Vương Nhất Kiếm mở miệng hỏi. "Nếu Hạo Nhiên đạo hữu, đã mở ra cửa hàng làm ăn, bọn ta củng phải chiếu cố và ủng hộ một chút đúng không. Thiên Kiếm Môn sẽ cho 10 tu sĩ thuê trận pháp của đạo hữu độ kiếp, để tỏ lòng thiện ý."
Quang Minh Nhật, đại diện Ngũ Hành Tông mở miệng nói. "Ngũ Hành Tông bọn ta, củng sẽ cho 10 tu sĩ thuê trận pháp độ kiếp, để ủng hộ Hạo Nhiên đạo hữu."
Sở Lưu Hương thấy vậy củng lên tiếng nói. "Tam Tinh Các củng sẽ cho 10 tu sĩ thuê trận pháp, của đạo hữu để độ kiếp."
Hạo Nam nghe mọi người nói thì trong lòng vui vẽ, hắn nghĩ. "30 người thuê trận pháp, hắn có thể kiếm được 300 vạn mai thượng phẩm linh thạch. Bọn họ đã cho mình đủ thể diện, mình củng không nên quá keo kiệt, không thể không chiếu cố mặt mũi bọn họ được."
Hạo Nam lên tiếng đáp. "Cảm tạ mọi người đã chiếu cố tại hạ. Tại hạ củng không thể không biết xấu hổ, mà chiếm tiện nghi của các vị được. Tại hạ sẽ giảm 50% chi phí, các vị chỉ cần chi trả một nữa giá tiền là được."
Mọi người thấy Hạo Nam biết điều, thì càng hài lòng và xem trọng hắn thêm vài phần.
Thích Đông thấy vậy, củng lên tiếng nói. "Các đại môn phái đều đã ra tay giúp đỡ, Thiên Sơn Tự củng không thể tuột lại phía sau. Thiên Sơn Tự sẽ cho 5 vị tiểu tăng, đến đây thuê trận pháp của Hạo thí chủ để độ kiếp. Nhưng Thiên Sơn Tự không có nhiều của cải như các môn phái lớn, tiểu tăng chỉ có thể đưa ra một gốc Ngũ giai đỉnh phong Bồ Đề Thụ, còn gọi là Trí Tuệ Thụ, để làm lệ phí chi trả, mong Hạo thí chủ thông cảm."
Thấy Thiên Sơn Tự chịu xuất huyết, lấy ra trấn tự chi bảo, Bồ Đề Thụ để tiến hành giao dịch. Lục Tiểu Phụng liền lên tiếng nhắc nhỡ Hạo Nam. "Bồ Đề Thụ là thứ tốt đấy, nó là trấn tự chi bảo của Thiên Sơn Tự, Thiên Sơn Tự củng chỉ có hơn mười cây thôi. Bồ Đề Thụ có thể giúp cho tu sĩ có được tinh thần tỉnh táo, giúp cho tu sĩ tập trung ngộ pháp cùng nghiên cứu võ học. Bồ Đề Thụ còn có một đặc điểm là, nó có thể sinh trưởng ở những nơi có ích linh khí, nó còn có thể tụ tập linh khí giống tự Tụ Linh Trận để tự tiến giai, Bồ Đề thụ là tuyệt thế bảo vật đó à. Thiên Sơn Tự đều nhờ vào Bồ Đề Thụ tụ tập linh khí lại, lần này Thiên Sơn Tự đã hạ vốn gốc rồi đó à."
Hạo Nam nghe vậy thì ngượng ngùng, mở miệng nói. "Bồ Đề Thụ thật quý giá quá, Hạo Nhiên không dám tiếp nhận."
