Edit + Beta: Họa Y Nhược VũLa Tiểu Mậu cảm thấy thời gian gần đây quả thực không thể dùng hai từ chó má để hình dung nữa rồi.
Trên QQ của anh có một câu ký tên treo cả vạn năm, [ khiến cho ông đây sống không có mục đích, đại chiến 300 hiệp với mãnh nam thoát khỏi bi kịch lễ độc thân này đi, (#‵′) 凸 ]
Chữ ký lóe mù mắt này, là sản phẩm sau khi nhìn thấy bạn tồi Từ Từ Niên và bạn giường Cù Thành của cậu ta cấu kết làm bậy cuối cùng tu thành chính quả, thể xác và tinh thần chịu kí©h thí©ɧ mãnh liệt, vào lễ độc thân ngày đó tức cảnh sinh tình viết ra.
Từ Từ Niên từng cười nhạo anh nói, "Chữ ký này lộ ra cậu nồng đậm mùi oán phụ khuê phòng."
La Tiểu Mậu chế giễu lại, "Ông đây đất khô vạn năm chẳng lẽ không thể kêu gọi một chút nước mưa tưới tắm sao(╯‵□′)╯︵┻━┻"
"Được được được, cậu kêu gọi đi, tốt nhất lại làm bàn cúng bái, không chừng ngày nào đó thật sự gọi ra được một mãnh nam, đến lúc đó thắt lưng bị X đến bủn rủn, nhất định đừng đến tìm tôi kể khổ."
"Hừ, vậy cậu cũng nhất định đừng quá đố kị ╮(╯▽╰ )╭ "
Tâm tình của La Tiểu Mậu lúc đó khá đắc ý, lại không ngờ rằng cái miệng độc của bạn tồi kia thật sự thành lời tiên tri.
Giờ phút này anh nằm bò trên giường, hai chân mềm nhũn như không phải của mình, giữa đùi co rút đau đớn, hai mắt mờ mịt, nhìn người đàn ông không mặc gì nằm bên cạnh mình, thực là đau trứng thít mông, da đầu tê dại.
Ai tới nói cho anh biết đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh chỉ là tham gia hôn lễ của Từ Từ Niên, sao vừa mở mắt đã làʍ t̠ìиɦ với người khác rồi!?
Anh cắn chặt nắm tay mình, bỗng vén chăn lên.
Đmmmm -- ! Tình huống quả thực không thể gay go hơn nữa, drap giường ướt nhẹp kia là xảy ra chuyện gì, những cái bao vứt đầy khắp nơi kia lại là chuyện gì! Đêm... đêm đầu tiên của ông đây, tưởng tượng vô số lần hòa cùng với người yêu, hình ảnh ôm ôm hôn hôn hoàn toàn bị phá vỡ rồi!
Đây nhất định là nằm mơ, nhất định là nằm mơ... Anh nghĩ linh tinh mấy lần, ngay cả người bên cạnh là ai cũng không có dũng khí nhìn, dồn sức dùng chăn che đầu lại, hi vọng mở mắt ra bản thân vẫn là một xử nam lấp lánh làm cho người ta thích.
Vào lúc anh dằn vặt ngọ nguậy, Triệu Duệ bị đánh thức, anh ta dụi dụi mắt, mở mắt ra, tầm mắt của hai người bỗng chạm vào nhau, trong nháy mắt sững sờ, sau đó trong lòng đồng thời mắng một câu "Vãi!"
Triệu Duệ: Ai tới nói cho tôi biết đây là tình huống gì?
La Tiểu Mậu: Cứu mạng... Lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ còn cmn đυ.ng phải người quen, thật sự đòi mạng mà!!
"Nhìn dáng vẻ thận hư buông thả du͙© vọиɠ này của anh, ngoài mạnh trong yếu, tối hôm qua không làm ông đây sướиɠ nổi, nếu đã tỉnh rồi thì mau cút đi, đừng ở đây là chướng mắt ông đây."
