Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 400: Lựa người mạnh nhất

« Chương Trước
Chương 400: Lựa người mạnh nhất

Nơi này là Bắc Minh vương triều, Bắc Minh Hoàng thân là chủ nhà, đương nhiên do hắn tuyên bố quy tắc lần thi đấu này.

Bắc Minh Hoàng nói: "Lần thi đấu này, tổng cộng có một trăm lôi đài, bây giờ tất cả người tham gia thi đấu có thể chuẩn bị sẵn sàng, đi giành lôi đài, ai giành được trước thì chính là lôi chủ."

"Sau đó mỗi một người có một cơ hội khiêu chiến lôi chủ, người thắng cuộc trở thành lôi chủ. Thủ được một trăm lôi đài mà không bị loại, đến cuối cùng tất cả mọi người đều sử dụng mất cơ hội của mình, không còn ai khiêu chiến. Vậy thì lôi chủ sẽ có được tư cách đi tham gia Bách Triều đại hội tại trung nguyên."

Quy tắc thi đấu này, rất dễ hiểu.

"Bây giờ, ta tuyên bố thi đấu bắt đầu!"

Lời Bắc Minh Hoàng vừa nói xong, vô số thân ảnh phóng về phía lôi đài, lúc này là lúc đấu tốc độ.

Bên phía Hồng Thiên vương triều cũng có không ít người xông lên, nhưng nhóm người Sở Cửu Ca không hề động đậy, nếu cô mà động, e là không một ai có thể nhanh hơn cô.

Sở Cửu Ca nói: "Vội tranh giành lôi đài làm gì? Người đầu tiên là lôi chủ phải chấp nhận xa luân chiến, trừ khi đối với bản thân cực tự tin hoặc là muốn tìm ngược, chiếm lấy lôi chủ đầu tiên căn bản không có ý nghĩa gì cả."

Tử Tinh Châu nói: "Cửu Ca nói không sai! Nhưng mà người của những quốc gia khác cũng khá mạnh đó."

"Có luyện linh cảnh lục trọng, hơn nữa còn không ít, thất trọng cũng có một số. Trận doanh này đúng là rất mạnh, nên không lên tham gia náo nhiệt nữa, chúng ta chọn còn dư đi!" Khóe miệng Sở Cửu Ca nhếch lên.

Qua không bao lâu, trăm lôi đài đã bị người chiếm hết.

Từng người đều hừng hực khí thế đứng trên lôi đài, cao cao tại thượng nhìn những người mất cơ hội chiếm vị trí lôi chủ.

"Hồng Thiên nữ hoàng, người vương triều ngươi một cái lôi đài cũng không có giành được! Thậm chí có một nhóm người vừa bắt đầu đã từ bỏ giành lôi đài." Có người nói.

Hồng Thiên nữ hoàng nhìn về phía nhóm người Sở Cửu Ca, mấy người bọn chúng không hề động.

Hồng Thiên vương triều có năm mươi người tham chiến, những vương triều khác con số cũng từ năm mươi đến một trăm hơn.

Muốn khiêu chiến xong, chí ít phải bảy tám vòng, Sở Cửu Ca không vội.

Sở Cửu Ca không vội không đại biểu Hồng Thiên nữ hoàng và những người khác không vội, những người do ba đại tông môn và tứ đại gia tộc phái đến bù vào từng người một đều muốn biểu hiện, kết quả đều rất thảm.

Chỉ duy có mấy đệ tử Thanh Tiêu Tông còn đang thủ chặt lôi đài, biểu hiện như vậy trong hơn mười vương triều tuyệt đối là rất xuất chúng.

"Hồng Thiên vương triều một đời không bằng một đời, thực lực của những thiên tài này không ra sao cả." Có người cười mỉa nói.

Những người tham chiến lần này của Hồng Thiên vương triều, không chỉ có người của các đại thế lực, còn có người do Dung Hiểu cài vào.

Chúng đều không tham gia đấu tuyển chọn, mà trực tiếp lấy được danh ngạch, thực lực sẽ không quá yếu.

Dưới mệnh lệnh của nữ hoàng, từng người trong chúng đều phóng về phía lôi đài, công chiếm lôi đài!

Phía lôi đài rất là náo nhiệt, có người chiến bại rời khỏi chiến trường.

Có người vẫn chiến giữ được lôi đài, không ai dám khiêu chiến.

Từng trận đấu kết thúc, tất cả mọi người đều đối với thực lực của một trăm lôi chủ cũng khá rõ ràng.

"Lôi dài số một là thái tử điện hạ của Bắc Mình vương triều, thực lực quả rất bưu hãn, phàm là người dám khiêu chiến, không ai qua được mười chiêu dưới tay hắn."

"Lôi đài số ba là đại đệ tử của Hắc Thủy vương triều Hắc Thiên Tông, Tiêu Cuồng, thực lực cũng rất bá đạo, đã có người chết dưới tay hắn."

"..."

Thiên tài các nước giao chiến, sẽ không nói gì đến thủ hạ lưu tình, cho dù là gϊếŧ người rồi cũng không cần chịu trách nhiệm.

Dù sao trên lôi đài, đao kiếm không có mắt, bị thương hoặc chết là chuyện thường tình.

