Lãnh Cao Tuấn lắc đầu, cười như không cười.
Giang Luật thấy anh lắc đầu mới vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại nghe thấy anh nói: “Nhưng cũng nhanh thôi, nhẫn cũng đeo rồi, vấn đề kết hôn còn xa sao?”
Một cô gái ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Cậu Lãnh, anh nói giỡn sao? Anh cũng thấy rồi đó, người phụ nữ này chưa kết hôn đã bắt đầu quản anh rồi. Nếu như thật sự kết hôn, anh còn có tự do sao?”
Giang Luật đạp cô ta một cái, trầm giọng nói: “Bạch Dương, chú ý chừng mực.”
Mộ Cẩn Y nhìn Bạch Dương, chỉ thấy cô ta mặc một chiếc váy ngắn ôm mông màu đen, trên người là một chiếc áo ba lỗ cổ V khoét sâu để lộ cảnh trước ngực, rất mê người.
Mộ Cẩn Y chỉ nhìn thoáng qua đã dời ánh mắt đi, tuy rằng Lãnh Cao Tuấn là chàng trai đào hoa, nhưng anh đẹp trai, gia thế tốt, phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa rất nhiều. Có người muốn tiếp cận Lãnh Cao Tuấn cũng là chuyện bình thường, Mộ Cẩn Y thấy nhiều nên cũng quen.
Mộ Cẩn Y không để ý tới Bạch Dương, Lãnh Cao Tuấn lại không phải người tốt tính, anh cười lạnh: “Bắt đầu từ khi nào mà ngay cả chó mèo ven đường cũng dám quản chuyện của ông đây vậy?”
Bạch Dương nghe được lời này, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Đôi mắt cô ta bắt đầu ầng ậc nước mắt, nhưng lại kiềm chế không chảy ra.
Sau khi Lãnh Cao Tuấn mỉa mai Bạch Dương thì nhìn sang Mộ Cẩn Y, trầm giọng nói: “Gọi điện thoại em không nghe, nhắn tin không trả lời, em muốn tạo phản sao?”
Sau khi Lãnh Cao Tuấn nói ra những lời này, mọi người lại rơi vào lặng im lần nữa.
Mọi người đều dùng một loại ánh mắt kì lạ nhìn Lãnh Cao Tuấn, cảm thấy có thể là Lãnh Cao Tuấn điên rồi, Mộ Cẩn Y kia lạnh như băng, dáng vẻ cao cao tại thượng, sợ là chưa từng có ai dám nói chuyện với cô như vậy đâu?
Lãnh Cao Tuấn khiêu chiến với cô, không thể nghi ngờ là đối chọi gay gắt, xem ra lại có trò hay để xem.
Vào lúc tất cả mọi người đều dùng một loại ánh mắt xem kịch vui nhìn Mộ Cẩn Y và Lãnh Cao Tuấn, Mộ Cẩn Y đột nhiên nhìn Lãnh Cao Tuấn, ăn nói khép nép: “Em sai rồi, em không cố ý.”
Lãnh Cao Tuấn kinh ngạc tới mức ho ra tiếng, là bị sặc nước miếng.
Đừng nói là Lãnh Cao Tuấn, ngay cả mọi người đang hóng hớt cũng suýt chút nữa thì bị sặc nước miếng chết.
Ai có thể ngờ được, Tổng Giám đốc Mộ Thị cao cao tại thượng, lạnh nhạt vô tình trong lời đồn cũng có một mặt ăn nói khép nép như vậy?
Sau khi Lãnh Cao Tuấn ổn định lại, mới hỏi: “Lần sau còn dám nữa không?”
Mộ Cẩn Y lắc đầu: “Không dám.”
Lãnh Cao Tuấn vui vẻ cười tới mang ta: “Nếu biết sai thì phải thể hiện thật tốt.”
“Vậy phải làm như thế nào?” Mộ Cẩn Y nhìn về phía anh, hỏi với nét mặt nghiêm túc.
“Ít nhất cũng phải hôn anh một cái.” Lãnh Cao Tuấn nói rất nghiêm túc.
Đám người Giang Luật thật sự không nhìn được nữa: “Ôi lập tức cút đi cho tôi, muốn khoe tình cảm thì về nhà đi, đừng ở đây ngược cẩu.”
Lãnh Cao Tuấn không quan tâm tới anh ta, ánh mắt anh sáng rực nhìn Mộ Cẩn Y, đột nhiên cảm thấy tâm trạng rất tốt. Nếu biết trước Mộ Cẩn Y đáng yêu như vậy thì anh nên cưới cô về nhà sớm một chút mới đúng.
Mộ Cẩn Y bị Lãnh Cao Tuấn nhìn chằm chằm như vậy, dáng vẻ như quyết tâm đòi hôn thì cô cảm thấy có chút đau đầu. Tối hôm qua hôn anh là để kí©h thí©ɧ Trang Đông Quân, nhưng bây giờ bảo cô hôn anh ở trước mặt nhiều người như vậy, thật sự có chút khó xử.
Nhưng con người cô cố chấp, sai chính là sai, sai thì phải nhận, mà Lãnh Cao Tuấn cũng không làm khó cô, chỉ bảo cô hôn một cái mà thôi. Nếu như không làm được thì chẳng phải là lời xin lỗi không có thành ý sao?
Lãnh Cao Tuấn thấy Mộ Tuyết Cẩn Y lộ ra vẻ bối rối hiếm có thì càng không nhịn được trêu chọc cô: “Ai, rốt cuộc là có hôn hay không? Nói biết sai thì phải làm sao?”
