Địa điểm : Hỗn Độn Tạm Trấn.
Khi đạo thứ nhất lôi kiếp hạ xuống, mọi người nơi đây đều hít một hơi khí lạnh. Một người qua đường giáp hét lên.
"Tới rồi, tới rồi. "Ầm" Cha mẹ ơi, chỉ mới là đạo lôi kiếp thứ nhất mà đã khủng bố như vậy rồi? không ngờ độ phá lên Hợp Nhất Cảnh, lại dẫn đến thiên kiếp khủng bố như vậy?"
"Ầm." "Ầm." "Ầm." "Ầm." "Ầm." Đạo thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm và thứ sáu, một đạo tiếp một đạo lôi kiếp lần lượt đánh xuống tu sĩ đang độ kiếp kia. Thiên kiếp khủng bố như vậy là lần đầu tiên mọi người thấy được, nó hết sức mạnh mẽ làm cho mọi người quá mức sợ hãi.
"Phốc." "Phốc." Lần lượt có tu sĩ bị thiên địa chi uy làm bị thương, dẫn đến học máu tại đương trường. Có tu sĩ cơ linh phát hiện ra đều bất thường, lên tường hét lớn nhắt nhỡ mọi người.
"Mọi người nhanh chóng thu lại Nguyên Thần, đừng có nhìn trộm nữa, ở phía trung tâm uy áp quá mạnh, uy ấp sẽ làm cho mọi người bị thương đó."
Đột nhiên nghe được tiếng nhắt nhỡ mọi người lập tức dừng lại, ngay sau đó là những âm thanh tư sĩ bị thương Nguyên Thần mà dẫn đến học máu đương trường. Mọi người nơi đây nào dám nhìn trộm nữa, tất cả nhao nhao thu lại thần hồn. Ngay sau đó là những tiếng hít khí lạnh, bàn tán xôn xao.
"Con mẹ nó, thật bất khả tự nghị, nhìn người khác độ kiếp củng bị thương."
"Đúng dậy à, thật là xui xẻo. Mấy vị sư đệ trong môn phái có tu vi hơi yếu, đều bị uy áp của thiên địa đã thương, củng may là khoản cách khá xa nên mọi người bị thương không nặng, đều dưỡng một tuần là có thể khỏi hẳn."
"Đúng, đúng. Trong cái rủi có cái may, nếu mà tu sĩ độ kiếp cách nơi chúng ta gần thêm một đoạn, thì tu sĩ nơi đây đừng nghĩ đến việc thăm dò bí cảnh nữa, không có hai đến ba năm trị liệu đừng mong thương thế khỏi hẳn, đến lúc thương thế khỏi thì thức ăn củng nguội rồi."
Lại qua một canh giờ, đạo thiên kiếp thứ bảy đánh xuống, sau hai canh giờ đạo thứ tám thiên kiếp đánh xuống, lôi vân không tảnđi, có người nghĩ tu sĩ độ kiếp vẫn còn sống, dẫn đến mọi người tiếp tục bàn tán.
"Tám đạo lôi kiếp đã kết thúc, thiên kiếp đã bắt đầu tích xúc lực lượng, chuẩn bị cho đạo thiên kiếp thứ chín điều này có nghĩa tu sĩ độ kiếp đã thành công ngăn cản tám đạo lôi kiếp phía trước." "Hít hà." Mọi người im lặng chờ đợi đợt thứ chín lôi kiếp giáng xuống, mọi thứ xung quanh trở nên im lặng.
"Ầm." Sau bốn canh giờ tích xúc sức mạnh, đạo thứ chín lôi kiếp đã đánh xuống, nhanh gọn lẹ, đạo thứ chín lôi kiếp đến nhanh đi củng nhanh, một tu sĩ thấy vậy liền thất thanh la lên.
"Xong rồi, thất bại rồi. Thiên kiếp quá mạnh mẽ, tu sĩ độ kiếp hoàn toàn không có sức trống trả, trong chớp mắt đã bị lôi kiếp đánh chết rồi, thần hồn câu diệt rồi."
