Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Tập

Chương 228: Hình phạt ngọt ngào

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vì lý do an toàn, Trì Sính trước tiên đem Ngô Sở Úy tới chỗ Quách Thành Vũ.

Khương Tiểu Soái vừa từ phòng khám chạy tới, sợ lỡ như Ngô Sở Úy đến mà không ai giúp đỡ. Quách Thành Vũ vẫn luôn chờ trước cửa nhà, quét sạch mọi thành phần khả nghi xung quanh, bảo hộ Ngô Sở Úy và Trì Sính trở về.

Ngô Sở Úy mới vừa vào tới cửa, Khương Tiểu Soái liền vọt tới, hai người ôm vai bá cổ, rất là thắm thiết.

Trì Sính và Quách Thành Vũ đứng ở bên cạnh, cùng giương một đôi mắt đen liếc nhìn hai người bọn họ.

"Tôi cho cậu biết, không có tôi thì chắc cậu không về được rồi, ám hiệu cậu gửi đến đều là tôi phá giải!" Khương Tiểu Soái không biết xấu hổ khoe khoang. (Soái ơi sao em lại làm vậy.)

Ngô Sở Úy dùng ánh mắt miệt thị liếc Trì Sính, lại ôm chặt một cái ra vẻ khen ngợi, đẩy cậu càng gần tới chỗ chết.

"Có người bình thường luôn tỏ vẻ thông minh, đến lúc quan trọng cơ bản là không thể trông cậy." Ngô Sở Úy chỉ nói bóng gió.

Khương Tiểu Soái phụ họa tiếp, "Đúng vậy, đầu óc chỉ dùng cho mấy thứ không đàng hoàng thôi."

Trì Sính và Quách Thành Vũ cùng đồng loạt trúng chiêu.

Khương Tiểu Soái thấy bốn phía chân mày anh tuấn của Ngô Sở Úy còn có máu ứ đọng mờ mờ, nhịn không được dùng giọng đau lòng nói, "Ôi, hôm trước từ máy ghi hình thấy cậu bị đánh, khiến tôi khó chịu mất ngủ cả đêm, ông già kia cũng thật nhẫn tâm."

Trì Viễn Đoan tốt xấu cũng là ba Trì Sính, trong lòng Ngô Sở Úy có oán hận nhiều hơn nữa, cũng không thể khiến Trì Sính bất kính trước mặt ba anh ta. Vì vậy dùng giọng lạnh nhạt nói: "Việc này không trách chú ấy, chú ấy căn bản không kêu người đánh ta, là hai tên mập tự hành động."

"Này này..." Khương Tiểu Soái nhếch nhếch chân mày, "Từ lúc nào mà nói tốt cho ông ấy vậy?"

Ngô Sở Úy cười hì hì, "Đánh là thương mắng là yêu mà"

Trên mặt Trì Sính sương khói mù mịt.

Khương Tiểu Soái ôm lấy cổ Ngô Sở Úy, "Đi, mình tìm một chỗ ngồi tâm sự."

"Ừm ừm, hai hôm nay khiến tôi nghẹn muốn chết rồi, đang muốn tìm người trút hết đây."

Trì Sính đánh mắt cho Quách Thành Vũ, Quách Thành Vũ lập tức dùng tay túm lấy gáy Khương Tiểu Soái. Cánh tay có lực vừa động, liền đem cả người Khương Tiểu Soái túm lấy.

Dùng giọng điệu chưa từng giờ có trách móc Khương Tiểu Soái, "Trò chuyện gì mà trò chuyện? Về nhà đợi đi!"

Hai hàng lông mày Khương Tiểu Soái dựng thẳng, ánh mắt lộ ra dữ tợn

"Anh lớn tiếng với ai chứ?"

Quách Thành Vũ từ đầu không nỡ làm dữ với Khương Tiểu Soái, lâu như vậy Khương Tiểu Soái cũng không biết sợ là gì. Cho nên Khương Tiểu Soái vừa trợn mắt, anh liền không thể làm dữ, chỉ đành dằn lòng nháy mắt với Khương Tiểu Soái.

"Cậu ta chạy ở ngoài cả ngày, cả người bốc mùi hôi, cậu không để cậu ta đi tắm trước à?"

Ngô Sở Úy tự ngửi ngửi mấy cái, sau đó hỏi Trì Sính: "Tôi hôi lắm sao?"

Trì Sính làm ra vẻ Ngô Sở Úy bốc ra mùi hôi.

Ngô Sở Úy cả lời chào hỏi cũng không nói, liền cắm đầu chạy vào phòng chuẩn bị riêng cho hai người.