La Tiểu Mậu trong nháy mắt điều chỉnh tốt dáng vẻ, bộ dạng chơi bời lão luyện hết cả thiên hạ, dựa lên đầu giường liếc Triệu Duệ một cái, ánh mắt kia muốn bao nhiêu ghét bỏ có bấy nhiêu ghét bỏ, nhưng trời mới biết giờ phút này cúc hoa nhỏ của anh đang run rẩy trong gió.
Anh làm sao có thể không biết ngượng nói cho Triệu Duệ biết bản thân là một xử nam, nổi tiếng bên ngoài là "Hoa khôi của Hào Đình", đồng bọn trong vòng cũng đều tôn sùng anh làm nữ thần cao ngạo lạnh lùng, vì để duy trì hình tượng cao không thể với tới, chính anh đã bịa ra lịch sử tình ái, khiến cho tất cả mọi người đều cho rằng anh là người từng trải kén chọn và kinh nghiệm phong phú, nhưng trên thực tế đến cả môi của đàn ông anh cũng chưa từng hôn qua!
"Tối hôm qua... Chúng ta.... cái đó cái kia?" Triệu Duệ sau cú sốc ban đầu, nhanh chóng tỉnh táo lại, ngón tay ở giữa hai người tìm kiếm hai lần.
Trong lòng La Tiểu Mậu mắng to "Anh ăn rồi còn dám nghi ngờ tôi!?" nhưng trên mặt vẫn không hề gì như cũ "ừm hửm" một tiếng, ngẩng cằm ngồi dậy bắt đầu mặc quần áo, "Tối hôm qua chúng ta đều uống nhiều rồi, người trưởng thành ấy mà, lên giường mà thôi, không cần quá xấu hổ, có điều tôi không có ý gì với anh, cũng sẽ không chịu trách nhiệm với anh, anh chết tâm đi."
Anh nỗ lực bày ra thư thế cao ngạo lạnh lùng, nhưng lại bị vấp quần ngã một cái đủ ăn sh!t, hai bờ mông tròn trịa trắng nõn chổng lên trời, theo động tác của anh còn run lên run xuống hai lần.
Triệu Duệ không nhịn được cười một tiếng, lần đầu tiên cảm thấy La Tiểu Mậu buồn cười như vậy, "Xin.. xin lỗi, cậu không sao chứ? Mông còn đau không, tôi giúp cậu kiểm tra một chút."
"Mông của ông đây trải qua trăm trận, không cần lang băm anh kiểm tra." La Tiểu Mậu vội bò dậy, mặt đỏ tía tai, theo bản năng dùng quần áo che mông lại.
Triệu Duệ cố nén cười, đưa tay đi đỡ anh, kết quả hai người da thịt tiếp xúc, đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, ký ức tối qua trong nháy mắt chui vào đầu.
Náo loạn động phòng của Cù Thành và Từ Từ Niên đến nửa đêm, tất cả mọi người đều uống high rồi, sau khi kết thúc uống say ngất ngây cả một đám lớn, La Tiểu Mậu và Triệu Duệ kết bạn mà đi, hai con sâu rượu lảo đảo choáng váng, căn bản không phân biệt được phương hướng, cũng không biết ai hào phóng nói một câu "Muộn như vậy rồi, hay là thuê thuê thuê... phòng đi!"
Sau đó hai người ăn nhịp với nhau, mơ mơ hồ hồ đi vào một nhà nghỉ tiện lợi, sau đó cùng nhau chui vào phòng tắm....
Triệu Duệ nhắm mắt lại, lúng túng ho khan một tiếng, anh ta nhớ tới dáng vẻ La Tiểu Mậu cởi đồ trong bồn tắm, cưỡi lên người hắn nhấp nhô lên xuống.
Trên gương mặt xinh đẹp tinh xảo mang theo ửng đỏ mê người, bờ vai nhỏ gầy mềm mại lắc lư theo động tác, hai chân thon dài quấn chặt lấy anh ta, ngón tay lưu lại một chuỗi vết đỏ sau lưng Triệu Duệ....
Nghĩ tới đây, chóp mũi Triệu Duệ nóng lên, phía dưới lại có phản ứng.