Thích Đông thấy vậy thì mĩm cười, mở miệng nói. "Không sao cả, Hạo thí chủ cứ nhận đi. Bần tăng từ khi nhìn thấy Hạo thí chủ, liền biết được, Hạo thí chủ là một người có tài, có duyên với phật. Bồ Đề Thụ tặng cho Hạo thú chủ, củng không tính là tặng cho người ngoài." Từ khi nhìn thấy Hạo Nam, Thích Đông liền phát hiện da vẽ của hắn có ánh vàng kim, Thích Đông liền biết Hạo Nam là một cao thủ luyện thể, đặc biệt môn công pháp mà Hạo Nam tu luyện, có những điểm rất giống với môn thể tu có tên Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Thiên Sơn Tự. Nên Thích Đông nghĩ, môn phái của Hạo Nam, rất có thể, có cùng nguồn gốc với phật môn.
Hạo Nam nghe vậy thì suy nghĩ một lúc mới trả lời. "Như vậy đi, Thích Đông tiểu sư phụ, có thể mang thêm 5 vị tiểu tăng đến đây độ kiếp."
Thích Đông nghe Hạo Nam cho Thiên Sơn Tự, tăng thiêm năm danh ngạch để độ kiếp, thì niệm phật lên tiếng tạ ơn. "A Di Đà Phật, Hạo thí chủ, quả nhiên, cùng Phật Đà có duyên. Bần tăng thay mặt cho các vị tiểu tăng của bản tự, cảm tạ Hạo thí chủ."
Sau khi thương lượng xong, mọi người chào tạm biệt nhau trở về môn phái, lựa chọn ra mười tu sĩ để bọn họ đi dùng trận pháp độ kiếp. Chỉ có Lục Tiểu Phụng và Ngũ Hành Vân không có rời đi, Lục Tiểu Phụng có thể xem là người quen, nhưng Ngũ Hành Vân thì lại muốn bái Hạo Nam làm sư phụ, hắn muốn học một chiêu Liệt Hỏa Thiên Chưởng kia, Hạo Nam củng vô kế khả thi, ra hiệu bảo Tạ Cô Hồng đi vào trong phòng, mặc kệ hai người bọn họ.
Hạo Nam đang suy nghĩ, hiện tại khách hàng hơi đông, hắn cần luyện chế thêm một cái Độ Kiếp Trận Pháp nữa.
Lúc này Ngũ Hành Vân đã ngà ngà say, hắn quay sang Lục Tiểu Phụng ra hiệu, ý nói "Cơ hội đã tới, ngươi nhanh đi lên nói giúp đi à, Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu ngay bên trong giới chỉ của ta. Ngươi muốn có rượu uống, phải tích cực ra sức mới được à." Hạo Nam để ý hai tên này, mí mắt giật giật, không biết bọn họ lại muốn làm trò gì nữa đây, thật không để cho người khác bớt lo à.
Lục Tiểu Phụng thấy Ngũ Hành Vân hối thúc mình, thì hắn đến gần Hạo Nam bắt chuyện. "Hạo Nhiên hiền đệ, đệ thấy con người, Ngũ Hành Vân thế nào?"
Hạo Nam nghe Lục Tiểu Phụng hỏi, hắn có chúc không hiểu nhưng vẫn trả lời. "Ngũ Hành Vân đạo hữu là một người yêu thích tự do tự tại, không thích bị ràng buộc. Ngoại hình thì điển trai, tư chất thì thượng giai, nói chung là một người toàn tài hiếm có."
Lục Tiểu Phụng nghe vậy thì gật đầu cười cười. "Ngũ Hành Vân, hắn là một võ si. Hắn có được ngũ hành linh căn, từ nhỏ hắn đã muốn học toàn bộ các loại võ thuất nằm trong phạm vi ngũ hành thuộc tính. Linh Tây Nhất Chỉ của ta hắn củng muốn học, hắn dùng 1 bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu để đổi lấy chiêu Linh Tây Nhất Chỉ của ta, hắn biết ta thèm rượu thành tính, nên nhằm vào nhược điểm này dụ dỗ ta.
