Nghịch Thiên Kỹ

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Hàn Phong Tuyết ta không phải một kẻ phế nhân, không phải là một tên vô dụng. Ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy ta là một thiên tài như cha ta và sẽ báo thù cho ông ấy...
Xem Thêm

Chương 34: Hỏa phu (Người nhóm lò)
Sài lão kinh ngạc nhìn Hàn Phong Tuyết hai tay đồng thời ngưng tụ hai loại nguyên tố, thân thể hơi run lên vì kích động, trong miệng nhẹ phát ra âm thanh:

-Mười tuổi tu luyện, ba năm đột phá đến ba sao giáo kỹ của hỏa, thổ song hệ giáo kỹ. Ha ha ha....., tốt, hoàn toàn đủ rồi, từ hôm nay ngươi bắt đầu là đệ tử của ta.

Hàn Phong Tuyết hai đầu gối quỳ xuống, khấu đầu nói:

-Đệ tử bái kiến sư phụ

Sài lão đỡ Hàn Phong Tuyết dậy nói: “Không cần phải quá coi trọng lễ tục làm gì.” Hai mắt nhìn hướng phía đông đế quốc, ánh mắt nhìn xa xăm, Sài lão trong lòng nghĩ: “Thầy giáo, ta không hoàn thành được việc thì có đệ tử ta có thể hoàn thành, đến lúc đó ta lại có thể hầu hạ người rồi”.

Quay người nhìn sang bên cạnh chỗ Hàn Phong Tuyết , Sài lão nghiêm túc nói:

-Ngươi là đệ tử đầu tiên của ta, có lẽ cùng là duy nhất, ta sẽ tận hết khả năng của ta đem những gì ta biết đề truyền thụ cho ngươi, hi vọng ngươi học tập thật tốt.

Hàn Phong Tuyết trịnh trọng gật đầu.

Hai người nói chuyện rất lâu, đến lúc trời tối sầm lại nếu không vì Sài lão giục cậu về thì chắc còn lâu cậu mới về

Sáng sớm ngày thứ hai, Hàn Phong Tuyết cùng Tàn Nguyệt đến Diệu Huy học viện. Diệu Huy học viện tổng cộng phân ra 5 hệ: giáo kỹ hệ, kỵ sĩ hệ, kiếm sĩ hệ, võ giả hệ và triệu hoán hệ, Hàn Phong Tuyết tự nhiên lựa chọn giáo kỹ hệ, sau khi cùng Tàn Nguyệt giao phí ghi danh, phân biệt lĩnh lấy chiều khóa ký túc xa của mình, trên chìa khóa có khắc số ký túc xá

-Thiếu gia, muội có chút không quen.- Tàn Nguyệt vẫn còn có chút xấu hổ

Hàn Phong Tuyết cười rồi xoa đầu Tàn Nguyệt nói:

-Tiểu Nguyệt, muội cũng 12 tuổi rồi, nên biết tự chăm sóc bản thân, hơn nữa, ý muốn trở thành một kỵ sỹ mạnh, thì cần phải bỏ ra nhiều hơn người khác, phải biết chịu đựng cô độc và tịch mịch. Huống chi, có chuyện gì muội cũng có thể thường xuyên đến tìm ta.

.......

Ký túc xá của Hàn Phong Tuyết nằm ở khu Bắc của Diệu Huy học viện “Bắc 1184”, Hàn Phong Tuyết cầm chìa khóa đi tìm ký túc xá khu Bắc. Chính là chỗ này rồi, mở cửa phòng, đi vào cửa phòng, bên trong đã có ba người đang bận rộn chỉnh lý vật phẩm của mình.

Nhìn thấy Hàn Phong Tuyết tiến vào, ba người đều dừng lại quay qua hướng Hàn Phong Tuyết.

-Xin chào, ta tên Tề Vũ, hoan nghênh đến ký túc 1184. Sau này chúng ta bốn người chính là huy đệ trường kỳ ở cùng nhau rồi. - một người cao gần bằng Phong Tuyết lên tiếng giao lưu trước

-Xin chào, ta tên Tuyết Phong. - Hàn Phong Tuyết mỉm cười đáp lễ

-Ha ha, hiện tại bốn người chúng ta cuối cùng cũng đều đến đủ rồi. - Một người thiếu niên ăn mặc hoa lệ cười nói, đối với Hàn Phong Tuyết tùy ý gật gật đầu

- Xin chào, ta là Ngao Vân Tinh. - Nét mặt thì tươi cười nhưng hắn lại nhất định không di chuyển lấy một bước.