La Tiểu Mậu đương nhiên cũng nhớ tới dáng vẻ bản thân chủ động nhào vào Triệu Duệ, giở trò với anh ta, thậm chí còn cưỡi trên người anh ta gào khóc, gương mặt lập tức lúc xanh lúc đỏ, nhấc chân liền đạp, "Anh cmn lại... lại nghĩ cái gì thế! Không cho phép nghĩ đến!"
Một cái đạp này không hề gì, lập tức kéo đến vết thương ở mông anh, đau đến anh kêu "Au" một tiếng ngã lên giường.
"Được rồi, đã như này rồi thì đừng cáu kỉnh với tôi nữa, chuyện này của chúng ta chút nữa lại nói, lần đầu tiên của cậu chắc hẳn rất đau, trước tiên nằm sấp xuống để tôi kiểm tra xem, chút nữa tôi ra ngoài mua chút thuốc bôi cho cậu."
"Ai nói với anh ông đây là lần đầu tiên! Ông đây kinh nghiệm phong phú, kỹ năng giường chiếu hạng nhất!"
Mặt La Tiểu Mậu đỏ lên, thề sống chết bảo vệ mỹ danh "Hoa khôi Hào Đình" của bản thân, còn không quên chật vật bày ra một tư thế uốn mông chọc người, kết quả eo già không chịu được vặn rắc một tiếng, trong nháy mắt toàn thân cứng ngắc giống như bị liệt nửa người, càng sống không bằng chết!
La Tiểu Mậu: "..." Tôi cmn không sống nổi!
Triệu Duệ liều mạng nhịn cười, anh ta thề đây là hiện trường tình một đêm hài hước nhất anh ta từng thấy, vốn xuất phát từ bệnh nghề nghiệp của một bác sĩ, cho dù anh ta là gay cũng tuyệt đối không tùy tiện làm loạn, không hiểu sao lại lên giường với người quen La Tiểu Mậu này, đối với anh ta mà nói thực sự là vi phạm nguyên tắc nghề nghiệp, anh ta nên hối lỗi phiền muộn mới đúng, nhưng, giờ phút này anh ta không những không có cảm xúc này, trái lại đặc biệt vui vẻ, hận không thể dùng sức vò La Tiểu Mậu hai cái.
Tên này bình thường ẻo lả, không nhìn ra còn khá đáng yêu.
"Được được, kỹ thuật của cậu hạng nhất, vậy cậu có thể nói cho tôi biết, vì sao người trải qua trăm trận như cậu mới bị tôi làm một lần, chân đã run rồi?"
"Ai.. ai run? Triệu Duệ anh mắt mù à?" La Tiểu Mậu khép chặt hai chân, hai đầu gối run lẩy bẩy đυ.ng vào nhau, phát ra tiếng vang bạch bạch, âm thanh to đến mức người điếc cũng có thể nghe thấy.
Triệu Duệ càng thêm hứng thú mỉm cười, vén chăn xuống giường, lộ ra l*иg ngực màu mật ong rắn chắc mạnh mẽ, trên bụng vậy mà còn có tám múi và đường nhân ngư, La Tiểu Mậu ghen tỵ cắn vào chăn một cái, vành tai xấu hổ đỏ lên.
"Nếu như cậu không cho tôi kiểm tra vết thương cũng được, vậy đi tắm trước đi, tôi móc thứ bên trong cậu ra ngoài, cậu yên tâm, tay nghề tôi rất lão luyện, sẽ không làm cậu đau."
Nói xong Triệu Duệ không quan tâm La Tiểu Mậu giãy giụa, lập tức ôm ngang anh lên.
La Tiểu Mậu vừa nghe đến đây mặt tái mét, hét lớn một tiếng: "Hay là anh đi mua thuốc đi!"
Triệu Duệ cười vô hại, toàn thân lõa thể đối mặt với anh, "Cậu lại không để tôi kiểm tra, tôi làm sao biết phải mua thuốc gì?"
"Không cần kiểm tra! Cứ nói ông đây bị bệnh trĩ! Triệu Duệ anh là cái đồ lang băm!!!"