Trì Sính liếc mắt nhìn Khương Tiểu Soái, rồi theo vào phòng.

Lúc tắm rửa trong phòng, Ngô Sở Úy liền bị Trì Sính ngược đãi.

Trì Sính đem hai tay Ngô Sở Úy đẩy ra sau, nhất tay nắm lấy hai cổ tay cậu, tay kia cầm vòi hoa sen. Mở nước chảy tối đa, mạnh mẽ xịt vào mông Ngô Sở Úy, dùng nước lạnh đâm vào hoa cúc nhạy cảm của Ngô Sở Úy.

Vừa kí©h thí©ɧ vừa thẩm vấn, "Ngoài đường nhiều người như vậy, sao chỉ có mình cậu đuổi theo nhìn đàn ông cởi truồng hả? Thích ngắm mông người khác như vậy sao?"

Cổ Ngô Sở Úy phô ra một độ cong khêu gợi, giọng mạnh mẽ lại không ngừng run rẩy.

"Anh... Anh không phải cũng đi xem sao?"

Trì Sính sắc mặt đột nhiên đen lại, "Đó vốn chính là người do tôi thuê, không làm như vậy sao tìm được cậu chứ?"

"Hả!"

Trì Sính nhớ tới ánh mắt Ngô Sở Úy lúc đó liền tức giận, hai ngón tay mạnh mẽ tách bờ mông Ngô Sở Úy ra, khiến cửa huyệt phía sau hiện ra rõ ràng, dùng nước tiếp tục kí©h thí©ɧ.

Ngô Sở Úy bị kí©h thí©ɧ gào khóc kêu to, cái mông giãy dụa tránh né qua lại. Hai mông khép chặt, ngăn cản Trì Sính phun nước vào khe mông.

"Mở rộng mông ra!" Trì Sính bá đạo ra lệnh, "Dạng hai chân ra."

Ngô Sở Úy không làm theo, Trì Sính lại dùng vòi nước hung hăng quất một cái vào mông cậu.

Ngô Sở Úy ui da một tiếng, ánh mắt căm tức mang theo mê hoặc chết người nhìn Trì Sính.

"Tôi vừa bị ba anh đánh xong, anh lại đánh tôi! !"

Trì Sính trong lòng căng thẳng, động tác ngừng một chút, hỏi, "Ông ấy đánh cậu ở đâu?"

"Ngay chỗ anh mới đánh nè."

Trong lòng Ngô Sở Úy vốn hy vọng được an ủi, nào ngờ Trì Sính sau khi xem càng tức giận hơn. Nói xem ông ta đánh đâu không đánh? Đánh vào chỗ chỉ dành riêng cho Trì đại gia.

Vì vậy, Trì Sính dùng chân kéo một cái ghế qua, sau khi ngồi xuống mạnh mẽ đem Ngô Sở Úy đặt trên đùi, bàn tay to của hướng chỗ đầy đặn nhất trên mông cậu đánh xuống.

Tay của Trì Sính không khác khúc gỗ, nghĩ lại bàn tay người kia bị anh ta đánh thành thịt nát thì biết. Liên tiếp quất xuống hai ba cái, Ngô Sở Úy đau đến giãy dụa kêu gào, cái mông ở Trì Sính trên đùi uốn éo trái phải, nhìn thấy trong mắt Trì Sính như muốn lấy mạng.

"Lần sau còn dám đi lung tung, nhìn bậy bạ nữa không?" Trì Sính răn dạy.

Ngô Sở Úy cổ vung lên, sắc mặt phát đỏ, nghe đến lời này liên tục lắc đầu.

"Không nhìn... Không cho nhìn sẽ không nhìn."

Trì Sính không những không ngừng tay, còn chuyển sang đánh vào khe mông và trong đùi Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy lập tức cất cao tiếng rêи ɾỉ, đau đến dùng tay che lại, lại bị Trì Sính nghiêm khắc quát bảo ngưng.

"Lấy tay ra!"

Ngô Sở Úy không nghe lời, kết quả lần thứ hai bị Trì Sính bắt lấy hai cổ tay. Đánh xuống ác liệt hơn, hơn nữa còn rất có tiết tấu. Tựa như cơn sóng đau nhức này vừa qua, cơn sóng đau nhức sau liền tới.

"Đã nhớ kỹ chưa?" Trì Sính hỏi.