-Lãnh Vô Nhai. - Một âm thanh lãnh đạm vang lên, một cách giới thiệu vô cùng nhạt nhẽo, như vậy thì có coi là giới thiệu không nhỉ?

Thấy bầu không khí có chút căng thẳng, Tề Vũ xoa xoa mũi, cười nói:

- Mọi người ở cùng nhau cũng tính là duyên phận rồi, Tuyết Phong ngươi trước hết cứ chọn những đồ tốt ở đây có thể dùng được cho bản thân ngươi, đợi mọi người cùng nhau hiểu rõ vườn trường rồi sau đó đến Long Phụng Tề Vũ ăn một bữa, thế nào?

Hàn Phong Tuyết lên tiếng đáp ứng, mỗi người đều có thói quen và tác phong của mình, đối với sự lạnh nhạt của Ngao Vân Tinh cùng sự lãnh đạm của Lãnh Vô Nhai, Hàn Phong Tuyết cũng không nghĩ ngợi nhiều, mọi người đều còn là thiếu niên, tin rằng ở cùng nhau hai ngày là có thể quen được với tính cách của nhau rồi.

Ngao Vân Tinh và Lãnh Vô Nhau cùng đều gật đầu đáp ứng đề nghị của Tề Vũ. Hàn Phong Tuyết sắp xếp vật dụng tốt do trường học phân phối. Tề Vũ mở miệng nói:

-Tuyết Phong, ký túc chúng ta không được phân theo hệ mình chọn mà sẽ ở gộp với nhau, ta là kỵ sĩ, Vân Tinh là giáo kỹ, Vô Nhai là võ giả, còn ngươi theo hệ gì vậy?

Hàn Phong Tuyết kinh ngạc nhìn Lãnh Vô Nhai một cái, lại là võ giả hệ,

- Ta và Vân Tinh giống nhau, là giáo kỹ.

Từng người sắp xếp xong đồ dùng của mình, bốn người cùng nhau đi dạo trong học viện. Bốn người vừa đi vừa nói, Hàn Phong Tuyết phát hiện Tề Vũ là người tương đối hòa đồng, Ngao Vân Tinh có loại khí chất quý tộc cao cao tại thượng, Lãnh Vô Nhai so ra có tương đối lãnh đạm, không thích nói chuyện. Bốn người tuổi tác đều xấp xỉ nhau, trừ Ngao Vân Tinh 15 tuổi ra, Tề Vũ và Lãnh Vô Nhai đều bằng tuổi Hàn Phong Tuyết.

Long Phụng Tề Vũ này, Hàn Phong Tuyết lần thứ hai đến đây cảm thấy thân thiết hơn rất nhiều, “Không biết thầy đang làm gì, ăn xong cơm thì tiện thể ghé qua thăm thầy”

-Mọi người cứ thoải mái, bữa này ta mời, coi như làm quà gặp mặt mọi người. - Tề Vũ sảng khoái nói.

Mấy người cũng không khách khí, giá đồ ăn ở đây cũng không đắt lắm, Hàn Phong Tuyết cũng từ từ thưởng thức sự đặc sắc của tửu lâu, xem xem chỗ này vì sao lại tiêu phí cao như vậy.

Ăn xong, Tề Vũ liếʍ môi, ý như đồ ăn ở đây không chê vào đâu được:

-Long Phục Tề Vũ, không hổ là đế đô đệ nhất tửu lâu, ta còn chưa từng ăn qua thức ăn ngon như vậy.

Ngao Vân Tinh cười nhạt, nói:

-Đó là điều đương nhiên, đầu bếp của Long Phục Tề Vũ trong đại lục đều là người có tiếng trong lĩnh vực nấu ăn, mặc dù tiêu phí tương đối cao, nhưng đồ ăn do họ làm ra thì không thể chê vào đâu được.

Hàn Phong Tuyết và Lãnh Vô Nhai gật đầu cho là đúng, thức ăn ở đây đích thực là tuyệt nhất.