La Tiểu Mậu không thể nhịn được nữa, ôm trái tim xử nam đón gió rơi lệ, một đóa cúc non trẻ, trong một thời gian liền biến thành hoa hướng dương không nói, còn cmn bị chụp cái mũ bị trĩ, nhân sinh thật sự tịch mịch như tuyết...
Triệu Duệ trêu chọc xong, tinh thần sảng khoái, bản thân không tiện thừa nhận giờ khắc này vậy mà hoàn toàn không có một tia áy náy, thậm chí còn cầm thú mà cảm thấy đánh bậy đánh bạ như này kỳ thật cũng không tệ.
Anh ta cười ngầm đồng ý quyết định của La Tiểu Mậu, nhặt quần áo dưới đất mặc lên người, trong lòng còn nhớ kỹ sau khi mua thuốc xong, lại mua cho La Tiểu Mậu cháo hải sản các loại đồ dễ tiêu hóa mang về.
La Tiểu Mậu lén nhìn bóng lưng của anh ta, vai rộng mông nhỏ, cơ bắp đường cong vô cùng mượt mà có lực, không nhịn được nuốt nước bọt, được thôi, anh thừa nhận dáng vóc của bác sĩ cầm thú này là gu của anh, nếu không phải ngại là người quen, anh nhất định không chút do dự đi lên sờ một cái.
Nhưng, giờ phút này tuyệt đối không phải là lúc mê trai, bởi vì anh nhất định phải...
Nhấc cái đèn bàn lên, anh không chút do dự đập về phía Triệu Duệ, Triệu Duệ hoàn toàn không phòng bị "Shhh" một tiếng đau đớn ôm đầu.
La Tiểu Mậu nắm lấy cơ hội vọt dậy, nhặt quần áo trên đất xông ra ngoài.
"La Tiểu Mậu!" Triệu Duệ khàn giọng hét một tiếng, vươn tay bắt lấy, kết quả La Tiểu Mậu lại đạp vào bộ hạ của anh ta, làm anh ta đau đến mức tái cả mặt, mở to mắt nhìn La Tiểu Mậu gần như khỏa thân ôm lấy một bọc quần áo, giống như bị người khác bắt gian tại trận che mông trốn ra khỏi phòng.
Dáng vẻ chật vật lại ngốc nghếch kia, giống thỏ nhỏ hoảng hốt chạy bừa, trực tiếp chọc Triệu Duệ tức đến phát cười.
DDM, tình huống này là thế nào, thật đúng là cmn kéo quần lên liền chạy.
Anh ta ôm đầu, đột nhiên xông ra một luồng cảm giác đau trứng sau khi bị người khác chơi miễn phí.
Tên ẻo lả chết tiệt, cậu chạy được bây giờ không chạy được cả đời, lần này tôi nhất định phải bắt được cậu.
***
Lúc La Tiểu Mậu khập khiễng trở lại, đúng 11 giờ trưa, là thời gian Hào Đình mở cửa kinh doanh.
Anh vừa đi vào cửa, liền bị mấy chị em kéo lại, lo lắng nói với anh, "Mậu Mậu, cuối cùng em cũng quay lại rồi, bọn chị vừa mới mở cửa, liền có một đại gia chỉ đích danh muốn em múa cho hắn, quản lý hòa nhã nói em không ở đây, có thể đổi người khác không, người kia nhất định không đồng ý, lúc này đang làm ầm ĩ trong sàn nhảy, em mau đi xem xem."
Mẹ nó, tướng mạo ông đây đẹp như tiên nữ thế này, còn không phải ông đây là không được?
Trong lòng La Tiểu Mậu đảo trắng mắt một cái, vừa nghĩ tới eo già và mông của bản thân bây giờ không khác gì tàn phế, sắc mặt có chút tái xanh, "Vậy người kia còn nói gì nữa không?"
"Trời ạ, người này là giám đốc Vương của bách hóa Thiên Đạt, em vẫn nhớ chứ? Chính là cái lão già nhớ nhung em rất lâu rồi ý, ông ta một mực làm ồn nếu như không nhìn thấy em, thì sẽ đi tìm anh Từ và anh Thành làm loạn. Mậu Mậu à, nếu em thật sự không bằng lòng, vậy dứt khoát đừng phản ứng lão ta nữa, đến lúc đó ầm ĩ đến chỗ anh Từ, để anh ấy làm chỗ dựa cho em."