Một tu sĩ khác nhìn thấy lôi vân phía bên trên vẫn chưa tản đi thì lên tiếng hỏi. "Không đúng à, nếu tu sĩ đó bị đánh chết rồi, như vậy tại sao lôi vân vẫn chưa tảng đi."
Thấy có người hỏi như vậy, mọi người đồng loạt nhìn lên bầu trời, phía trên lôi vân một mực giữ nguyên không có dấu hiệu nào cho thấy nó muốn tảng đi cả.
"Tình huống này chỉ có một câu trả lời duy nhất, đó là, tu sĩ kia đã thành công ngăn cản đạo thứ chín lôi kiếp. Nói như vây tu sĩ này đã độ kiếp thành công rồi. Nếu ta đoán không sai, lôi vân chúc phúc chẳng mấy chóc sẽ hạ xuống giúp tu sĩ vừa độ kiếp trị thương và củng cố tu vi."
"Đến rồi, đến rồi. Lôi vân chúc phúc đã hình thành, lập tức bắt đầu phủ xuống chúc mừng tu sĩ vừa độ kiếp đã vượt qua thiên địa khảo nghiệm, hắn đã thành công đột phá lên Hợp Nhất Cảnh."
"Hợp Nhất Cảnh. Hợp Nhất Cảnh. Chúng ta có thể sẽ đυ.ng phải một tu sĩ có tu vi Hợp Nhất Cảnh. Ông trời ơi, còn để chỗ cho người khác sống hay không chứ?"
Mọi người xung quanh nghĩ đến, sắp tới đây bọn họ sẽ chạm trán với tu sĩ Hợp Nhất Cảnh thì đều có vẽ mặt như vừa ăn phải hoàng liên, giống như chết cha chết mẹ không bằng.
Bên trong một tửu điếm thuộc quyền sở hữu của Thiên Kiếm Môn, hiện giờ đã tụ tập trên mười tu sĩ đỉnh cao, ai nấy điều có tu vi Ngưng Thần Cảnh, cao nhất đạt đến thất tinh hậu kỳ Ngưng Thần Cảnh, thấp nhất thì vừa đột phá đạt đến nhất tinh sơ kỳ Ngưng Thần Cảnh.
Lúc này Vương Nhất Kiếm lên tiếng nói. "Như mọi người đã thấy, hiện tại đã có người thành công đột phá lên Hợp Nhất Cảnh giới, củng rất có thể là một vị yêu nghiệt nào đó trước giờ ẩn núp không lộ diện đột phá lên Ngưng Thần cảnh củng nên. Nhưng điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, cho tu là Ngưng Thần Cảnh hay là Hợp Nhất Cảnh thì cách biệt đối với chúng ta vô cùng lớn, như khoản cách giữa trời và đất. Với cách biệt quá lớn như vậy, dù hiện tại lực chiến của bản thân ta củng chỉ có thể liều mạng chống chịu nhiều nhất năm chiêu, vượt qua năm chiêu lập tức bị đánh chết.
Ta nghĩ tóp mười hạo kiệt, thuộc thê đội thứ hai có tu vi lục tinh trung kỳ Ngưng Thần Cảnh trở xuống, củng chỉ có thể chịu được ba chiêu mà thôi, còn thê đội cuối cùng thì không thể lật lên sóng gió gì, một chiêu củng không thể đỡ được. Hiện tại ta đề nghị các môn phái chúng ta gồm, Thiên Kiếm Môn, Ngũ Hành Tông, Tam Tinh Các, Thiên Sơn Tự và Hợp Hoan Tông nên thành lập liên minh, tạo nên sức mạnh đề phòng kẻ vừa mới độ kiếp đã kích chúng ta. Nếu chuyện đó xảy ra, thì chúng ta sẽ có tổn thất rất nghiêm trọng. Bên trong bí cảnh đều là tu sĩ tinh anh của các môn phái, ta nghĩ mọi người không muốn xảy ra chuyện này đúng không, ta nghĩ đại giới lớn như vậy mọi người củng không chịu nổi đâu. Có thể nói ta đã nói xong, mọi người hãy suy nghĩ đi, nếu như có mọi chuyện xảy ra đặc biệt nghiêm trọng, chúng ta củng có thể hợp tác cùng Ma Môn."
