Chương 18

Chap 18: Ngày 13/10 Vào bước đường cùng, chó cắn càn

Em review ngày 13 nhé, cái ngày mà e ăn một đao, éo nặng nhưng cũng éo nhẹ.

sáng sớm thứ 2, em dậy với một tinh thần... không biết là thoải mái hay khó chịu nữa. Dù đã thành công và đạt được những gì mình mong muốn, thậm chí vượt quá xa so với dự định, nhưng có vẻ em vẫn không thoải mái gì.

Sau một buổi chiều tối nhậu nhẹt với tầm 6 lon Tiger, với e 4 lon đã là nhiều, công thêm thức khuya review nên e thấy rất mệt mỏi. Em quay trở lại với con người dậy trễ như xưa, có lẽ e đã bình thường trở lại chăng?!

Em uể oải mở điện thoại lên thì thấy có 1 tin nhắn, của H: "Em có mua đồ ăn sang cho anh, anh khỏi mua nhé!". Chợt nghĩ, mình đã làm gì sai... à quên đã làm điều gì tích đức mà em nó lại tốt với mình thế này, chợt nghĩ đến C, tự nhiện tim lại nhói đau... Dường như những gì diễn ra hôm qua vẫn chưa giúp em nguôi ngoai lòng được...

Em trả lời tin nhắn của H: "Cảm ơn em, phiền em quá, lần sau đừng mua đồ ăn sáng cho anh nữa nhé, anh ngại lắm..."

Chưa đầy 1ph, e nó reply:

- "Anh đừng ngại, có sao đâu, mà anh đi trễ vậy, quá giờ làm 30ph rồi :("

- "Ầy, e yên tâm, giờ a từ nhà lên, tầm 10" tới à =]]"

- "Anh đi nhanh vậy?"

- "Tầm 100km/h là đc mà em ;]" - Em chém gió cho nó máu :sεメy:

- "Thôi, nguy hiểm lắm, anh đi từ từ thôi" - Sao quan tâm dữ vậy trời

- "Trước anh tích bao nhiêu công đức mà giờ đc e quan tâm thế này, anh biết lấy gì báo đền đây"

- "Anh nói nghe ghê quá, đồng nghiệp mà a ^^" - Thật ko? Với ai e cũng vậy à :shame:

- "Em đừng ngại, giờ a lấy tấm thân này đền đáp e nhé" - Em có vẻ đã có thể đùa giỡn lại với em nó rồi ^^

- "Eo ơi kinh quá @,@" - Mịa nghiện mà còn ngại :shame:

Em vọt lên cty, e nó mua cho e hộp cơm sườn, hjx tối qua uống, nửa đêm dậy ói tè le, làm giờ bụng đói, nhìn hộp cơm e nó mà thèm, nhưng mà miệng nhạt, dợn cả cổ nuốt không trôi, cơ mà vẫn cố nuốt kẻo phụ lòng em nó, tội :( Mà vào giờ làm cả tiếng hơn rồi, sếp sắp vô, em phải mang hộp cơm ra ngoài ngồi ăn, xong mới vào. Em cắm đầu làm, bữa giờ làm việc lơ mơ, không tập trung, nó dồn cho cả đống thứ, em chạy như thằng điên thở không ra hơi.

GIờ nghỉ trưa, em nó kéo mình ra quán cơm ăn, tỏ ra thân mật như đúng rồi làm cả công ty ai cũng nhìn, nhiều người còn chọc:

- 2 đứa đẹp đôi nhỉ

- hồi nào mà lẹ thế mấy đứa

- Tụi bây làm hồi nào mà nhanh thế - Làm cái *beep* :canny:

Em nó thì trả lời tỉnh rụi, đại loại như làm gì có, anh đừng chọc tụi em

Cá biệt ông sếp em, tụi e vừa ngồi vào bàn ăn, ổng bước đến nói nhỏ với em:

- Chú làm gì thì làm, nhưng em nó mới, có gì thì cũng làm từ từ thôi nhé - rồi cười bí hiể nữa chứ, mà nói nhỏ cái mẹ gì, mấy người ngồi gần đó nghe cả, cười rần rần, em nó thì "Anh kỳ quá, ăn nói bậy bạ"

Em đuối lắm ợ, thế là em nói chuyện với em nó:

- Hôm nay e sao vậy, cứ lẽo đẽo với anh vậy, mọi người hiểu nhầm, chọc e kìa

- A không thích ạ :(

- Ơ... không phải... A sợ em khó kiếm người yêu thôi :pudency:

Em nó trề môi ra, E trêu luôn:

- Khϊếp, môi gì dài thế

Nó nhéo e 1 cái ạ, định mệnh. XOng e nó như sực nhớ ra cái gì, nói:

- Anh Đ, a đã đỡ đau chưa? - Quái, đau gì trời

- A đâu có đau gì đâu e?

- Thì hôm bữa a bị ông L đánh đó, rồi lưng anh nữa, hình như hôm bữa a bị đánh cũng nặng mà. - vẫn là chuyện này, mệt não với e nó thật #.#

- A đã dặn e quên đi mà... - e chợt nghĩ ra 1 thứ khá hay - à mà thế này, giờ a cần e giúp, e sẵn sàng ko?