Hôm qua Từ Niên và Cù Thành mới trải qua đêm động phòng hoa chúc, hôm nay mới sáng sớm nếu lại bị loại việc này giày vò, bảo đảm sẽ bực mình.
Không phải chỉ là nhảy một bài thôi sao, cũng sẽ không mất miếng thịt nào, không đáng khiến vợ chồng son nhà người ta tân hôn vì mình mà ra mặt.
La Tiểu Mậu lẩm bẩm một câu, tạm thời đem chuyện của tên cầm thú Triệu Duệ kia ném ra sau đầu, vội vã chạy đến hậu đài bắt đầu thay đồ nữ.
Mỗi lần biểu diễn phải mặc một đống lòe loẹt, nào là tóc giả, váy, giày cao gót, còn phải đắp lên mặt mấy lớp trang điểm, trông chả khác gì yêu nhền nhện, kẹp lấy mông trứng đau nhức, lảo đảo đi đến sân khấu.
Lúc này lão già kia vừa nhìn thấy La Tiểu Mậu xuất hiện, vui vẻ huýt sáo, chỉ đích danh muốn xem múa cột.
Trong lòng La Tiểu Mậu chửi to một câu "VL", không biết múa cột quan trọng nhất là eo sao, eo của ông đây sắp gãy cmn rồi, ai còn có thể uốn éo cho ông?
Đều trách cái tên đáng chết Triệu Duệ, tối hôm qua dày vò hung hăng như vậy, quả thực là đạp đổ bát cơm của anh.
La Tiểu Mậu vừa oán thầm, vừa nặn ra nụ cười chuyên nghiệp ôm lấy cây cột, âm nhạc sống động vang lên, anh theo tiết tấu bắt đầu vận động tứ chi, một chân bám vào cây cột.
Hiện trường vỗ tay tán thưởng không ngừng, tiết tấu càng lúc càng nhanh, động tác của anh cũng càng lúc càng mất sức.
Khách quen của Hào Đình đều biết La Tiểu Mậu có một tuyệt kỹ, chính là một tay nắm cột, chỉ dựa vào bờ eo mềm mại đu đưa thân thể trên cột giống như rắn, xoay vòng không hề run rẩy. Nhưng giờ phút này mông của anh không ngừng co rút đau đớn, cả người giống như đổ chì, không ngừng trượt xuống.
Trên trán đổ một tầng mồ hôi mịn, sắc mặt trắng bệch, mệt mỏi sau khi uống say và mất sức sau khi buông thả dâng lên, uống say bí tỉ từ đêm qua đến hiện tại, anh còn chưa cả ăn miếng cơm, khổ thân bị người ta chơi free một đêm, lúc này vận động kịch liệt, chỉ cảm thấy chóng mặt, cả người từ trên cột rớt xuống, sau đó trước mắt tối sầm lại rồi cái gì cũng không biết nữa.
"Nhường một chút, nhường một chút! Xin nhường đường!"
"Chuẩn bị nhóm máu A! Người bị thương mất máu nghiêm trọng, cần lập tức truyền máu!"
"Đại ca ơi! Anh không thể có chuyện, nếu như anh có chuyện bất trắc, tôi và con gái sống thế nào đây!"
Lúc quản lý đưa La Tiểu Mậu hôn mê đến phòng cấp cứu, liền nhìn thấy cảnh tượng một đám lộn xộn. Một tiếng trước, trên đường quốc lộ phía tây thành phố xảy ra tai nạn xe liên hoàn quy mô lớn, rất nhiều người bị thương nặng máu me đầm đìa sau khi được cứu ra lập tức được đưa đến bệnh viện công thành phố gần hiện trường nhất.
Lúc này trong phòng cấp cứu chật ních bệnh nhân, cảnh sát, phóng viên còn có người nhà chạy tới nghe tin tức tụ lại một chỗ, lấp kín nơi mà ban đầu không lớn lắm đến nỗi nước chảy không lọt.
