Chương 25: Hai sự lựa chọn

"Mười ba kiếm Lôi Động"

Đây là mười ba kiếm của trọng thứ nhất trong kiếm pháp Lôi Động, hiện giờ Lâm Hiên thi triển ra toàn bộ trong một lần. Trường kiếm trước mặt hắn hình thành một đạo quầng sáng, thanh quang lưu động.

Tia máu kia nhanh chóng tới gần, còn chưa tiếp xúc đã phát ra tiếng vang "ầm ầm", khiến cho màng nhĩ người ta phát run.

Trong lòng Lương Hoành kinh hãi, hắn ta chưa từng gặp qua kiếm pháp quái dị như thế, mỗi một kiếm đều rất nhanh, hơn nữa lực lượng cũng không ngừng tăng lên. Huyết kiếm trong tay hắn chặn được năm, sáu kiếm thì tốc độ đã chậm lại.

"Sao có thể như vậy, một đệ tử Ngưng Mạch tứ giai sao có thể có được kiếm pháp quỷ dị như thế?" Trong lòng Lương Hoành kinh ngạc, có điều cho dù thế nào thì hắn ta cũng cao hơn Lâm Hiên một cấp bậc, chỉ cần linh lực lớn hơn là có thể đè chết đối phương!

"Phá cho ta!"

Lương Hoành hét lớn một tiếng, huyết quang trên người lại một lần nữa cường thịnh, kiếm mang đỏ như máu không kềm được mà lớn hơn gấp đôi, nhanh chóng xé rách phòng tuyến của Lâm Hiên.

Phanh Phanh Phanh!

Kiếm mang huyết hồng thế như chẻ tre, liên tiếp đâm thủng chín đạo phòng tuyến của Lâm Hiên, mang theo quang mang yêu dị tiếp lấy kiếm thứ mười của Lâm Hiên.

Trong lòng Lâm Hiên cũng khϊếp sợ, hắn không ngờ rằng Lương Hoành lại mạnh như thế, xem ra quả nhiên không thể xem thường bất kỳ kẻ nào, đặc biệt là những đệ tử có thể gia nhập Đoàn Thần Uy này.

Chỉ là hắn vẫn có tin tưởng với kiếm pháp Lôi Động. Mỗi một chiêu của kiếm pháp Lôi Động này kiếm sau sẽ gia tăng thêm một tầng ám khi so với kiếm trước, chờ đến khi kiếm thứ mười ba sẽ tích lũy được ám kình của mười hai kiếm phía trước, cỗ lực lượng này đủ để đền bù chênh lệch cấp bậc giữa hắn và Lương Hoành.

Hai kiếm giao nhau, tia lửa văng khắp nơi.

Lương Hoành đã lộ ra nụ cười tàn nhẫn, quầng sáng trước mặt Lâm Hiên càng ngày càng yếu, giống như tùy thời sẽ rách ra. Trong lòng hắn ta rốt cuộc cũng nhẹ nhõm thở dài một hơi.

Tuy rằng Lâm Hiên bức hắn ta sử dụng kiếm kỹ, nhưng vẫn không thể ngăn cản công kích của hắn ta, nghĩ tới đánh bại Lâm Hiên sẽ có 300 điểm cống hiến, trường kiếm trong tay hắn ta không khỏi nhanh hơn vài phần.

"Lâm Hiên này thua rồi." Trong số đệ tử vây xem có người nói, "Có điều có thể bức Lương Hoành sử dụng kiếm kỹ cũng đủ để kiêu ngạo rồi."

"Hừ, đối phương là Lương Hoành, xem như hắn xui xẻo, ở trước mặt Lương Hoành hắn còn dám xưng mình là khoái kiếm!"Đệ tử Đoàn Thần đả kích nói.

Sắc mặt Lâm Hiên ngưng trọng, hắn chỉ còn ba kiếm cuối cùng, thành bại đều dựa vào hành động lần này.

Thân hình hắn lay động, chủ động tiến lên đón lấy, kiếm hắc thiết giống như một con rồng đang bay lượn, giương nanh múa vuốt nhắm thẳng vào kiếm mang huyết hồng.

"Trời ạ! Vậy mà hắn còn dám chủ động công kích, không muốn sống nữa à!" Không ít đệ tử đều có vẻ mặt kinh ngạc.

