắt được hắn! Nếu không tuyệt đối khiến cho hắn chết không yên.

Lạc quản sự nói: "Bộ sản phẩm đấu giá này, tổng cộng mười món, giá khởi điểm một lượng hoàng kim, mỗi lần tăng giá không giới hạn!"

Một lượng hoàng kim, đây chắc chắn là vật phẩm đấu giá có giá thấp nhất của hội đấu giá Cửu thiên rồi!

Mọi người trợn to mắt, tác phong lần này của hội đấu giá Cửu thiên có chút không giống mọi lần.

Tổ hợp vật phẩm đấu giá đã không nói, lại còn giá đấu thầu thấp đến ly kỳ như vậy.

Lạc quản sự cũng rất não nề, tất cả những thứ này đều là do đệ nhất thần trộm A Cửu đó nghĩ ra, chủ ý vi diệu nhằm tức chết người của Tần gia.

Thông thường tình huống như vậy, hội đấu giá Cửu thiên có thể không quan tâm.

Thế nhưng thiếu chủ của họ lại rất hứng thú với tên thiếu niên đó, cực kỳ phối hợp, cho nên không thể không làm theo.

"Bang!"

Bàn của gian phòng Tần gia bị vỗ nứt, giá khởi điểm một lượng hoàng kim, đây là cố ý sỉ nhục Tần gia bọn họ?

"Một trăm vạn lượng hoàng kim!" Tần gia chủ nộ khí công tâm trực tiếp hét lên một cái giá gấp một trăm lần.

Mọi người ngây ra, bảo vật này tuy rằng không tồi, nhưng cũng không phải thứ nhất định cần, Tần gia chủ vậy mà lại cấp bách đến vậy.

Nếu như Tần gia đã thích, những thế lực tầm thường tại lầu một tự nhiên sẽ không tranh giành với Tần gia.

Còn những thế lực tại lầu hai vẫn còn đang suy nghĩ.

Lúc này lầu ba truyền ra một giọng nói: "Hai trăm vạn lượng!"

Lầu ba, hôm nay những người đến tham gia đấu giá chỉ có một người có tư cách lên đó.

Người đó chính là Dung Vương.

Thân phận của người nữ tử này ai ai cũng biết, chính là vị cửu tiểu thư đó của Sở gia.

Mọi người tự nhiên nghĩ đến ân oán giữa Sở Cửu Ca và Tần gia, nếu như không phải Tần gia nói Sở Cửu Ca trộm đi chí bảo của nhà họ, cửu tiểu thư cũng không bị phế đi tu vi, cũng không bị ép đến đường cùng, tham gia đại hội chiêu thân của một tên bệnh hoạn.



Thiên tài dù sao cũng là thiên tài, cho dù bị phế, vẫn có thể một đường gϊếŧ đến khi được chọn, trở thành vị hôn thê của Dung Vương.

"Sở Cửu Ca!" Tần gia chủ cắn răng nhả ra ba chữ.

"Hai trăm hai mươi vạn!" Tần gia chủ nói.

"Hai trăm sáu mươi vạn!" Một giọng nói thanh lạnh truyền ra, giọng nói này là truyền ra từ gian phòng của Sở gia.

Mọi người ngây ra, là Sở Tuyền Nguyệt!

Sở Cửu Ca vốn có thù với Tần gia, muốn đối đầu với Tần gia.

Sở Tuyền Nguyệt một người mẫu thân đương nhiên cũng muốn báo thù cho nữ nhi mình, khiến Tần gia không thoải mái.

"Hai tiện nhân này! Tiện nhân!" Sắc mặt của Tần gia chủ trở nên đen hơn cả đáy nồi, hắn biết họ nhất định là cố ý.

Giá này đã là rất cao rồi, gần như vượt qua giá trị vốn của của những bảo vật đó.

Nghĩ đến phải tồn nhiều tiền như vậy đấu giá thứ vốn thuộc về Tần gia họ, những người Tần gia này đều tức đến muốn thổ huyết.

"Hai trăm bảy mươi vạn!" Tần gia chủ nói.

"Ba trăm vạn!" Giọng nói trên tầng ba lại lần nữa vang lên.

Sở Tuyền Nguyệt khẽ nhíu mày, "Giá trị này đã vượt qua giá trị vốn có của vật phẩm đấu giá rồi, Ca nhi ra giá cao như vậy, nếu như Tần gia từ bỏ thì.."

"Nhưng mà nếu như Ca nhi thích, Sở gia ta cũng không phải mua không nổi!"

Cửu thúc nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói: "Tiểu Cửu nhất định tự có tính toán, ngươi đừng lo lắng."

Sở Tuyền Nguyệt tự hào nói: "Cũng đúng! Nữ nhi ta rất lợi hại đó, vậy chúng ta cứ ở một bên xem vậy!"

"Ba trăm lẻ mười vạn!" Quả nhiên, Tần gia chủ không muốn từ bỏ.

Đây là đồ của Tần gia họ, nhất định phải lấy về lại, nếu không thật sự sẽ khiến đệ nhất thần trộm đáng chết kia cười Tần gia họ.

Sở Cửu Ca cười nói: "Nếu như Tần gia chủ đã thích như vậy, bổn tiểu thư sẽ không đoạt vật người thích!"

Giá cả này cũng xấp xỉ dự toán trong lòng người Tần gia, nếu như tiếp tục nâng giá nói không chừng họ sẽ từ bỏ, cô mới không cần tốn nhiều tiền đấu giá những thứ rác rưởi vô dụng này.

Bộ vật phẩm đấu giá bị Tần gia đấu thầu thành công, thành giao.

Kết quả khi bộ vật phẩm đấu giá thứ hai được dâng lên, những người Tần gia thiếu chút bị tức đến bạo nổ.