Trong tu chân giới, chuyện tình cảm nhỏ bé của Đỗ Minh Nguyệt với Thẩm Trường Quân gần như không có mấy người biết đến.
Vào thời khắc nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt, trong lòng Bùi Tu Lang và Thu Tuyền đều khấp khởi vui mừng, bọn họ được cứu rồi!
“Đa tạ Minh Nguyệt chân nhân ra tay cứu giúp.”
Đỗ Minh Nguyệt vẻ mặt tốt bụng: “Các ngươi về đi, nếu có chuyện gì cần giúp đỡ thì tới Thiền giáo tìm ta.”
Bùi Tu Lang với Thu Tuyền nhất thời như được đại xá, sau khi nói cảm ơn với Đỗ Minh Nguyệt lập tức chạy nhanh như chớp, không dám ở lại thêm một chút nào nữa.
“Thẩm Trường Quân, không nghĩ tới nhiều năm như thế rồi mà ngươi vẫn hành xử không xét trên dưới như vậy.” Vẻ mặt Đỗ Minh Nguyệt không đồng tình nhìn nàng, bắt đầu màn thuyết giáo của mình.
Đối với Đỗ Minh Nguyệt thì Thẩm Trường Quân cũng không có thái độ tốt: “Về chuyện này, xin hỏi Minh Nguyệt chân nhân đây biết được bao nhiêu?”
Kiếp trước khi nàng mới xuyên đến cũng có ý định thay đổi Đỗ Minh Nguyệt nhưng tên này nói thẳng ra là một kẻ cứng đầu không bao giờ thay đổi, cuối cùng suýt chút nữa tự làm mình tức chết.
Kiếp này, tất nhiên nàng sẽ không làm lại cái chuyện dùng hết sức lấy lòng này, hắn thích thế nào thì là thế đó, chỉ cần hắn đừng làm nàng chướng mắt là được.
Còn phần Bùi Tu Lang với Thu Tuyền, nếu đã đi rồi thì thôi. Bọn họ đắc tội với nàng, Phù Sinh điện chắc chắn sẽ không giữ người ở lại mà thậm chí sẽ tự mình áp giải người đến Cửu Hoa tông để nhận lỗi với nàng.
“Ngươi thân là tu sĩ Kim Đan của Cửu Hoa tông, chủ nhân của ngọn núi đứng đầu – Cửu Vân Phong, muội muội ruột của tu sĩ Nguyên Anh – Trường Minh chân quân, có mấy người dám vô lễ với ngươi? Ngược lại, ngươi thân là đệ tử của Ngũ đại tông môn mà lại không có một chút lòng khoan dung nào.”
Thẩm Trường Quân bị mấy lời này làm cho tức cười.
CMN khoan dung cái gì chứ.
Nếu có thể sống tự do tự tại thì cần gì phải đặt ra nhiều quy tắc sáo rỗng như vậy để làm khó bản thân. Thẩm Trường Quân nàng ỷ thế hϊếp người thì sao?
Ai bảo cha mẹ ngươi không sinh cho ngươi một ca ca có tu vi Nguyên Anh.
“Đúng, Minh Nguyệt chân nhân lòng mang thiên hạ, chứa đựng trăm sông, Thẩm Trường Quân ta bụng dạ nhỏ nhen, tính tình hẹp hòi, cho nên kẻ tiểu nhân hẹp hòi này là ta sẽ không làm chướng mắt trước mặt Minh Nguyệt chân nhân.”
Nhìn Thẩm Trường Quân, trong mắt Đỗ Minh Nguyệt hiện lên cảm xúc khó hiểu, hé miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra được lời nào.
Rõ ràng là muốn vui vẻ ở cùng Thẩm Trường Quân, nhưng không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy nàng đều không nhịn được mà đối chọi gay gắt với cô?
Nếu lúc này Thẩm Trường Quân mà biết được nội tâm Đỗ Minh Nguyệt nghĩ gì, nhất định nàng sẽ nói thẳng nam hai nhân cách quả nhiên là đáng sợ.
“Sư huynh, huynh chạy nhanh thế làm gì vậy? Làm đệ đuổi theo mệt muốn chết.” Phong Hành thấy Đỗ Minh Nguyệt thì hai mắt lập tức sáng lên, sau đó lại nhìn về phía Thẩm Trường Quân nói: “Trường Quân chân nhân cũng ở đây sao.”
Chẳng trách sư huynh đột nhiên lại chạy nhanh như thế, hóa ra là phát hiện tung tích của Trường Quân chân nhân.
Phong Hành nhìn sư huynh nhà mình rồi lại nhìn Thẩm Trường Quân nói: “Bí cảnh nơi này lần đầu tiên xuất hiện, không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, chi bằng Trường Quân chân nhân với chúng tôi hợp thành một đội cùng đi, trên đường cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau.” Đối với bầu không khí quái dị giữa Thẩm Trường Quân với Đỗ Minh Nguyệt, Phong Hành trực tiếp bỏ qua xem như không thấy, dù sao cũng không phải lần đầu tiên thấy.
Thẩm Trường Quân tuy rằng không thích Đỗ Minh Nguyệt nhưng lại có cảm tình tốt với Phong Hành nên suy nghĩ một chút cũng gật đầu đồng ý.
Bản thân nàng thì không sao nhưng cân nhắc đến chuyện Cửu Thiên Dạ dù sao cũng chỉ là Luyện Khí tầng ba.
Đi cùng với đám người Đỗ Minh Nguyệt sao?
Trong mắt Cửu Thiên Dạ khẽ lóe lên, xem ra đoạn đường này sẽ có trò hay để xem rồi.