Chương 662:
Diệp Vô Phong nở nụ cười: “Tại sao tôi không thể ở nơi này?”
“Tên khốn kiếp! Thảo nào tao vẫn luôn đi tìm mày mà vẫn không tìm được. Hóa ra mày và Phong Tử Nghĩa ở cùng một chỗ, nhưng hôm nay coi như cũng không tệ gϊếŧ hết cả đám bọn mày thì tao cũng không tốn thời gian đi tìm mày nữa” Nguyên Đạt Tiêu rất vui vẻ nói.
Lần này anh ta mang theo rất nhiều người, giế.t c.hết Diệp Vô Phong sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì.
Và những người sau lưng anh ta có vũ khí nóng, cho dù võ công của Diệp Vô Phong cao thì anh vẫn có thể chặn được đạn sao?
Lúc này càng ngày càng nhiều người vào sân, trên tay đa số đều cầm thanh thép và dao rựa, nhưng Diệp Vô Phong vẫn thấy có người cầm súng lục trong tay.
Một gia tộc lớn như nhà họ Nguyên làm sao có thể không giấu giếm súng ống đạn dược cơ chứ?
Dù sao thì việc xử lý mọi chuyện bằng súng ống đạn dược.
vân có tác dụng tuyệt vời.
Chân thép và năm đấm thép đứng ở bên cạnh Nguyên Đạt Tiêu, nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Vô Phong, bọn họ cũng không có bất kỳ vẻ hung ác gì.
Lần trước ở club Hào Thiên, bọn họ đã thấy sức mạnh của Diệp Vô Phong, đã tâm phục khẩu phục rồi.
“Làm sao vậy? Anh mang theo số người này tới đây làm gì thế?” Diệp Vô Phong tò mò hỏi.
“Mấy người này à? Ở đây có hàng trăm người, cũng quá đủ để san bằng biệt thự nhỏ của mày rồi. Hôm nay cả nhà Phong Tử Nghĩa nhất định phải bị bọn tao bắt đi!” Nguyên Đạt Tiêu lạnh lùng nhìn Diệp Vô Phong: “Nếu mày thức thời thì tránh ra cho tao.”
Diệp Vô Phong cười ha hả: “Đừng nhiều lời, hiện tại Phong Tử Nghĩa là người của tôi, anh muốn ông ấy đi cùng anh thì phải hỏi qua ý kiến của tôi mới được”
“Từ khi nào mà Phong Tử Nghĩa lại là người của mày thế, sao tao không biết? Diệp Vô Phong, mày vừa mới đến từ Liêu Đông, lại dám càn rỡ trên địa bàn của bọn tao sao?”
Nguyên Đạt Tiêu rất khó chịu nói.
Có vẻ như sau chuyện ở club Hào Thiên, Nguyên Đạt Tiêu đã điều tra thân phận của Diệp Vô Phong, nếu không điều tra thì họ sẽ không biết rằng Diệp Vô Phong mà họ nhìn thấy lúc này chính là chủ tịch Diệp Vô Phong của công ty Hoa Cường ở Liêu Đông.
“Chẳng lẽ anh không biết sao, hiện tại xí nghiệp Thượng Đạt đã là công ty con của công ty Hoa Cường chúng tôi rồi.”
Diệp Vô Phong cười nói.
Nguyên Đạt Tiêu sửng sốt, không ngờ tốc độ của Diệp Vô Phong lại nhanh như vậy, mới mấy ngày mà anh đã thu mua được xí nghiệp Thượng Đạt rồi.
Diệp Vô Phong vui vẻ nói: “Thật ra, tôi có thể thu mua xí nghiệp Thượng Đạt một cách suôn sẻ như vậy thì vẫn phải cảm ơn các người, nếu không có các người thì xí nghiệp ‘Thượng Đạt cũng sẽ không bắt đầu liều mạng bán tháo cổ phần công ty như vậy.”
Nguyên Đạt Tiêu nhất thời không nói nên lời, bởi vì anh ta biết chính nhà họ Nguyên muốn gϊếŧ Phong Tử Nghĩa, nên Phong Tử Nghĩa mới quyết định bán cổ phần công ty.
Lúc đó nhà họ Nguyên đánh tiếng, cho nên các xí nghiệp ở Liêu Tây cũng không dám mua xí nghiệp Thượng Đạt, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng thương vụ mua lại Thượng Đạt, hóa ra lại là công ty bên ngoài.
Điều này hoàn toàn bất ngờ.
“Thật sao? Đã như vậy thì tao sẽ xử luôn cả mày. Dù sao lần trước để mày trốn thoát thật sự là rất đáng tiếc!”
Nguyên Đạt Tiêu rất khó chịu nói.