Một lúc sau, Thích Đông dẫn đầu Thiên Sơn Tự lên tiếng nói. "Mô phật. Tiểu tăng đồng ý đề nghị của vương chưởng môn về việc thành lập liên minh. Để tránh cho mọi người thoát khỏi sát kiếp, tiểu tăng đề nghị mọi người nên thành lập liên minh. Khi ra ngoài thăm dò bí cảnh mỗi tiểu đội phải có mười người trở lên, nếu có một đội ngũ nào đó bị tập kích thì sẽ phát ra pháo sáng báo hiệu, các tu sĩ của môn phái khác ở vị trí gần nới đó sẽ nhanh chóng tiến đến chi viện."
Nghe vậy, Phạm Băng Băng dẫn đầu Hợp Hoan Tông lên tiếng nói. "Hợp Hoan Tông chúng ta điều là phận nữ lưu, chúng ta đồng ý viện thành lập liên minh."
Một lúc sau Quang Minh Nhật đại diện Ngũ Hanh Tông, Sở Lưu Hương đại diện cho Tam Tinh Các điều thống nhất ý kiến thành lập liên minh.
Quang Minh Nhật đại diện Ngũ Hanh Tông lên tiếng nói. "Ngũ Hành Tông, bọn ta đồng ý việc thành lập liên minh."
Sở Lưu Hương đại diện cho Tam Tinh Các củng lên tiếng nói. "Tam Tinh Các, chúng ta củng đồng ý thành lập liên minh."
Vương Nhất Kiếm thấy mọi người điều đồng ý đề nghị thành lập liên mình thì thở dài, trong lòng suy nghĩ. "Tuy mọi người điều đồng ý việc thành lập liên minh, nhưng nếu gặp được một món gì đó rất quý hiếm, thì bọn họ sẽ thẳng thắng cạnh tranh ra tay tranh đoạt mà không chúc nào lo nghĩ."
Liên minh kiết nối giữa các phái lại với nhau thật lõng lẽo, không suy nghĩ nhiều Vương Nhất Kiếm lên tiếng nói. "Tốt. Nếu như mọi người điều đã đồng ý, ta xin tuyên bố ngay từ bây giờ việc các môn phái liên minh với nhau sẽ có hiệu lực. Liên minh sẽ có tên là Thủ Hộ Minh, ngụ ý mọi người liên kiết với nhau để thủ hộ lẫn nhau chống lại ngoại địch, khi rời khỏi bí cảnh Thủ Hộ Minh sẽ giải tán. Ta Vương Nhất Kiếm sẽ đảm nhận chức minh chủ, Quang Minh Nhật, Sở Lưu Hương, Thích Đông và Phạm Băng Băng sẽ là bốn vị phó minh chủ, mọi người không có ý kiến gì chứ."
Mọi người tuy có chúc không phục viện Vương Nhất Kiếm làm minh chủ, nhưng không ai lên tiếng phản đối, mọi người cùng nhau gật đầu đồng ý việc Vương Nhất Kiếm phân chia chức vụ trong liên minh.
Ngoài trời lôi vân đã phũ xuống, đột nhiên mọt vòng xoáy to lớn rộng cả vạn dặm, phía xa Hỗn Độn tạm trấn vẫn có thể nhìn thấy được, vòng xoáy điên cuồng ra sức thôn phệ lôi vân, dường như nó muốn thôn phệ sạch sẽ lôi vân mới chịu dừng lại.
Bên trong phong mọi người đồng loạt đứng dậy, mắt lớn mắt nhỏ trợn tròn, dường như mọi người điều không tin vào mắt mình.