Vừa nãy hắn cùng ngươi giao thủ, thấy chiêu Liệt Hỏa Thiên Chưởng của ngươi mạnh mẽ, hắn củng muốn học, hắn nhờ ta nói giúp, để Hạo Nhiên đệ dạy cho hắn. Nếu thành chuyện này công, hắn lại đưa cho ta một bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, nếu có cơ hội đệ củng phải thử một lần Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, rất thơm và ngon đó nha. Đệ không cần nể mặt ta, cứ mặc kệ hắn, đợi khi hắn chán, hắn sẽ đi thôi."
Ngũ Hành Vân thấy Lục Tiểu Phụng giúp mình nói chuyện, tuy không biết bọn họ nói những gì, nhưng hắn tin tưởng Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu của mình rất có trọng lượng, Lục Tiểu Phụng là con sâu rượu, chắc chắn hắn sẽ ra sức nói giúp.
Ngũ Hành Vân củng tiến lại, đứng trước Hạo Nam nói chuyện. "Hạo Nhiên đạo hữu, lúc nảy đạo hữu cùng ta giao thủ một chiêu, ta phát hiện chiêu Liệt Hỏa Thiên Chưởng mà đạo hữu sử dụng rất lợi hại. Ta rất muốn học được chiêu đó, đạo hữu có thể dạy chiêu đó cho ta không vậy. Ta có thể làm bất cứ chuyện gì ở trong năng lực của ta, để giúp đạo hữu nếu cần thiết."
Hạo Nam nghe vậy thì nhứt đầu muốn nỗ, tên Ngũ Hành Vân này bám dai như đĩa, hắn có chúc xúc động, muốn mém tên dỡ hơi này ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn được, Hạo Nam ở miệng giải thích. "Liệt Hỏa Thiên Chưởng là một chiêu nằm trong Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh, tu sĩ phải ru luyện Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh mới có thể sử dụng chiêu Liệt Hỏa Thiên Chưởng được."
Ngũ Hành Vân nghe vậy thì suy nghĩ một lúc, hắn liền đưa ra đề nghị. "Hạo Nhiên đạo hữu truyền thụ Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh cho ta là được rồi, ta sẽ đem Hàn Băng Liệt Địa Quyết truyền lại cho đạo hữu, xem như là trao đổi."
Hạo Nam nghe vậy liền suy nghĩ, lúc trước hắn đυ.ng phải Thạch Phá Thiện, Thạch Phá Thiện củng vận đυ.ng chiêu pháp hệ băng tương đối lợi hại, hắn nghĩ Hàn Băng Liệt Địa Quyết của Ngũ Hành Vân củng rất tốt, không hề yêu hơn Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh của mình, suy nghĩ một lúc liền mở miệng nói. "Được rồi tạị hạ sẽ dùng Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh, giao lưu trao đổi Hàn Băng Liệt Địa Quyết của Vân đạo hữu. Tại hạ nghe Tiểu Phụng đại ca nói, đạo hữu có một loại rượu tên là Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, loại rượu này rất quý hiếm và rất thơm ngon, tại hạ củng muốn được uống thử xem nó có vị đạo như thế nào."
Lục Tiểu Phụng nghe Hạo Nam nhắc tới Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, liền vểnh tai lắng nghe. Được Hạo Nam đồng ý giao lưu võ học, Ngũ Hành Vân rất vui vẽ, lấy một bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu từ trong giới chỉ ra, hắn nhanh chóng đáp lời. "Dể nói, dể nói, đây là một bầu Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, Hạo Nhiên đạo hữu nếm thử xem rượu này vị đạo thế nào. Phần Tửu Mao Đài mà lúc nãy đạo hữu lấy ra có vị đạo rất tốt, nhưng số năm ủ rượu lại hơi thấp, nếu lâu năm một chúc nữa thì sẽ càng ngon. Tại hạ không phải tự khen rượu của mình, Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu của tại hạ đã được ủ 1000 năm, giá trị của nó đã sánh ngang với lục giai đan dược, tu sĩ có tu vi thấp không thể uống nhiều, nếu không sẽ bị bỗ quá, bạo thể mà chết."
