Chương 5: Phế vật ngũ linh căn

Chân chó Triệu Khuê của Phó Tân Bác thử thăm dò hỏi: “Phó sư huynh, không lẽ cứ như vậy thả tên phế vật kia đi?”

Phó Tân Bác ánh mắt âm hiểm, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói: “Phế vật kia không phải còn muốn tham gia luận võ sao? Ngươi biết phải làm gì rồi chứ?”

Đồ đệ của Trường Quân chân nhân thì sao, bổn thiếu gia lương thiện trước tiên cứ để cho ngươi làm đồ đệ thân truyền của Trường Quân chân nhân mấy canh giờ.

Còn có tiện nhân Thẩm Trường Quân kia, tu luyện Kim Đan thì có gì hay!

Chờ ông đây đột phá Nguyên Anh sơ kỳ, trở thành Nguyên Trung, đến lúc đó thì toàn bộ Cửu Hoa tông đều thuộc về Phó gia bọn họ, xem ngươi còn đắc ý như thế nào!

“Tiểu nhân hiểu được, có thể cống hiến sức lực cho sư huynh là phúc khí của tiểu nhân.”

“Yên tâm, sau khi chuyện thành ta sẽ nói cha ta nhận ngươi làm đệ tử ghi danh.”

Một vị trí đệ tử ghi danh mà thôi, cho là có thể cho, nếu có thể mượn cái này tát vào mặt Thẩm Trường Quân thì cũng không thiệt thòi chút nào.

Tin chắc là ông nội biết được cũng sẽ không trách mình!

Hơn nữa Triệu Khuê này cũng coi như có chút ít bản lĩnh, tu vi đã là luyện khí tầng tám, xếp hạng tân nhân cũng coi như có thể xếp vào hàng 50.

Dùng một người như vậy đối phó với tên phế vật Cửu Thiên Dạ kia thì cũng xem như đã xem trọng đối phương rồi.

Cửu Hoa tông cứ cách năm năm lại mở sơn môn chiêu đồ một lần, được xưng là đại hội luận võ chiêu đồ.

Quảng Tuyển đại hội chia làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là khảo nghiệm linh căn, phàm là người có linh căn đều có cơ hội trở thành đệ tử ngoại môn Cửu Hoa tông.

Đệ tử ngoại môn nói khó nghe thì chính là tạp dịch, chuyên phục trách ăn uống sinh hoạt hàng ngày của đệ tử nội môn, ngày thường thời gian làm việc còn nhiều hơn thời gian tu luyện.

Đương nhiên, nếu đệ tử ngoại môn trước một trăm tuổi đột phá lên Trúc Cơ thì cũng có thể trở thành đệ tử nội môn.

Giai đoạn thứ hai chính là thi đấu, để cho những người có linh căn lên lôi đài đánh tỷ thí với nhau, một trăm người đầu tên có tên sẽ trở thành đệ tử nội môn. Một trăm người còn lại, thật ngại quá, chỉ có thể chịu uất ức trở thành đệ tử ngoại môn.

Nếu như không phục có thể đợi thêm trăm năm hoặc ít nhất đột phá lên Trúc Cơ.

Cửu Hoa tông lần này quảng tuyển đại hội trong giai đoạn đầu tiên thông qua khảo thí có hơn ba trăm người, tổng cộng chia làm mười lôi đài, mỗi lôi đài lấy trước mười người, những người này sẽ có cơ hội trở thành đệ tử nội môn.

Một trăm người này lần nữa sẽ phân chia, tỷ thí, căn cứ thực lực xếp hạng từ một đến một trăm.

Ở đây còn phải nhắc đến, trong lần luận võ ba người đứng đầu không chỉ có cơ hội tự do lựa chọn sư phụ mà đồng thời còn có thể đưa ra một yêu cầu với đối phương, hơn nữa đối phương cũng không thể cự tuyệt.

Thẩm Trường Quân trước sau cộng lại cũng tính là người sống gần ngàn năm, tỷ thí kiểu gì mà chưa từng thấy qua, hiện tại mấy kiểu tỷ thí như thế này tự nhiên sẽ không có tinh thần.

Cho đến khi nghe thấy có một chấp sự gọi tên Cửu Thiên Dạ thì lúc này mới lấy lại chút tinh thần.

Cửu Thiên Dạ có thể tiến vào danh sách một trăm người hay không đối với nagf không quan trọng, hiện tại thứ nàng phòng bị chính là Phó gia cho người âm thầm sử dụng thủ đoạn.

“Trường Quân, nghe nói muội thu nhận một đệ tử, không biết hiện tại hắn ở đâu?” Thẩm Trường Minh có chút trầm tư.

Muội muội mình có thiên phú rất cao, tuy rằng bình thường tùy hứng làm bậy nhưng trên đại sự thì chưa bao giờ cản trở.

Nhưng hôm nay không biết tại sao lại thu nhận một người Ngũ Linh căn làm đồ đệ.

“A…” Thẩm Trường Quân còn chưa mở miệng, Phó Tống Khâu đã cười nhạo nói: “Chỉ sợ sẽ làm tông chủ thất vọng, bổn tọa nghe nói đứa nhỏ kia căn bản chỉ là một phế vật Ngũ Linh căn, cũng chỉ có Trường Quân chân nhân của chúng ta coi một phế vật là bảo bối.”

Phó Tống Khâu là cha của Phó Tân Bác, trước đó không lâu Phó Tân Bác chịu thiệt ở chỗ Thẩm Trường Quân, Phó Tống Khâu đương nhiên phải vì con trai mình mà tìm đến.