Bạch Dương nhìn thấy thái độ của Lãnh Cao Tuấn với Mộ Cẩn Y thì tức giận đến mức gần như nổi điên. Người khác không hiểu Lãnh Cao Tuấn, nhưng cô ta có thể nói là cùng anh lớn lên với nhau, còn có thể không hiểu anh sao? Trước giờ anh chưa từng để tâm tới cô gái nào như vậy, đừng nói là đòi hôn, nếu ai dám tùy tiện chạm vào anh, không tàn phế cũng bị thương. Nhưng bây giờ thì sao? Anh đang làm gì vậy?
Mộ Cẩn Y nhìn vẻ không vui hiện lên trên mặt Lãnh Cao Tuấn, lập tức không để ý được nhiều như vậy, cô ôm lấy cổ Lãnh Cao Tuấn, hôn lên môi anh.
Lúc này, Lãnh Cao Tuấn cũng không còn không chuẩn bị sẵn như ngày hôm qua. Sau khi cô hôn anh, một tay anh giữ gáy cô để nụ hôn này lâu hơn. Ngày hôm qua anh nói muốn đòi lại, bây giờ cuối cùng cũng thực hiện được.
Bạch Dương nhìn hai người hôn nhau, tức giận đến mức nắm chặt bàn tay, móng tay đâm vào thịt, máu tươi từ trong lòng bàn tay cô ta chảy ra nhưng cô ta lại không cảm thấy đau.
Lãnh Cao Tuấn cũng không dám làm bậy nhiều, hôn một lát thì thả người ra. Thật ra Mộ Cẩn Y cũng không có kinh nghiệm về loại chuyện này, thậm chí cô còn quên mất hô hấp. Lúc Lãnh Cao Tuấn buông cô ra, cô khẽ cúi đầu, cẩn thận hít thở.
Lãnh Cao Tuấn nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu này của cô thì cảm giác trái tim như sắp tan chảy, anh ôm eo Mộ Cẩn Y, cười hì hì nói: “Rất ngoan, anh đưa em mua quần áo nhé! Sau này em mặc cho anh xem mỗi ngày.”
Hôm nay Mộ Cẩn Y mặc bộ quần áo công sở, tuy rằng không thể che giấu được vẻ xinh đẹp của cô nhưng Lãnh Cao Tuấn thích cô mặc váy hơn.
“Vâng.” Mộ Cẩn Y nhỏ giọng trả lời, bị anh ôm như vậy cũng không giãy giụa, giống như đã quen.
…
Lãnh Cao Tuấn đưa Mộ Cẩn Y đi đến trung tâm thương mại chuyên bán hành của các nhãn hiệu xa xỉ trên thế giới. Ở đây ngoại trừ có những nhãn hiệu xa xỉ, còn có không ít đồ thiết kế riêng, mỗi một nhãn hiệu đều là nhân tài kiệt xuất trên giới thời trang.
Lãnh Cao Tuấn là khách quen ở đây, điểm đặc biệt lớn nhất của anh chính là, mỗi lần tới đây đều dẫn theo một người mới, chưa bao giờ lặp lại.
Anh cũng rất hào phóng với phụ nữ, trả tiền cũng không xem hoá đơn, nhân viên tư vấn ở đây thích nhất là nhìn thấy anh. Mỗi lần anh tới đều sẽ mang đến cho bọn họ không ít hiệu suất, khách hàng như vậy là được săn đón nhất.
Mộ Cẩn Y cũng rất ít tới những chỗ này, bởi vì cô thật sự quá bận. Phần lớn quần áo của cô đều là Thôi Uyên Uyên tìm người thiết kế riêng cho cô, bởi vì quần áo mặc cũng vừa người, mà cô cũng cảm thấy vẫn ổn cho nên không nghĩ nhiều như vậy. Kiếp trước cô còn ngây ngốc cảm thấy Thôi Uyên Uyên tốt với cô nữa.
Lãnh Cao Tuấn vừa đưa Mộ Cẩn Y đi đến cửa hàng L đã có nhân viên tư vấn có ánh mắt sắc bén nhìn thấy Lãnh Cao Tuấn. Cô ta vội vàng chào đón, nở cụ cười chuyên nghiệp, nhiệt tình nói: “Cậu Lãnh tới rồi, xin hỏi anh cần gì?”
Lãnh Cao Tuấn ôm eo Mộ Cẩn Y, lười nhác nói: “Chọn cho cô gái của tôi mấy bộ quần áo phù hợp với cô ấy, phải xinh đẹp nhất.”
Nhân viên tư vấn nhìn thấy động tác này của Lãnh Cao Tuấn thì không nhịn được nhìn Mộ Cẩn Y theo bản năng.
Bởi vì trước kia Lãnh Cao Tuấn đưa phụ nữ tới đây đều là nữ đi trước, Lãnh Cao Tuấn lười nhác đi theo phía sau. Anh chỉ phụ trách tính tiền, sẽ không quan tâm người phụ nữ anh đưa đến mua gì, mặc thế nào.
Nhưng bây giờ, anh lại lên tiếng, nói phải chọn đồ xinh đẹp nhất nên việc này đúng là có chút hiếm lạ.
Nhân viên tư vấn không nhịn được quan sát Mộ Cẩn Y, ấn tượng đầu tiên mà Mộ Cẩn Y dành cho người khác chính là lạnh lùng, người sống chớ gần.
Mặc kệ là ai nhìn thấy cô đều sẽ không có ý muốn thân thiết. Nhân viên tư vấn thấy cô gái Lãnh Cao Tuấn đưa tới lần này không giống trước kia, đoán có thể là anh đột nhiên muốn thay đổi khẩu vị mà thôi nên cũng không nghĩ nhiều.
Lại nhìn quần áo trên người Mộ Cẩn Y một cái, trong lòng hiểu rõ, nghĩ, cậu Lãnh đột nhiên cảm thấy hứng thú với thành phần tri thức của thành phố.