Vẻ mặt đệ tử Đoàn Thần Uy cũng kinh ngạc, bọn họ cũng không đoán ra ý đồ của Lâm Hiên, cuối cùng chỉ có thể cho rằng là muốn liều mạng.

Lương Hoành nhìn thấy Lâm Hiên vậy mà còn chủ động công kích, trong mắt đều là vẻ nhạo báng.

"Đây được coi là gì, phản công trước khi chết à?" Lương Hoành cười to.

Lâm Hiên không trả lời, tinh thần của hắn toàn bộ tập trung vào trong kiếm pháp Lôi Động, hắn đang toàn lực khống chế lực lượng toàn thân, khống chế chuẩn xác lực đạo của kiếm này.

"Kiếm thứ mười một!" Lâm Hiên thúc giục linh lực, trường kiếm kích động, kiếm mang bay múa đánh vào kiếm huyết kia.

Đang!

Lực đạo rất lớn khiến cho cánh tay Lâm Hiên tê dại, hắn vội vàng thúc giục Trường Sinh Quyết, linh lực màu xanh lục ùa vào cánh tay hắn, lúc này mới giảm bớt cảm giác tê mỏi này.

Có điều, kiếm này của hắn cũng không phải không có hiệu quả, thế công kia của Lương Hoành bị kiếm này của hắn ngăn cản, trở nên chậm đi vài phần, đồng thời hắn vận dụng kiếm pháp Lôi Động càng thêm thuần thục.

"Còn lại hai kiếm!" Lâm Hiên nắm chặt trường kiếm, bước bộ pháp cơ sở, thân hình chạy không ngừng.

Nhìn thấy thế công của mình bị giảm bớt, trong lòng Lương Hoành giận dữ, mắt hắn ta lộ ra hung quang, đem toàn bộ linh lực tập trung lên kiếm huyết, chuẩn bị một kiếm giải quyết Lâm Hiên.

Vèo!

Trường kiếm bay múa, không khí chấn động. Lương Hoành lao lên.

Đồng thời Lâm Hiên cũng vọt lên, người còn chưa tới mà kiếm thứ mười hai đã bổ ra.

"Chết cho ta!" Lương Hoành kêu to, lực lượng mạnh mẽ đẩy kiếm hắc thiết ra, mũi kiếm lạnh băng lao về ngực phải Lâm Hiên.

Tại thời khắc mấu chốt này, mắt Lâm Hiên sáng như đuốc, cả người hắn dường như hòa cùng một thể với kiếm hắc thiết, tuy hai mà một. Đây là một loại cảm giác kỳ diệu, dưới loại cảm giác này, Lâm Hiên chém ra kiếm thứ mười ba.

Tất cả lực lượng tích tụ ở phía trước đều bùng nổ trong nhát kiếm này, trường kiếm hắc thiết giống như một đạo tia chớp màu đen, quấn lấy phong vân. Bên trong thân kiếm phát ra tiếng sấm rền, trực tiếp đánh bay kiếm mang huyết sắc.

Lương Hoành cảm giác mình như bị lôi điện đánh trúng, cỗ lực lượng khổng lồ kia làm hắn ta tuyệt vọng. Hắn ta giống như hạt bụi bay dưới sấm sét.

Tí tách, tí tách!

Kiếm mang sáng chói tiêu tán, Lương Hoành chật vật khom người, tay trái ôm ngực, máu tươi trào ra không ngừng.

"Lương, Lương Hoành thua....." Thành viên Đoàn Thần Uy ngốc như gà gỗ, cả người cứng ngắc đứng đó, cơ bắp trên mặt bọn họ không tự giác được mà run run, nhất thời trong lòng không tiếp thu được.

"Ta thua, vậy mà ta lại thua!" Hai mắt Lương Hoành ảm đạm, vậy mà hắn ta lại bị đánh bại bởi một đệ tử Ngưng Mạch tứ giai, điều này khiến cho sự tự tin của hắn ta chịu đả kích nghiêm trọng.

Lâm Hiên đứng đó hơi nhắm mắt lại, hắn đang tiêu hóa cảm thụ vừa rồi, kiếm thứ mười ba kia, hắn giống như hóa thành lôi điện, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.

"Nhớ kỹ nợ ta 30 điểm cống hiến." Lâm Hiên mở to mắt, nói với Lương Hoành ở phía xa.