Trì Sính dùng lực hơn hẳn Trì Viễn Đoan, khiến cảm nhận Ngô Sở Úy hoàn toàn bất đồng. Lúc bị Trì Viễn Đoan đánh, Ngô Sở Úy chỉ đơn giản là đau. Đổi thành Trì Sính đánh, ngoài đau đớn còn có một cảm giác không rõ khác, khiến trong lòng Ngô Sở Úy nóng hừng hực.

Trì Sính cảm giác được thằng nhỏ Ngô Sở Úy bị kẹp ở giữa hai đầu gối có chút không an phận, liền dùng đầu gối cứng rắn đè ép, chà xát. Tay ở trên vẫn không ngừng đánh xuống, theo tiết tấu xoa nắn của đầu gối mà đánh xuống.

"Đừng... Đừng... Trì Sính a a "

Ngô Sở Úy kịch liệt giãy dụa, khiến nửa người trên vì kích động mà cứng đờ, thân thể hình thành một góc bẹt. Kêu lên hai tiếng cao vυ"t, trên mặt đất lưu lại một bãi trắng đυ.c.

Lúc trở lại phòng ngủ, Trì Sính lấy ra một sợi dây.

Ngô Sở Úy kinh hãi, "Anh muốn làm gì?"

"Chơi đùa với cậu." Trì Sính dùng bàn tay to ôm lấy hai gò má Ngô Sở Úy chiếu thẳng vào đồng tử cậu, "Cậu để tôi nóng ruột nhiều ngày như vậy, tôi hiện muốn chà đạp cậu, khi dễ cậu."

Ngô Sở Úy muốn nói không được, lúc Trì Sính trói cậu, cậu cũng không có giãy dụa.

Kỹ thuật buộc dây của Trì Sính rất thành thục, trên dưới đầu v* siết rất chặt, nâng đầu v* nhô lên thẳng đứng da^ʍ mỹ. Hai chân dài buộc thành chữ M, hai tay trói chặt bên đùi, lại không chạm được khu vực chủ chốt.

Trì Sính ngậm vành tai Ngô Sở Úy ra sức hút, giọng trầm thấp u u ghé vào lỗ tai hắn vang lên.

"Con mẹ nó tôi nhớ cậu muốn điên lên rồi."

Ngô Sở Úy bị một câu nói này khiến đến cả người khô nóng, quay đầu và hôn Trì Sính thật sâu.

Tay Trì Sính tay níu sợi dây trên dưới đầu v* Ngô Sở Úy cố sức siết chặt, khiến đầu v* và những vùng cơ xung quanh như muốn vọt ra ngoài, lộ ra một tia phóng đãng.

"Tôi muốn uống sữa." Trì Sính giọng nói hạ lưu.

Ngô Sở Úy mặt cháy bỏng, "Tôi đâu có?"

Ánh mắt Trì Sính nhìn chăm chú quả hồng của Ngô Sở Úy giây lát, chẳng biết từ đâu lấy ra một cây kim châm mỏng đến như nhìn không thấy, liền châm vào đầu v* Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy lập tức kêu đau một tiếng.

Vốn kim châm như vậy đâm xuống sẽ không chảy máu, nhưng Trì Sính dùng miệng ngậm lấy, hai má dùng lực hút, mùi máu tươi nhè nhẹ lan ra trong miệng Trì Sính.

Một cảm giác đau thấu tâm hồn đầy kí©h thí©ɧ làm cho eo Ngô Sở Úy run mạnh.

"Đùng hút. A aaaaa. ."

Trì Sính không chỉ muốn hút máu cậu còn muốn rút gân lột da cậu, đem cậu nuốt hết vào trong bụng.

Ngô Sở Úy thấy Trì Sính đưa tay đến một lỗ khác ở khu vực nhạy cảm giọng cầu xin mang đầy nức nở.

"Đừng... chỗ đó... không được."

Kết quả Trì Sính trong lúc âm thanh rêи ɾỉ cao vυ"t Ngô Sở Úy phát ra, liền đâm xuống, sau đó lại ngậm lấy, tiếng bú ʍúŧ và mùi máu tươi khiến không khí trong phòng lại bùng cháy một lần nữa.

Ngô Sở Úy sắc mặt ửng hồng, biểu tình dâʍ ɭσạи! đầu v* trải qua bị chà đạp sưng hồng, điềm đạm đáng yêu hiên ngang vểnh lên. Trì Sính dùng to đầu ngón tay hung hăng nhéo nhéo, xoa nắn, phía trên kết thành một hạt sương màu đỏ.

Sau đó, đầu lưỡi khẩy một cái, cổ họng nuốt xuống.

"Mùi vị thật thơm."

Ngô Sở Úy sắc mặt cực đỏ.
« Chương TrướcChương Tiếp »