Đợi đến vòng năm, có một số lôi đài không ai dám khiêu chiến, mấy người mạnh nhất cũng hiển rõ.

Dần dà mọi người đều rời chiến trường, duy chỉ có nhóm Sở Cửu Ca vẫn hứng thú mười phần xem thi đấu, khiến không ít người trợn trắng mắt.

Chúng thiên tài của hơn mười vương triều, cũng chỉ có mấy người họ từ khi bắt đầu, đã hoàn toàn không có một chút động tĩnh.

Chúng rốt cuộc đến tham chiến, hay là đến quan chiến thế?

"Hồng Thiên nữ hoàng, mấy người đó là người gì? Thi đấu cũng sắp kết thúc rồi, chúng cũng không chịu ra tay, quá không tự tin với thực lực bản thân đi!"

"Chúng không phải cho rằng muốn tiêu hao bớt lực lượng của lôi chủ, chúng là người cuối cùng lên, thì có cơ hội giành chiến thắng chứ! Thực lực không ra sao, sử dụng cách này không thể thắng được đâu."

"Ta thấy mấy người bọn chúng gan nhỏ như vậy, trực tiếp nhận thua đi! Trong số chúng còn có một tên bệnh tật ốm yếu, một tên mù, Hồng Thiên nữ hoàng ngươi có nghiêm túc chọn ra thiên tài của vương triều ngươi không đó, Bách Triều đại hội không phải nơi để đùa giỡn đâu."

Chân mày Hồng Thiên nữ hoàng nhíu lại, kỳ thực bà cũng không biết nhóm Sở Cửu Ca trong hồ lô đang bán gì?

Nếu nói chúng không tự tin về bản thân, không mạnh, đó lại hoàn toàn không có khả năng.

Bà nhớ rất rõ Sở Cửu Ca ở buổi tuyển chọn, cuồng vọng và tự tin bao nhiêu.

Hiện trường chỉ còn nhóm của họ là chưa có khiêu chiến lôi chủ, những lôi chủ đó cũng có chút mất kiên nhẫn, chúng nói: "Mấy tên Hồng Thiên vương triều kia, các ngươi rốt cuộc có đấu hay không? Không đấu thì trực tiếp nhận thua rồi cút đi, đừng ở đây lãng phí thời gian của bọn ta."

Sở Cửu Ca cười nói: "Đừng vội! Chúng tôi rút thăm cái đã."

Từng người bọn chúng đều trợn tròn mắt, rút thăm, chẳng lẽ một trăm lôi đài, tùy tiện rút, rút trúng lôi đài nào thì khiêu chiến lôi đài đó, quá tùy ý rồi.

Sở Cửu Ca chỉ làm năm lá thăm, cô chỉ về một lôi đài nói: "Tinh Châu, ngươi đi khiêu chiến người đó! Hắn đã chống đỡ không nổi rồi. Linh kỹ của hắn ngươi chỉ cần.."

Cô quan sát nhiều trận đấu như vậy, biết được ai mạnh, ai yếu, ai sơ hở càng nhiều, cho nên cô chọn cho Tử Tinh Châu một người dễ đối phó nhất.

Tử Tinh Châu cười nói: "Được!"

Tử Tinh Châu phóng lên đó, người đó vốn cho rằng có người khiêu chiến hắn sẽ có chút phiền phức, kết quả hắn phát hiện người khiêu chiến chỉ có thực lực luyện linh cảnh nhất trọng, hắn cười nói: "Ha ha ha! Chẳng trách các người không tự tin, nhát như thế, thì ra chỉ có thực lực luyện linh cảnh nhất trọng! Chỉ dựa vào ngươi mà đi tham gia thi đấu Bách Triều đại hội, để ta một chiêu giải quyết ngươi, cho ngươi bị loại đi!"

"Uỳnh!" Một tiếng vang lớn truyền ra.

Mọi người đều cho rằng Tử Tinh Châu nhất định sẽ bị một chiêu đánh bại, kết quả Tử Tinh Châu tránh khỏi rồi.

Hắn nói: "Ngươi quá tự đại không phải là việc tốt đâu, cấp bậc của ta đúng là thấp hơn ngươi, nhưng ta sẽ không thua! Bởi vì Cửu Ca nói ta sẽ không thua."

"Không thua, vậy thì để xem, tự tin của người từ đâu ra!"

Rất nhanh, đám Sở Cửu Ca cũng rút thăm xong rồi.

Vốn cho là họ sẽ chọn những đối thủ dễ đối phó nhất, nhưng đợi đến khi năm đạo thân ảnh của họ phóng về phía lôi đài, chúng mới biết bản thân sai quá là sai.

Năm người họ, lựa chọn năm người mạnh nhất, năm người bị khiêu chiến đã rất nhiều vòng không có ai đến khiêu chiến rồi.

Người rút được lôi đài số một, đối thủ mạnh nhất là Dung Uyên!

Rút được lôi đài số ba Tiêu Cuồng là Sở Cửu Ca.

Sau đó là Nhị Lượng, Tam Tiền, Tứ Sinh cũng là ba người có thực lực cực bưu hãn.
« Chương Trước