Hạo Nam gật đầu, từ từ nhấm nháp thưởng thức vị đạo Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu, Lục Tiểu Phụng củng mặt dày tiến lại uống ké, Hạo Nam tấm tắc khen ngon, hắn mở miệng nói. "Hảo tửu. Khi rượu được rót ra chén liền tỏa ra mùi thơm nồng nặc, lúc cho rượu vào miệng thì cảm giác đầu tiên là hơi ngọt, lúc rượu tiến vào bụng thì một lúc sau mới tỏa nhiệt nóng lên, lúc hít thở hoặc nói chuyện thì mùi thơm của rượu từ đó thoát ra, dư vị mười phần. Hảo Tửu, Thiên Niên Mỹ Hầu Tửu 1000 năm có khác."
Hạo Nam lưu lại nữa bầu rượu để dành có dịp sẽ uống, thiên tửu không phải nói ủ là có ngay, phải đợi ngàn năm mới được à. Sau khi uống rượu xong, Hạo Nam và Ngũ Hành Vân trao đổi một bản chép tay pháp môn, Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh và Hàn Băng Liệt Địa Quyết. Hạo Nam ném Hàn Băng Liệt Địa Quyết vao giới chỉ, có thời gian hắn sẽ xem sau, bây giờ hắn cần luyện chế thêm một cái Độ Kiếp Thu Lôi.
Ngũ Hành Vân sau khi nhận được Liệt Hỏa Phần Thiên Kinh, thì đã bắt đầu tu luyện. Lục Tiểu Phụng là con sâu rượu, nên hắn uống rượu hơi nhiều nên đã nghĩ ngơi.
Nếu để cho tu sĩ khác biết được, hai người bọn họ lại trao đổi giao lưu, hai loại công pháp thượng thừa như vậy, bọn họ sẽ mắng hai tên này ngu ngốc. Công pháp thượng thừa, được các môn phái lớn xem như bảo điển trấn phái, môn phái có được công pháp thượng giai sẽ giúp cho môn phái đó càng phát triển mạnh hơn. Cũng chỉ có Ngũ Hành Vân một tên si võ và Hạo Nam một tên vừa tiếp xúc tu luyện không lâu, mới có thể dể dàng giao lưu tro đổi công pháp thượng giai như vậy.
...
Bên trong khách điếm, Vương Nhất Kiếm gọi Kiếm Tam Sinh vào nói chuyện. "Tam Sinh, tư chất của ngươi rất cao không dưới ta, người chỉ thiếu khuyết lịch luyện, kinh nghiêm trên giang hồ còn kém. Ta tinh tưởng ngươi có thể, tự mình đột phá mà không cần nhờ đến trận pháp bảo hộ. Ngươi đi ra ngoài tuyển mười vị để tử có tu vi Nguyên Anh đại viên mãn, trong thời gian ngắn không có cách nào độ kiếp đột phá lên Ngưng Thần Cảnh, ngươi thông báo cho bọn họ biết, ngày mai đi theo đi tiến về Thiên Địa Các, chúng ta sẽ thuê trận pháp nơi đó giúp bọn họ độ kiếp."
Vương Nhất Kiếm, là một thiên tài kiếm tu, chưa đầy 30 tuổi đã được đưa lên làm chưởng môn của một phái. Đều này chứng tỏ, Vương Nhất Kiếm là một người văn võ song toàn, là một người hữu dũng hữu mưu, tiến có thể cầm kiếm gϊếŧ địch, lui có thể xây dựng phát triển tông môn lớn mạnh. Cho nên, Kiếm Tam Sinh rất sùng bái Vương Nhất Kiếm, hắn muốn làm một thanh kiếm sắc bén, có thể đi theo chưởng môn đánh ra uy danh. Vì thế, Vương Nhất Kiếm muốn hắn làm gì, thì Kiếm Tam Sinh sẽ phục tùng tuyệt đối mệnh lệnh. Kiếm Tam Sinh cuối đầu nói. "Vâng, thưa chưởng môn, thuộc hạ đã nghe rỏ, thuộc hạ sẽ ra ngoài làm ngay, thuộc hạ xin cáo từ chưởng môn." Nói xong, hắn quay người rời đi.
