"Sở đại tiểu thư, trở về gấp quá quên mất chuẩn bị vũ khí cho bản thân rồi à. Tay không đối phó với một người ngưng thể cảnh bát trọng có chút thiệt thòi, cho nên mượn kiếm ngươi dùng một chút, Sở đại tiểu thư trước nay vẫn là người lương thiện độ lượng, ta nghĩ chắc ngươi sẽ không để ý đâu nhỉ!" Khóe miệng Sở Cửu Ca nở nụ cười xấu.
Không để ý, lúc này Sở Y Y mém chút bị chọc tức đến thổ huyết.
Cô kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca, sau lưng không ngừng toát mồ hôi lạnh.
Vữa nãy Sở Cửu Ca làm cách nào đoạt kiếm từ trong tay cô? Cô vậy mà một chút cũng chẳng phát giác!
Những người khác cũng trợn tròn mắt, vừa rồi phát sinh chuyện gì vậy?
"Mấy kiếm vừa nãy Sở đại tiểu thư làm ta bị thương rồi, ta nghĩ ta nên hồi đáp hồi đáp ngươi mới hợp lễ! Ngươi nói đúng không?" Đáy mắt Sở Cửu Ca lộ hàn ý.
Đột nhiên, kiếm quang lóe sáng.
Khí thế đó, quỹ tích đó, giống y hệt linh kỹ Sở Y Y sử dụng trước đó để đả thương Sở Cửu Ca.
Trên gương mặt Sở Y Y lộ vẻ ngơ ngác, "Đây.. Ngươi sao biết linh kỹ này? Đây là không thể nào?"
Cô cứ nghĩ là mình xuất hiện ảo giác rồi!
Các vị trưởng lão Sở gia cũng kinh ngạc không kém, "Cửu nha đầu chưa từng đi qua Thiên Kiêu học viện, vẫn luôn ở đô thành Xích Linh Quốc, sao có thể học được linh kỹ của học viện."
"Còn có một cách giải thích khác, đó chính là trên lôi đàì học được, con bé xem đại nha đầu ra tay mấy lần, vậy là học được rồi!"
Vị trưởng lão này đoán không sai chút nào, ngay khi Sở Cửu Ca tìm ra nhược điểm của chiêu thức, cũng đồng thời học được linh kỹ này.
Sau đó dùng linh kỹ đó đối phó Sở Y Y, lấy oán báo oán, lấy máu trả máu.
"Phụt phụt phụt!"
Sở Y Y vì kinh ngạc thất thần, cộng thêm cô không có được tốc độ như Sở Cửu Ca, bị linh kỹ này đả thương, mỗi một kiếm mang đều để lại vết thương sâu tận xương trên người Sở Y Y.
"..."
Sở Y Y thống khổ kêu.
Gương mặt Sở Y Y trở nên vặn vẹo, đột nhiên nuốt một viên đan dược, ngưng thể cảnh bát trọng như cô lại tiến thêm một trọng, ánh mắt âm lạnh tựa như ác quỷ đến đoạt mạng.
"Sở Cửu Ca, ngươi.. ngươi tốt lắm, vậy mà dám đả thương mặt ta, hôm nay ta nhất định phải gϊếŧ ngươi, gϊếŧ ngươi!"
Bị Sở Cửu Ca sử dụng linh kỹ cô tự hào nhất đánh bại, gương mặt xinh đẹp của cô bị Sở Cửu Ca hủy thành như vậy! Trong lòng Sở Y Y hận chết đi được!
Thiên phú của Sở Cửu Ca quá đáng sợ, có tính uy hϊếp rất lớn, cho dù phải trả bất cứ giá nào, hôm nay cũng phải kết liễu Sở Cửu Ca.
Thiên phú của Sở Cửu Ca kinh người, khiến lòng Sở đại bá trầm xuống.
Xem ra phải đẩy nhanh kế hoạch rồi, cho thêm Sở Cửu Ca một ngày biến mạnh, hắn cũng cảm thấy ăn không ngon ngủ không yên.
Sở gia chủ làm một thế tay với thủ hạ của hắn, người đó im hơi lặng tiếng rời khỏi.
Người của Sở gia cũng không ngờ rằng, đại hội thiên tài hàng năm lại có thể dậy lên một trận huyết vũ tinh phong.
"Ngừng tay!" Sở lão gia tử phẫn nộ nói.
Sở đại bá kéo lại Sở lão gia tử, nói: "Phụ thân, đừng kích động! Y Y có chừng mực!"
"Chừng mực! Sử dụng đan dược muốn ép muội muội nó vào đường chết, đây gọi là chừng mực!" Sở lão gia tử hét lên.
Sở đại bá than thở nói: "Phụ thân, người cũng thiên vị quá rồi đó, người sao không một mực bế quan, sao cứ nhất quyết nhúng tay vào việc của Sở gia, cứ luôn thiên vị ngũ muội và dã chủng đó."
"Ngươi.. ngươi nói gì?" Sở lão gia tử kinh ngạc nhìn nhi tử mình lộ ra một bản mặt hoàn toàn khác.
Thân thể ông đột nhiên cương cứng, có chút ngồi không vững.
