“Nơi này nhìn qua giống như một bí cảnh bị thất lạc, ngươi đi theo phía sau ta tuyệt đối không được chạy lung tung!” Thẩm Trường Quân có chút xấu hổ với đồ đệ nhà mình nên gượng gạo đổi qua chủ đề khác.
Lần này nàng đưa Cửu Thiên Dạ ra bên ngoài mục đích làm tìm kiếm cơ duyên, cũng không biết nơi này có phải là cơ duyên đó hay không.
Trong nguyên tác cũng chỉ nhắc đến một vài chi tiết, cũng không miêu tả quá nhiều. Về phần kiếp trước, nàng chỉ muốn tránh xa Cửu Thiên Dạ nên chuyện liên quan đến hắn thì nàng cũng không biết nhiều.
Tuy nhiên, nơi này nhìn qua có lẽ là một bí cảnh bị thất lạc vậy nên chắc chắn sẽ có thứ gì đó.
Thẩm Trường Quân nghĩ thầm trong lòng, dù sao bên cạnh nàng nàng lúc này cũng có một thợ săn bảo vật, con ruột của tác giả - Cửu Thiên Dạ cơ mà.
Cửu Thiên Dạ dáng vẻ ngoan ngoãn nói: “Tất cả nghe theo lời sư phụ.”
“Được, chút nữa phải theo sát ta.” Thẩm Trường Quân nói: “Nếu lại xảy ra chuyện như bên ngoài thì tuyệt đối không được hành xử liều lĩnh, biết chưa?”
Cửu Thiên Dạ khẽ gật đầu: “Đồ nhi đã nhớ kỹ.”
Sư phụ, ngươi yên tâm. Nếu như xảy ra chuyện như vậy lân nữa thì ta tuyệt đối sẽ không quan tâm ngươi nữa.
Loại chuyện không thể kiểm soát chính mình như thế thì một lần là đủ, hắn tuyệt đối không muốn phát sinh thêm lần thứ hai.
“Có người đến, một lát nữa ngươi nhớ tùy cơ ứng biến.” Thẩm Trường Quân vẻ mặt nghiêm túc, đồng thời bảo vệ Cửu Thiên Dạ ở phía sau mình.
Nói thế nào thì nàng cũng là tu sĩ Kim Đan, hơn nữa còn sống lại mấy kiếp nên thần thức luôn mạnh hơn Kim Đan bình thường rất nhều.
Hiện tại lại có người tới gần nhưng trước đó nàng không hề phát hiện ra, cho đến khi đối phương chỉ cách bọn họ không quá mấy trượng mới phát hiện vậy chắc hẳn sương trắng xung quanh có thể ngăn cản thần thức.
Sắc mặt Cửu Thiên Dạ lúc này cũng không tốt hơn là bao. Đúng là hiện tại hắn chỉ là Luyện khí tầng ba nhưng trước đó tốt xấu gì hắn cũng là lão tổ Thiên Dạ khiến người khác nghe thôi cũng sợ mất mật. hôm nay, dù thế nào thì thần thức hẵn cũng là Kim Đan giai đoạn đầu nhưng hiện tại hắn không hề phát hiện ra sớm có người đến gần, ngược lại Thẩm Trường Quân lại là là người phát hiện ra trước?
Hay nói là, thần thức của nữ nhân này vẫn luôn mạnh như thế! Chỉ là trước đây hắn chưa từng để ý đến chuyện này?
Loại cảm giác mà giống như cá nằm trên thớt thế này thật sự không hề thoải mái.
Hắn phải nhanh chóng trở nên mạnh hơn càng sớm càng tốt.
Thẩm Trường Quân vừa dứt lời thì ngay sau đó thấy một nhóm người từ phía sau màn sương trắng cưỡi ngựa đi ra, tuổi tác khoảng chừng từ mười mấy đến ba mấy.
Tất nhiên, dáng vẻ này không có nghĩa đó là tuổi thật của bọn họ hoàn toàn giống với vẻ bề ngoài.
Người tu luyện sau khi Trúc Cơ thì dung mạo đã không còn là tiêu chuẩn dể đánh giá một người nữa.
Dẫn đầu là một nam, một nữ hơn nữa hai người này đều có tu vi Kim Đan giống như Thẩm Trường Quân. Nhưng khác biệt ở đây là, linh khí trên người bọn họ vô cùng hỗn loạn, không vững chắc như Thẩm Trường Quân.
Người của Phù Sinh Điện?
Nhìn cách thêu Tịnh Đế Liên trên y phục của đối phương nhất thời sắc mặt Thẩm Trường Quân có chút trầm xuống, cẩn thận giấu Cửu Thiên Dạ ra phía sau người.
Nghiệt duyên giữa Phù Sinh Điện và nam chính quả nhiên là không tránh khỏi được.
Phù Sinh Điện, phù sinh như mộng, cái tên nghe đúng là rất đẹp nhưng Phù Sinh Điện lại không đẹp như tên của mình như thế.
Bởi vì thứ mà Phù Sinh Điện tu luyện là thuật Hoan Hảo*, bình thường sẽ cướp đoạt tu sĩ để cưỡng ép họ song tu.
*Chữ 好 ở đây nghĩa là sung sướиɠ
Nếu nàng nhớ không nhầm thì bất kể là trong nguyên tác hay là kiếp trước, Cửu Thiên Dạ với Phù Sinh Điện giao chiến.
Trong nguyên tác, thời điểm Cửu Thiên Dạ ra ngoài tu luyện đã che giấu thân phận để không bị nhà họ Phó truy sát. Không nghĩ tới lại gặp phải Phù Sinh Điện không có mắt, thấy dung mạo Cửu Thiên Dạ tuấn mỹ nên lập tức muốn bắt hắn về để song tu lô đỉnh.
Sau đó, có thể tưởng tượng được Phù Sinh Điện đá phải cục sắt là nam chính nên chính thức đi lên con đường tự mình tìm chết.
Kiếp trước, tự tay nàng đẩy Cửu Thiên dạ ra khỏi Cửu Hoa tông vậy nên chuyện Cửu Thiên Dạ gặp phải Phù Sinh Điện chắc chắn không thể nào tránh khỏi.
Nàng còn nhớ rõ khi đó bản thân không khỏi cảm thán, kịch bản đại thần không hổ là kịch bản đại thần, cho dù tình tiết xung quanh có thay đổi đến mức nào đi nữa thì mấy cái khó khăn, thử thách mà nhân vật chính trải qua vẫn là của nhân vật chính.