-Vân Tinh, xem bộ dạng của ngươi hình như đối với nơi đây rất hiểu rõ, có phải thường xuyên đến đây không? - Tề Vũ hỏi.

Ngao Vân Tinh chỉ là cười cười, chứ cũng không giải thích gì thêm. Tề Vũ cũng không hỏi nhiều, lên tiếng gọi thanh toán.

Quản sự đi đến gật đầu Ngao Vân Tinh nói:

- Các vị là bằng hữu của Ngao công tử, bữa ăn này là tửu lâu chúng ta mời.

Ba người khác sững sờ, trong lòng đồng thời nghĩ rằng: “Xem ra Ngao Vân Tinh này không phải người tầm thường”.

Tề Vũ chỉ Ngao Vân Tinh nói:

-Ta còn muốn làm quà tặng mọi người đấy, không ngờ để Vân Tinh ngươi nẫng mất tay trên

Ngao Vân Tinh không nói gì chỉ từ từ đứng dậy, lơ đãng nói:

- Chúng ta đi thôi. - Ngữ khí dường như không cho người ta có thêm lỹ do mà chất vấn nghi ngờ.

Tâm lý trong mắt Tề Vũ tất nhiên là sẽ có sự biến đổi trước sự việc này nhưng nháy mắt đã khôi phục lại bình thường, đứng dậy khỏi bàn đi ra ngoài. Lãnh Vô Nhai lại nhíu nhíu lông mày, cũng không lập tức đứng dậy, dường như cậu ta cũng không thích loại ngữ khí này của Ngao Vân Tinh cho lắm. Hàn Phong Tuyết cũng đừng dậy di, lại mở miệng nói:

-Các người cứ đi về trước đi, ta còn có chút việc lát nữa sẽ về sau.

Ngao Vân Tinh đang đi ra ngoài trước, Tề Vũ cũng chào Hàn Phong Tuyết một tiếng rồi cũng đi về theo Ngao Vân Tinh, Lãnh Vô Nhai còn ngồi lại đó, khi chỉ còn cậu ta và Phong Tuyết cậu ta mới khẽ mở miệng nhẹ nhàng nói:

- Người đó, ta không thích.

Hàn Phong Tuyết biết hắn chỉ Ngao Vân Tinh nên cũng dùng giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ:

-Vô nhai, về sau mọi người là người một nhà rồi, không có gì là thích hay không thích, có lẽ hắn xuất thân quý tộc nên tính cách cậu ta như thế cũng không có gì là lạ cả, từ từ rồi sẽ quen thôi.

Lãnh Vô Nhai không có phản đối gì, nói:

- Hi vọng là như thế. - Nói xong cũng đứng dậy đi ra ngoài.

Hàn Phong Tuyết lắc đầu, có chút bó tay với sự tình này. Không ngờ mấy người đều nhỏ tuổi, mà lại có tính cách khác nhau như thế. Quản sự nhìn thấy Hàn Phong Tuyết hướng hắn đi đến, cười nói:

- Thì ra tiểu huynh đệ là bằng hữu của Ngao công tử, ngươi là muốn đến hậu viện tìm Sài lão, sau này tứ thoải mái mà đi, không cần hỏi ta nữa.

Hàn Phong Tuyết lắc đầu nói:

-Đại thúc, ta muốn tại hậu viện làm người nhóm lò, lúc rảnh rỗi ta sẽ qua đây, có được không?

Quản sự ngơ ngác, không ngờ được Hàn Phong Tuyết sẽ đề ra loại yêu cầu này, nhưng lập tức gật đầu, đáo ứng tiếp theo.

Hàn Phong Tuyết nói một tiếng cảm ơn rồi đi đến hậu viện. Cậu sở dĩ đề xuất làm người nhóm lò là vì Sài lão bảo hắn muốn tăng cao nguyên tố khống chế lực thì phải hiểu rõ các loại nguyên tố, cùng các nguyên tố khai thông với nhau càng nhiều càng tốt, mà làm hỏa phu (người nhóm lò) thì có thể ngày ngày tiếp xúc với lửa, không ngờ là một loại cách tốt để luyện tập.

Thêm Bình Luận