Ngũ Hành Vân thường ngày bất cần đời lúc này củng trở nên nghiêm túc, hắn lên tiếng nói. "Ta nghĩ đây là một con Thiên Cẩu đột phá lục giai Hợp Nhất Cảnh, hoặc có thể là một con Thao Thiết củng không chừng. Nhưng cả hai điều rất mạnh, vương giả bên trong Hỗn Độn Bí Cảnh đã được sinh ra. Hài, nó bắt đầu thôn phệ luôn cả Lôi Linh Tuyền trong truyền thuyết rồi." Mọi người nghe vậy cũng không ai lên tiếng, ai nấy trong lòng đều hết sức nặng nề.
Trung Tâm Đỉnh Hỏa Điệm Sơn.
Lôi vân chúc phúc phủ xuống, kết hợp với pháp quyết Thôn Thiên Phệ Địa, tinh túy của lôi vân tiến vào bên trong cơ thể của Hạo Nam, thương thế trong chớp mắt đang lấy tốc độ cao bình phục. Một lúc sau thì tinh túy lôi vân đã bị Hạo Nam hấp thu sạch sẽ, thương thế trong người đã khỏi hẳn, tu vi thì đã ổn định vững chắt ở nhất tinh sơ kỳ Ngưng Thần Cảnh. Phía ngoài lôi vân đã hết, Hạo Nam tiếp tăng cao mức độ thôn phệ lên, từng giọt từng giọt lôi linh tuyền được hắn thôn phệ vào bên trong người, tu vi đang nhanh chóng tăng lên.
Ba ngày kể từ khi Hạo Nam thành công đột phá tu vi lên Ngưng Thần Cảnh trôi qua, 3/4 Lôi Linh Tuyền đã bị hắn thôn phệ, tu vi đã đột phá lên tam tinh sơ kỳ đỉnh phong Ngưng Thanh Cảnh rất nhanh có thể đột phá lên tứ tinh trung kỳ Ngưng Thần Cảnh. "Ầm." Không có báo trước, một đạo lôi kiếp đột nhiên đánh tan vòng xoáy mà Hạo Nam đang điên cuồng thôn phệ lôi linh tuyền, ngay sau đó lôi kiếp bên trên nhanh chóng tản mất. Lôi Linh Tuyền trong tên có hai chữ lôi linh, ý lói linh tuyền đã có ý thức riêng, nó cảm thấy bản thân gặp phải nguy hiễm nên chủ động chạy trốn.
Hạo Nam thấy vậy thì nuốc nước bọt, trong lòng thầm thang đáng tiếc. "Còn tý nữa là có thể đột phá lên tứ tinh trung kỳ Ngưng Thần Cảnh rồi, lôi kiếp lại tảng mất tiếc thật. Sau một ngày độ kiếp và ba ngày thôn phệ lôi vân, tu vi của mình đã đạt được tam tinh sơ kỳ đỉnh phong Ngưng Thần Cảnh, thể tu củng đột phá đến nhị tinh sơ kỳ Luyện Gân Cảnh, lực chiến đã đạt được 140 vạn 7800 cân."
"Long Khiếu Cửu Thiên." "Ngao."
Cảm nhận được lực chiến của mình mạnh mẽ, Hạo Nam ngước mặt lên trời sử dụng chiêu, "Long Khiếu Cửu Thiên." Long Ngâm mười vạn dặm, ở phía ngoài xa các nơi có yêu thú trấn giữ đồng loạt phũ phục xuống đất như đang thuần phục vương giả của bọn nó. Ngay sau đó là những những tiếng gầm rống đáp lại. "Grào." "Grừ." Những yêu thú này đều có tu vi lục giai trở lên, là vương giả một cỏi nên ra sức gào rống, để cho các yêu thú khác biết mình mạnh mẽ.