Sở đại bá lại khôi phục lại bộ dạng ôn hòa trước đó, đỡ Sở lão gia tử nói: "Cha, người đùng vội, ngồi xuống xem trước đã! Ta sẽ không để hai nha đầu đó có nguy hiểm gì."
Giao lưu giữa hai phụ tử, mọi người không nhìn ra được có vấn đề gì.
Sở lão gia tử hoàn toàn không ngờ đến, nhi tử ôn hòa hữu lễ của mình lại dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, lại dám tính kế ông!
Bộ dạng lúc này của Sở Y Y có chút đáng sợ, lúc này đáng lẽ trọng tài nên kêu ngừng, không nên để cứ náo như vậy.
Nhưng gia chủ và lão gia tử toàn bộ đều không mở miệng, họ cũng chỉ có thể tiếp tục xem.
Sở Y Y cũng biết rõ kế hoạch của phụ thân mình, càng không chút nghi kị, càng không xem ai ra gì.
Cô cười lạnh nói: "Sở Cửu Ca, một dã chủng như ngươi lại dám đả thương ta, ngươi đi chết đi!"
"Dựa vào đâu một dã chủng như ngươi có tư cách trở thành đệ nhất thiên tài Sở gia, đợi ngươi chết rồi, đệ nhất thiên tài Sở gia chính là Sở Y Y ta."
Cô cảm thấy phụ thân cô đã hoàn toàn kiểm soát được đại quyền của Sở gia, cũng không cần thiết tiếp tục ngụy trang nữa.
Công thêm việc Sở Cửu Ca thương đến mặt cô đã khiến cô phẫn nộ đến mất hết lý trí.
Sở tam gia cười nói: "Đại ca, người ngoài luôn nói huynh dạy nữ nhi khéo, không nghĩ đến huynh lại dạy ra một nữ nhi thâm hiểm tàn độc như vậy."
Sở Y Y trong lúc phẫn nộ xé bỏ đi vẻ ngụy trang, khiến mọi ngươi đều không thể tượng tưởng ra được, bản tính của đại tiểu thư dịu dàng lương thiện thì ra vốn là như vậy.
Nhiều năm như vậy cô duy trì vẻ hoàn mỹ, thì ra toàn bộ là giả, người nữ nhân này thật sự quá đáng sợ đi!
"Uỳnh uỳnh uỳnh!"
Đối đầu với công kích tàn độc của Sở Y Y, đồng tử Sở Cửu Ca lóe ưu quang, mỗi một lần thực chiến đều giúp cô tăng cường lực lượng của bất tử sinh mệnh chi đồng.
Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh Vạn Pháp Quyết, hàng ngàn linh lực trào ra.
Thân hình cô như quỷ mị nhảy ra, tránh khỏi sự tổn thương của gió mang lại.
"Bang bang bang!"
Sở Cửu Ca liên tục đấm qua đó mấy đấm, mục tiêu đều là huyệt đạo chí mạng của Sở Y Y.
Với thực lực của cô đương nhiên không thể gây ra tổn thương gì lớn, nhưng lại có thể khiến cho linh lực của Sở Y Y trở nên hỗn loạn.
Tranh thủ ngươi bệnh, đoạt ngươi mệnh!
Cánh tay nhỏ nhắn của cô phút chốc vòng lên cổ của Sở Y Y, "A" Sở Y Y thét lên, chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn.
Sinh mệnh của bản thân nằm trong tay Sở Cửu Ca, một chút năng lực phản kháng cũng không có.
"Hửm! Muốn gϊếŧ ta? Rất hiển nhiên ngươi không có năng lực đó, còn ngươi lại sắp bị ta gϊếŧ đó?" Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe vẻ nguy hiểm, khiến mặt Sở Y Y trở nên trắng bệch.
Mọi người trợn tròn mắt nhìn màn này, đại tiểu thư bại rồi, cho dù đại tiểu thư đã sử dụng thủ đoạn đặc biệt để có thực lực ngưng thể cảnh cửu trọng, cũng vẫn thất bại!
Ngưng thể cảnh tam trọng cửu tiểu thư vậy mà sở hữu thân thủ đáng sợ đến vậy.
Đại tiểu thư thua rồi, cửu tiểu thư là đệ nhất thiên tài danh chính ngôn thuận của Sở gia.
Cô dùng hết mọi lực lượng đối phó Sở Cửu Ca, nhưng vẫn bại rồi, nộ ý trong lòng Sở Y Y ngút trời.
Cô nói với cha cô: "Cha, Gϊếŧ Sở Cửu Ca! Con không muốn Sở Cửu Ca sống thêm một khắc nào."
Mọi người ngơ ra, đại tiểu thư đây là nói gì?
Với thiên phú của cửu tiểu thư, Sở gia nhất định dốc hết toàn lực bồi dường, gϊếŧ đi một thiên tài như vậy, nói đùa gì thế?
Kết quả khiến mọi người muốn rớt cả tròng mắt là Sở gia chủ bạo phát ra thực lực ngưng hồn cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhún một cái xông lên lôi đài.
"Dã chủng, thả nữ nhi ta ra!" Sở gia chủ buông bỏ hoàn toàn hình tượng ôn hòa lúc trước, ánh mắt trở nên hung dữ.