Chương 2: Khuôn mặt tra nam

Thân thể chủ tử không tốt thì người của cả Xích Linh Quốc đều biết, trận tỷ võ chiêu thân này chỉ là một trò cười mà thôi.

Tại Xích Linh Quốc, phàm là thiên kim tiểu thư có chút thân phận cũng tuyệt đối không nguyện ý gả cho một kẻ sắp chết để làm quả phụ.

Cho nên nữ tử đến tham gia trận tỷ võ chiêu thân này đều có thân phận không cao, tỷ như những thứ nữ không được để ý của các gia tộc, còn có cả những thị nữ muốn dựa cành cao.

Chủ tử của hắn là thân phận gì? Làm sao những người thế này có thể trở thành vị hôn thê của người.

Tổ chức một cuộc tỷ võ chiêu thân thế này rõ ràng là muốn sỉ nhục chủ tử.

Mặc Nhất hận không thể trực tiếp xông lên đập tan tành cái lôi đài tỷ võ này.

"Không cần đâu, tiếp tục xem như thế nào!" Tiếng nói trầm thấp với chất giọng từ tính phát ra từ sau lưng của Mặc Nhất.

Hắn đối với trận tỷ thí này cảm thấy có chút hứng thú rồi, bởi vì dáng người mảnh mai, thon thả trên lôi đài kia, đôi mắt đen huyền, trong veo đó cứ như có thể nhìn thấu tất cả.

"Sở Cửu Ca!" Hắn nghĩ đến cái tên này, nhỏ giọng nói.

"Chủ thượng.. chủ thượng.. người.. người không phải là nhìn trúng tiểu nha đầu rồi chứ." Mặc Nhất kinh thán nhìn kẻ mà toàn thân máu me, không nhìn ra chút gì là nữ nhi kia nói.

"Câm miệng!" Giọng nói lạnh lùng không cho phép dị nghị vang lên.

"Vâng!"

Đối với sự công kích tàn độc của tiểu Điệp, chỉ còn là một hồn thể Sở Cửu Ca kinh ngạc: "Cận thẩn, tiểu Điệp tuy là một nha hoàn, nhưng cũng là một tu linh ngưng thể cảnh tam trọng, bây giờ cơ thể ta đã bị phế, căn bản không phải là đối thủ của cô ta."

Cô không muốn một nữ tử vừa tiếp nhận cơ thể của cô đã phải chết không minh bạch, cô còn muốn cô ấy giúp cô cứu mẫu thân.

Đáy mắt Cửu Ca loé lên một tia sáng mờ nhạt, cô tuy xuyên không đến dị giới, nhưng dị năng của cô hình như cũng theo đến đây.

Cảnh giới của tu linh phân thành ngưng thể cảnh, ngưng hồn cảnh, luyện linh cảnh v. V Mỗi một cảnh giới phân thành cửu trọng.

Cô cũng muốn xem thử, tu linh ngưng thể cảnh tam trọng lợi hại đến đâu.

"Nha đầu mà đã có thực lực ngưng thể cảnh tam trọng, không hổ là người của một trong tứ đại gia tộc của Xích Linh Quốc! Thị nữ mà cũng có thực lực như vậy!"

"Đường đường đích hệ Cửu tiểu thư của Sở gia, nếu như bị một thị nữ tại tỷ võ chiêu thân của Dung Vương gϊếŧ chết, sợ rằng Sở gia cũng sẽ bị mất mặt theo!"

"Sở Cửu Ca chết chắc rồi!"

Vây quanh lôi đài chiêu thân, người người mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi, Cửu Ca toàn thân máu me, ánh mắt điềm tĩnh, khoé miệng kéo ra một nụ cười trêu đùa, "Quá chậm!"

Tiểu Điệp này tuy là kẻ tu linh, nhưng mỗi động tác của cô trong mắt Cửu Ca chỉ như động tác chậm, đâu đâu cũng là lỗ hỏng.

Bởi vì đôi mắt này của cô, cực kỳ đặc biệt!