Nghe được yêu thú xung quanh mười vạn dặm đáp lại không những làm Hạo Nam giật mình, mà tu sĩ đang trong phạm vi mười vạn dặm, trong đó có Hỗn Độn Tạm Trấn điều giật mình rét lạnh. Bây giờ bọn họ mới biết được bên trong Hỗn Độn bí cảnh khủng bố đến như vậy.
Nghe được tiếng yêu thú rống lên Hạo Nam tràn đầy phấn khởi, tròng lòng suy nghĩ. "Sau khi dò xét xong nơi đây, mình sẽ đi về nơi mà yêu thú vừa lên tiếng rống đáp lại, lấy mình là trung tâm phía trước tầm 8 vạn dặm thì có một con yêu thú, nó có tu vi tầm lục giai hậu kỳ. Phía bên phải cánh đây trên 9 vạn dặm, có một yêu thú mạnh hơn còn đầu tiên một đoạn, Hạo Nam nghĩ con yêu thú này chắc có tu vi lục giai đỉnh phong. Phía bên trái một con yêu thú xa nhất củng mạnh nhất, cách đây tầm 10 vạn dặm, rất có thể con yêu thú này có tu vi lục giai viên mãn hoắc nữa bước thất giai yêu thú, không bao lâu nữa sẽ đột phá lên thất giai." Ba con yêu thú này không biết được hành dộng vô tri lên tiếng gào rống, sẽ đưa đến đã kích trí mạng. Những tu sĩ ở Hỗn Độn Tạm Trấn dựa vào âm thanh tiếng rống phát ra, đã tập kết nhân mã tiến về phía yêu thú để săn gϊếŧ chúng nó.
Lúc này Hạo Nam mới quan sát xung quanh, mọi thứ nơi đây đã bị đảo lộn. Đất đá bể nát nằm khắp mọi nơi, Hỏa Linh Tuyền củng bị thiên kiếp đánh xuống làm cho linh tuyền văng lên tứ tung, bị mặt đất hấp thu một số, hiện tại chỉ còn lại 1/4 so với lúc đầu. Hạo Nam thấy vậy liền quyết định lấy ra từ trong giới chỉ một khối cẩm thạch nung cho nóng chảy, tiếp sau đó bỏ vào trong một khối Không Minh Thạch. Không Minh Thạch là vật liệu dùng để luyện chế giới chỉ, bởi vì Không Minh Thạch có thuộc tính không gian. Hạo Nam quyết định luyện chế ra một cái lọ cẩm thạch có thuộc tính không gian, gần giống với không gian giới chỉ để chứa số còn lại Hỏa Linh Tuyền vào bên trong. Một lúc sau, một lọ cẩm thạch không gian được Hạo Nam luyện chế ra, bên trong không gian có thể chứa 100 lít nước, với thể tích này vừa đủ để chứa toàn bộ Hỏa Linh Tuyền nơi đây.
Cặm cuội loay hoay một lúc, tất cả Hỏa Linh Tuyền đã được Hạo Nam thu thập sạch sẽ, phía dưới đáy hồ đã lộ ra trước mắt Hạo Nam. Lúc này Hạo Nam phát hiện một đóa hỏa diễm, có màu đỏ đen to bằng nắm tay đang bập bùng bốc cháy.
Phát hiện ra một đoàn lạ lẩm hỏa diễm trong lòng Hạo Nam suy nghĩ. "Chẳng lẻ đây là thiên hỏa, nằm phía dưới Hỏa Linh Tuyền chắc là thiên hỏa rồi. Ngọn lửa có màu đen hơi có sắc đỏ, chẳng lẻ đây là đỉnh cấp thiên hỏa trong truyền thuyết, có tên là Hắc Hỏa Tà Viêm, nếu đúng như vậy thì tốt quá rồi, có thể luyện hóa được đó hỏa diễm này, thì việc luyện đan và luyện khí mình sẽ được đề cao về chất lượng và phẩm cấp." Hạo Nam nghĩ xong liền vận chuyển pháp quyết Thôn Thiên Phệ Địa, thôn phệ luyện hóa đóa hỏa diễm này.