"Tiếp theo là ai?"

Nghe được lời này, trên mặt người Đoàn Thần Uy đều một trận run rẩy, đến Lương Hoành cũng bị đánh bại, trong số bọn họ người có thể ra tay chỉ còn lại Hình Lập Phong.

Có điều Lâm Hiên lại không tính tha cho bọn họ, nói đùa sao, một người chính là 30 điểm cống hiến đấy, loại dê béo thượng hạng này không phải lúc nào cũng tìm được! Vì thế, hắn vươn ngón tay ra, bắt đầu điểm danh.

"Các ngươi đều không được đi." Lâm Hiên nhìn đám thành viên Đoàn Thần Uy kia nói, "Chuẩn bị 30 điểm cống hiến đi, chờ tiểu gia tới lấy!" Lâm Hiên hưng phấn nói.

"Ngươi, chính là ngươi!" Lâm Hiên chỉ vào một đệ tử Đoàn Thần Uy nói, "Lên đây chiến một trận đi, đứng làm mất khí thế của Đoàn Thần Uy."

Đệ tử kia đã chết tâm rồi, đến Lương Hoành còn thua, khẳng định hắn ta không phải là đối thủ của Lâm Hiên, nhưng nếu lúc này hắn ta muốn trốn trận, đoán chừng Đoàn Thần Uy sẽ không bỏ qua cho hắn ta.

Kết quả không tới ba chiêu, hắn ta đã bại trận rồi. Tất cả mọi người đều nhìn Hình Lập Phong, tu vi của hắn ta cao nhất, chỉ có hắn ta mới có khả năng đánh bại Lâm Hiên, nếu không lần hành động này sẽ trở thành một trận chê cười.

"Ngươi thật quá đáng!" Hình Lập Phong mặt lạnh lùng nói.

"Quá đáng sao, khi Đoàn Thần Uy các ngươi vây công ta có nghĩ tới quá đáng không, khi phái đệ tử Ngưng Mạch ngũ giai đối phó ta có nghĩ tới quá đáng không, khi thông đồng với đội chấp pháp hãm hại ta, các ngươi có nghĩ tới quá đáng không?"

Lâm Hiên cười lạnh nói: "Chẳng lẽ chỉ có các ngươi có thể khi dễ người khác, còn không cho người khác đánh trả?"

"Đối nghịch với Đoàn Thần Uy thì nơi này không có chỗ dung thân cho ngươi!" Hình Lập Phong hừ lạnh nói.

"Đừng nhiều lời nữa!" Trường kiếm Lâm Hiên chỉ xéo, "Hiện tại ngươi có hai sự lựa chọn, một là ngoan ngoãn giao ra 30 điểm cống hiến, hai là bị ta chém một nhát, sau đó ngoan ngoãn giao ra điểm cống hiến, ngươi chọn cái nào?"

"Càn rỡ, quá càn rỡ!"

Đệ tử Đoàn Thần Uy hận không thể đi lên liều mạng với hắn, nhưng e ngại môn quy, bọn họ chỉ có thể chịu đựng. Hiện giờ người duy nhất có thể quang minh chính đại đánh bại Lâm Hiên, cứu vãn đại cục, chỉ có Hình Lập Phong.

Mà những đệ tử vây xem kia nghe thấy lời nói của Lâm Hiên trên mặt đầy vẻ hưng phấn, bọn họ đều không phải là người của Đoàn Thần Uy, hơn nữa không ít người từng bị Đoàn Thần Uy khi dễ, hiện giờ có người có thể chống lại Đoàn Thần Uy, bọn họ tự nhiên vui mừng.

"Ta sẽ khiến ngươi ngậm miệng lại!" Hình Lập Phong chậm rãi đi vào trận đài, ánh mắt như đao, bao phủ lấy Lâm Hiên.

"Phong ca nhất định sẽ thắng!" Đệ tử Đoàn Thần Uy thấp giọng quát.

"Yên tâm đi, Phong ca là tu vi Ngưng Mạch ngũ giai đỉnh phong, sẽ không thua hắn đâu, chỉ dùng linh lực cũng có thể ép chết hắn!"

Hình Lập Phong đứng giữa trận đài, hai tay nắm chặt, giọng nói lạnh băng dần dần vang lên: "Ra tay đi, ta sẽ để ngươi biết thực lực của Đoàn Thần Uy!"