"Bang bang bang!" Cửu Ca trực tiếp hướng đến mặt của tiểu Điệp đánh đến mấy quyền.

Những nơi Cửu Ca đánh trúng đều được cô đặc biệt lựa chọn, mỗi một lần đánh trúng đều sẽ gây cho nữ nhân này cảm giác đau không bằng chết, lại không lập tức lấy đi tính mạng của cô.

"Aaaaaaa!" Tiếng kêu thảm thiết khiến người nghe lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

Sở Cửu Ca đây là phát uy sao!

"Bang!" Tiểu Điệp như con cá chết nằm trên lôi đài.

Lần trước biến mất là váy, lần này y phục thân trên cũng giống lần trước đột nhiên biến mất.

Đôi tay của cô che chắn trước người, toàn thân run rẩy, kinh khủng mở to đôi mắt.

Sở Cửu Ca thực ra như thế nào mà làm được như vậy? Là người hay là quỷ?

Y phục trên người cô làm thế nào đột nhiên biến mất?

"Bang!" Sở Cửu Ca lần này trực tiếp giẫm lên l*иg ngực cô.

Cô cúi đầu băng lạnh trừng tiểu Điệp nói: "Y phục biến mất chỉ là món khai vị, tiếp theo ta sẽ đem trái tim của cô trộm đi."

Giọng nói lạnh lùng làm cho tiểu Điệp lạnh run, cô ta.. cô ta tuyệt đối không phải Sở Cửu Ca, là quỷ, nhất định là quỷ?

Sở Cửu Ca bị lệ quỷ nhập rồi!

"Lớn tiếng khai ra, là ai kêu ngươi đến đây chuyên môn chống lại ta? Hay là.. trái tim của ngươi như y phục không cánh mà bay."

Cửu Ca hận hận giẫm lên trái tim của cô, sau đó biểu tình nhàn nhã chơi đùa ngón tay của mình.

Đôi tay này so với của cô còn nhỏ, vô lực hơn nhiều, vẫn chưa sử dụng quen lắm.

"Aaaaaaa! Đừng moi trái tim ta, ta nói.. ta cái gì cũng nói?"

"Là thiếu chủ nhà ta, thiếu chủ nhà ta nói ngươi từng là vị hôn thê của người, tham gia tỷ võ chiêu thân của Dung Vương thật sự làm người cảm thấy mất mặt. Cho nên người bảo ta cho ngươi uống thuốc độc, loại độc đó sẽ làm cho con người tạm thời không thể nói gì, làm cho ngươi không cách nào nhận thua, sau đó bị đánh chết tại lôi đài."

Sợ ác quỷ này không hài lòng, tiểu Điệp đã dùng giọng to nhất để hét ra.

Tất cả mọi người có mặt đều nhìn trừng trừng thân thể trắng nõn của cô một cách hứng thú, kết quả nghe được lời cô nói, mọi người kinh ngạc vô cùng.

Không nói đến việc Tần thiếu chủ thoái hôn Sở Cửu Ca, nay lại còn sai thị nữ đến gϊếŧ cô, thật sự là quá ác độc đi!

Sở Cửu Ca nói: "Hiện tại, ngươi rõ rồi chứ?"



Sở Cửu Ca nhìn thấy linh hồn hư nhược bên trong thân thể cô đang không ngừng run rẩy và chảy huyết lệ.

Nam nhân mà cô yêu sâu đậm không ngờ lại dùng thủ đoạn đê hèn nay làm cô chết thảm, thật sự đau như khoét vào tim cô.

Một người mặc y phục màu lam chen vào vòng người, đối với người trên lôi đài nói: "Sở Cửu Ca, ngừng tay! Tiểu Điệp là thϊếp thân nha hoàn của ta, ngươi lại dám ra tay nặng như thế với cô ấy!"

Nam nhân y phục hoa mỹ, khuôn mặt tuấn tú cộng thêm thân phận thiếu chủ của một trong tứ đại gia tộc, làm hắn trở thành người tình trong mộng của rất nhiều thiếu nữ kinh thành.