Sự việc gần giống như vậy, củng diễn ra ở hai nơi khác.
...
Ở khách điếm thuộc quyền quản lý của Tam Tinh Các, Sở Lưu Hương nhìn Tinh Vô Ngân đang cuối đầu ở phía dưới thì lắc đầu, hắn mở miệng nói. "Vô Ngân, ngươi không cần làm quá lên như vậy, ngươi đâu có kém ta bao nhiêu tuổi đâu, ngươi xem là bằng hữu là được."
"Sư điệc không dám, sự phụ có dạy, tiểu sư thúc là trưởng bối, gặp tiểu sư thúc củng giống như gặp sư phụ vậy. Nếu như sự phụ biết đệ tử không tôn trọng tiểu sư thúc, ông ấy sẽ đánh chết đệ tử mất. Tiểu sư thúc có việc gì cú nói đi ạ." Tinh Vô Ngân vẫn cuối đầu đáp lời.
Sở Lưu Hương lắc đầu cảm khái, được một vị đức cao trọng vọng nhận làm đệ tử là một việc đáng mừng, củng là một việc đáng buồn. Đáng mừng là có được sư phụ lợi hại, ông ấy sẽ truyền thụ y bát lại cho mình. Đáng buồn là vai vế của mình quá cao, bình thường rất ích có bằng hữu để tâm sự.
Sở Lưu Hương không muốn khuyên nữa, hắn mở miệng nói. "Ngươi đi ra ngoài, lựa ra mười vị đệ tử của môn phái, không có nắm chắc trong thời gian ngắn không thể đột phá lên Ngưng Thân Cảnh. Nói cho bọn họ biết, sáng ngày mai, theo ta đi đến Thiên Địa Các, ta sẽ thuê trận pháp nơi đó, để bọn họ vào đó độ kiếp, đột phá tu vi lên Ngưng Thần Cảnh."
"Vâng, đệ tự sẽ đi làm ngay, đệ tử xin cáo từ tiểu sư thúc."
Sở Lưu Hương không kiên nhẫn, xua tay nói. "Được rồi ngươi đi làm việc của ngươi đi, thấy mặt ngươi càng thêm phiền lòng."
...
Ở một khách điếm thuộc quyền quản lý của Ngũ Hành Tông, Quang Minh Nhật củng ra lệnh cho cấp dưới đi làm, hắn nói. "Băng Vô Cực, ngươi đi ra ngoài tuyển chọn ra mười vị đệ tử của môn phái, trong thời gian ngắn không có khả năng đột phá lên Ngưng Thần Cảnh. Nói cho bọn họ biết, ngày mai đúng canh năm tập hợp (Canh 5 là giờ thình, là 7h sáng.), theo ta đến Thiên Địa Các, môn phái sẽ thuê trận pháp cho bọn nó độ kiếp."
"Vâng thưa đại sư huynh, đệ đi làm ngay ạ, đệ cáo từ đại sư huynh." Nói xong Băng Vô Cực liền quay lưng đi ra ngoài làm việc.
Tất cả mọi người rất trông chờ sự kiện lần này, tu sĩ sau khi đột phá lên Ngưng Thần Cảnh, bọn họ sẽ xâm nhập sâu hơn, sẽ ích gặp nguy nhiễm hơn và đặc biệt sẽ có được thu hoạch nhiều hơn. Bon họ điều cảm thấy, thời kỳ phi thường phải dùng cách phi thường để đi ứng phó. Bọn họ nghĩ, hiện tại bỏ ra 50 vạn mai thượng phẫm linh thạch, giúp đệ tự trong môn phái đột phá lên Ngưng Thần Cảnh là một chuyện tốt.