Chương 24: Ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt

Rõ ràng vẫn là khuôn mặt đó.

Rõ ràng vẫn là nụ cười đó.

Nhưng lúc này Thẩm Trường Quân có một loại cảm giác không rét mà run.

Người trước mặt này thật sự là đồ đệ của nàng sao?

“Sư phụ, người không sao chứ?” Cửu Thiên Dạ mở to đôi mắt ngập nước, vẻ mặt lo lắng nhìn Thẩm Trường Quân đnag ngây người.

“A, ta không sao, đột nhiên ta nhớ tới chút chuyện thôi, không cần phải lo.” Thẩm Trường Quân lấy lại tinh thần.

Thẩm Trường Quân lấy lại tinh thần sau đó nhìn chằm chằm Cửu Thiên Dạ, nhìn hông thấy gì lại tiếp tục nhìn tiếp nhưng Cửu Thiên Dạ trước mặt nàng vẫn là người có dáng vẻ ngơ ngác đáng yêu kia chứ làm gì còn dáng vẻ dọa nàng khϊếp vía vừa rồi?

Là do nàng hoa mắt phải không?

Thẩm Trường Quân không ngừng tự an ủi chính mình ở trong lòng, đồng thời nói sang chuyện khác: “Thiên Dạ, tiếp theo ngươi có tính toán gì không?”

Đồ đệ này nàng không dạy dỗ được nên chỉ có thể hỏi xem ý định của hắn thế nào mà thôi.

Cửu Thiên Dạ lắc đầu: “Không có, sao tự nhiên sư phụ lại hỏi đến chuyện này?” Nữ nhân này lại muốn làm gì đây.

Hỏi hắn có tính toán gì không, tất nhiên là hắn có tính toán của mình rồi!

Hắn tính toán xem làm cách nào có thể đạp nàng xuống tận địa ngục, để báo đáp lại ân oán mà hắn tích tụ hơn ngàn năm từ kiếp trước.

“Thiên Dạ, ngươi có nghĩ tới chuyện ra ngoài để rèn luyện hay không?” Thẩm Trường Quân nghiêm túc hỏi hắn.

Ra ngoài rèn luyện sao?

Ở góc mà Thẩm Trường Quân không nhìn thấy, trong ánh mắt Cửu Thiên Dạ hiên lên vẻ tàn nhẫn.

Nữ nhân này vẫn giống với kiếp trước vẫn không khác gì nhau.

Vừa mới nhận hắn làm đồ đệ đã muốn ngay lập tức đưa hắn ra khỏi Cửu Hoa tông, sợ người khác biết được nàng là thiên chi kiêu tử đường đường là Trường Quân chân nhân ấy vậy mà lại có một đệ tử là phế vật Ngũ Linh căn sao?

Mặc kệ trong lòng có bao nhiêu suy nghĩ thì trên mặt Cửu Thiên Dạ cũng không biểu hiện ra chút nào, lúc này chỉ có dáng vừa vừa chờ mong lại vừa không nỡ nhìn Thẩm Trường Quân.

“Nhưng trong tông môn có quy định, đệ tử nội môn nếu không đạt đến Trúc Cơ thì không thể ra ngoài rèn luyện.”

“Chuyện này có gì khó.” Thẩm Trường Quân dáng vẻ có chút khoe khoang nói: “Ngươi là đồ đệ của Thẩm Trường Quân ta.”

Đây chính là chỗ tốt của thân phận Trường Quân chân nhân, nếu đổi lại là người bên ngoài thì chắc chắn không có được tự tin giống như nàng.

“A!” Khóe miệng Cửu Thiên Dạ gợi lên một tia nham hiểm.

Ngay cả những lời nói ra cũng giống hệt với kiếp trước, xem ra nữ nhân này chỉ ước gì hắn sớm chết ở bên ngoài để miễn cho kẻ phế vật mang ngũ linh căn là hắn làm cho nàng xấu hổ.

Phải biết rằng, kiếp trước cũng ở thời điểm này hắn rời khỏi tông môn để tu luyện cùng lúc đó Phó gia cũng biết tin nên đã ngay lập tức cho người đuổi theo để gϊếŧ hắn, khiến hắn rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh gần cái chết trong gang tấc. Dưới lúc bị trọng thương, hắn không thể không trốn vào sâu trong Yêu Nguyệt Sâm Lâm.

Cũng may cái mạng này của hắn chưa tận, ở trong Yêu Nguyệt Sâm Lâm không chỉ lấy được truyền thừ và còn mang Ngũ Linh căn của hắn tẩy thành hỗn độn Ngũ Linh căn, kể từ đó mới có những chuyện phía sau.

Khi đó hắn còn cho rằng nữ nhân này muốn tốt cho hắn, không muốn hắn ở lại Cửu Hoa tông để bị Phó giá trả thù nên mới cho hắn ra ngoài rèn luyện.

Hừ… hắn không tin một người thân là tu sĩ Kim Đan lại còn là chủ nhân của Cửu Vân phong mang danh Trường Quân chân nhân lại không biết hắn chỉ là một luyện khí tầng ba, ở bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm.

“Đồ nhi nghe theo chỉ dạy của sư phụ.” Không phải chỉ thêm lần nữa đến đó, trải qua chút chuyện của kiếp trước thôi sao? Có gì đáng để nổi giận.

Thẩm Trường Quân vỗ vỗ bả vai Cửu Thiên Dạ nói: “Tốt lắm, ngươi trở về chuẩn bị một chút, ngay mai lập tức xuất phát.”

Yêu Nguyệt Sâm Lâm, ta tới đây.

Nam chính mạnh nhất trong tương lai, đồ đệ mạnh nhất của nàng, đùi vàng mạnh nhất ta tới đây.

“Dạ.” Cửu Thiên Dạ không hề tức giận mà vẫn ngoan ngoãn như con thỏ trắng nghe lời Thẩm Trường Quân.

Chỉ là…

Sau khi nàng quay người rời đi thì ánh mắt của Cửu Thiên Dạ mới lạnh xuống, đưa tay phủi phủi bả vai vừa mới bị Thẩm Trường Quân vỗ lên, giống như muốn phủi đi hơi thở của Thẩm Trường Quân còn bám trên người hắn.

Sư phụ! Ngươi yên tâm! Đệ tử nhất định sẽ rèn luyện thật tốt. Sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.