Quản lý bắt lấy một y tá sắc mặt vội vàng, chỉ vào La Tiểu Mậu nằm trên cáng di động nói, "Xin lỗi y tá, ban nãy bạn của tôi đột nhiên ngất xỉu, có thể giúp xem trước một chút không."
Y tá bê túi máu, nhìn La Tiểu Mậu một cái thấy trên người cũng không có vết thương ngoài, mất kiên nhẫn nói, "Không chảy máu không vết thương ngoài đưa đến cấp cứu làm gì? Không nhìn thấy nơi này đang bận à?"
"Tiểu Vương, chuẩn bị xong nhóm máu A chưa?"
"Dạ bác sĩ Trương, đến ngay đây!" Y tá hô to một tiếng, lau lau mồ hôi trên mặt, xoay người rời đi.
"Y tá, cô không thể như thế được, bạn tôi rốt cuộc bị bệnh gì còn chưa biết, lỡ như có mệnh hệ gì thì sao, cô định vứt anh ấy ở đây à?"
Quản lý cũng gấp, y tá hết cách, đẩy La Tiểu Mậu đến trong góc, chỉ một bà cụ thoi thóp trên cáng bên cạnh nói, "Nhìn thấy chưa, bác gái này còn tiểu ra máu đấy, không phải là vẫn đợi ở đây sao? Anh đừng gấp, một lúc nữa sẽ có y tá đưa bọn họ đến phòng khám thích hợp, anh kiên nhẫn đợi một chút."
Nói xong cô ấy vội cầm túi máu chạy đi, quản lý bất đắc dĩ, nhìn La Tiểu Mậu hôn mê sốt ruột xoay vòng vòng, lúc này điện thoại của anh ấy vang lên, vừa nhìn thấy là số của Hào Đình thì không dám trì hoãn, liếc mắt nhìn phòng cấp cứu hỗn loạn, trong lòng nghĩ còn phải đợi một lúc mới có thể đến phiên La Tiểu Mậu, anh ấy ra người nghe điện thoại trước.
Quản lý vừa đi không bao lâu, La Tiểu Mậu chầm chậm có chút ý thức.
Anh chỉ nghe thấy bên tai loạn cào cào, cũng không biết bản thân ở đâu, muốn mở mắt ra, kết quả vừa cử động toàn thân liền đau đến đòi mạng, bên dưới còn có thứ gì đó ẩm ướt tuôn ra, anh vươn tay sờ một cái vậy mà lại là máu.
ĐM... Cúc hoa chảy máu rồi, lần này thật sự phá thân chảy máu rồi!
Trong lòng anh hỏi thăm 18 đời tổ tiên nhà Triệu Duệ một lần, càng nghĩ càng tức giận, mơ mơ màng màng lại buồn ngủ.
"Tiểu Phương, góc tường trên mấy cái cáng có nữ bệnh nhân tiểu ra máu, nếu em rảnh thì giúp chị đưa cô ấy đến khoa tiết niệu."
"Tiểu ra máu? Người nào?"
"Ai ya, trên cái ga giường nào có máu thì chính là người đó, chị bên này bận quá không qua được, cảm ơn em."
"Tiểu ra máu, nữ..." y tá nhỏ lẩm bẩm trong miệng, liếc nhìn La Tiểu Mậu nằm trên giường, lúc này anh vẫn mặc quần áo như "nhện tinh", trang điểm lộng lẫy đầy mặt, đến cả son cũng không kịp lau, trên ga giường có mấy vết máu loang lổ.
"A, thì ra là cô." Y tá nhỏ vỗ tay một cái, đẩy La Tiểu Mậu đang ngủ mê man đi vào thang máy, ngoài miệng còn không quên nhộn nhạo lẩm bẩm "Khoa tiết niệu năm nay là bác sĩ Triệu trực ban nhỉ, lại có thể lén đi nhìn trai đẹp rồi".
=================
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Mậu Mậu tỉnh lại nếu nhìn thấy bác sĩ Triệu cười gian nhất định sẽ bóp chết tác giả một trăm lần ... ╮(╯▽╰ )╭