Người này chính là Tần gia thiếu chủ, Tần Hàn!

Hắn đứng dưới lôi đài, mặt đầy phẫn nỗ nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi tưởng ngươi ép được tiểu Điệp bêu xấu ta, ta sẽ để ý đến ngươi sao? Sở Cửu Ca, từ khi ngươi trộm đi Đại La Đơn của Tần gia ta, chúng ta đã kết thúc rồi, ngươi đừng vọng tưởng nữa!"

"Ngươi dù sao đã từng là vị hôn thê của ta, vừa bị ta thoái hôn chưa đến ba ngày đã đến tham gia tỷ võ chiêu thân của Dung Vương, thật sự làm ta mất mặt. Còn không mau nhận thua, để cơ hội này lại cho tiểu Điệp. Một người thị nữ như tiểu Điệp nỗ lực tu luyện được như hôm nay quá không dễ dàng gì, tuyệt đối có tư cách đến Dung Vương phủ hưởng vinh hoa phú quý."

Lúc này đây người đang chảy huyết lệ Sở Cửu Ca cũng đã khóc không ra nữa rồi.

Đến tận lúc này cô mới nhìn rõ gương mặt thật sự của người đàn ông này, tim như đao khoét.

Sở Cửu Ca ánh mắt vừa chuyển, nhìn đến Tần Hàn lạnh giọng nói: "Hôm nay ta nhất định phải trở thành vị hôn thê của Dung Vương, kẻ nào dám cản trở, ta diệt kẻ đó!"

Mẫu thân của Sở Cửu Ca đang nguy trong gang tấc, gả cho Dung Vương, có được đan dược cứu mạng Cửu chuyển hoàn hồn Đan của Dung Vương phủ, đây là biện pháp cứu người duy nhất lúc này cô có thể nghĩ đến.

Đáp ứng cô ấy, cô nhất định sẽ làm được, kẻ nào dám cản trở!

Thiếu nữ bị sỉ nhục lúc trước, đôi mắt chứa đựng hàn ý làm cho mọi người vô cùng kinh ngạc, sát khí như vậy thật sự làm cho người sợ hãi.

Tần Hàn ngơ ngác, luôn cảm thấy Sở Cửu Ca mà anh thấy giống như biến thành người khác.

Lúc trước cho dù cô tu luyện thiên phú ngạo nhân, gặp anh vẫn là tâm thái của một thiếu nữ, đối với anh dịu dàng, ỷ lại, tin tưởng anh, luôn làm theo lời anh.

Còn bây giờ, lại có thể đòi đánh đòi gϊếŧ anh, mặt lạnh đối diện với anh, Tần Hàn không thể chấp nhận sự khác biệt này.

"Ngươi là người đầu tiên, vậy thì giải quyết ngươi trước!"

Sở Cửu Ca niết chặt cổ của tiểu Điệp, nhấc bổng người cô lên, cơ thể tiểu Điệp lơ lửng trong không trung, không ngừng vùng vẫy và nói: "Khục khục khục! Công tử.. công tử cứu ta.."

"Sở Cửu Ca, ngươi càng lúc càng không giống gì, còn không mau thả người ra. Ngươi có oán thì cứ nhắm đến ta, không liên quan đến tiểu Điệp."

"Ngươi là cái thá gì? Bổn tiểu thư phải nghe lời ngươi?" Sở Cửu Ca miệt thị nói.

Thái độ kiêu ngạo, không xem ai ra gì, làm cho hắn người xưa nay luôn được Sở Cửu Ca nâng lên trời, tâm lý cực kỳ không cân bằng, Tần Hàn bực bội xông thẳng lên lôi đài.

"Sở Cửu Ca, ngươi dám gϊếŧ thị nữ của ta, ta sẽ không tha cho ngươi."

Linh lực cường đai bạo phát mà ra, hướng thẳng đến Sở Cửu Ca, từng đợt đợt kình phong hướng Sở Cửu Ca tấn công đến.