- Dạ... a nói đi - e nó lơ ngơ

- A sẽ phải giải quyết dứt điểm với a L, anh không thích bị ảnh làm phiền, nhưng giờ chưa phải lúc vì anh đang bận giải quyết một số việc. Nhưng đến khi đó a cần e giúp, e sẽ làm tay trong cho anh. Còn giờ, e hứa tạm quên mấy chuyện này đi, không nhắc gì đến nữa, a e mình vui vẻ bt mà, nhớ đến chi rồi khó xử ^^ - Em nói vậy để 2 đứa không nhắc đến chuyện này cho khỏi mệt

- Ơ... e chưa hiểu lắm - e nghĩ lại thì cũng thấy khó hiểu thật, mà giải thích mệt quá

- Vậy giờ e hứa ko?

- Dạ em hứa - e nó miễn cưỡng.

- Ok, vậy thì ngoan. Thôi ăn đi, a cũng ăn, đói rồi - Nói vậy chứ e nó thấy mẹ, nhờ hộp cơm e nó, tự nhiên thấy e nó dễ thương vãi, mỗi tội lằng nhằng lèo nhèo, mệt @,@

- Dạ

Em nó cười. Ăn xong e nó đứng dậy ra tính tiền. Lúc e nó đứng lên, e thấy bụng e nó chợt nhớ đến trước hay giỡn kêu e nó cho mình gửi đứa, vậy mà lâu lắm không giỡn vậy nữa. E kêu:

- Ấy để anh trả tiền cho, trưa nay a mời.

- Òa, hôm nay sang dữ.

- lâu lâu a phải ga lăng tí chứ.

2 đứa cười rồi lên cty làm việc. Vào làm đc chút thì thằng T gọi:

- Ê mày, thằng Q vừa chuyển công tác về Tp lại rồi, chiều nó qua nhà tao, mày qua nhậu chơi. Có thằng L nữa, thằng Q về nên rủ thằng L lên chơi luôn.

- Á đù, đã vậy, lâu lắm rồi éo gặp 2 đứa nó, má, chiều làm ra tao qua liền.

Giải thích luôn cho các thým, thằng Q nó đi học bên trung cấp cảnh sát, nhà nó thì gốc gác cũng dữ. Năm ngoái nó ra trường, thế éo nào ba nó bắt nó lên cao nguyên, mục đích là rèn giũa nó tại trước nó cũng quậy lắm, nó với thằng L (L này bạn e, e tạm gọi là L* nhé) với mấy thằng nữa chơi với nhau, 2 thằng này thân nhau lắm, đứng đầu nguyên đám, cũng hay có đánh nhau này nọ, hàng hiếc là lúc nào cũng thủ trong người. @ đứa nó không học chung với e đại học mà là bạn thân của thằng T, H vì học cấp 3 chung với nhau, thân hơn gì, sau em vào hội chơi chung rồi thân nhau lắm luôn.

Chiều hôm đó thì không có gì đặc biệt. Hôm nay cố làm cho xong mấy việc nên e về trễ, cũng tầm 6h.

Em chạy đến ngay nhà thằng T, lúc đầu không để ý lắm, sau thì thấy qua gương chiếu hậu thằng nào đó cứ theo mình hoài, e nghi nghi, và cũng cảnh giác vì giờ e có lắm kẻ thù lắm, cố gắng không cho nó biết là mình đã để ý nó, mà nó chở thằng nào phía sau ấy, cả 2 thằng đeo khẩu trang, đội nón hạ kính như 2 thằng khùng. Em nhìn thì éo dám chắc 2 thằng đó thế nào, có phải là thằng L hay thằng S ko? Xe thì cũng không phải Ex nên có thể không phải thằng S, em nghĩ. E cố ý chạy đường dài, loanh quanh kiểu như né kẹt xe ấy, nhưng không vào hẻm, tránh chuyện vắng, thưa người lại nguy hiểm.

Cuối cùng cũng đến gần nhà thằng T, e nhìn thì xác cmn định là tụi này theo em 10 mươi, trăm phần trăm.

E quyết định chạy vọt đi, luồn lách thật nhanh, đang đoạn đông người chắc nó không dám làm ẩu mà chờ e đến đoạn vắng. E vọt lên rồi lấy đt gọi nhanh cho thằng T:

- Tao bị theo, có thằng muốn up, mày chạy ra đầu đường nhanh.

- Ừ tao ra liền - Nó hoảng hốt.

Nhà nó từ ngoài đường lớn vào cũng phải loanh quanh hẻm tầm mấy trăm mét. Em vọt đi nhanh thì tụi nó cũng vọt theo, em quẹo vào hẻm, do hẻm quẹo khá nhiều nên cũng không rõ tụi nó thế nào, lúc thấy lúc không vì khi vừa cua thì không thấy tụi nó. Mà em đi vậy đc có đoạn, quẹo đến lần thứ 3, vừa qua 1 góc đã thấy thằng ngồi sau rút cây đao tầm 5 tấc từ trong túi ra, e chỉ kịp thấy nó thoát vượt lên bên trái thì không suy nghĩ gì, em ngã luôn xe về bên phải thì xoẹt một cái, em tự nhiên bật ra tiếng kêu "Á", đồng thời thấy mát mát, ẩm ấm ở vai trái. Nó chém e một nhát ợ.

Lúc này không hiểu sao em chẳng thấy sợ, hình như lượng adrenalin trong máu e đang tăng rất mạnh, tim em đập nhanh, cơ tể như phản xạ rất bản năng. Xe ngã xuống thì em cũng vừa bật ra, em ngã xuống ngay tường nhà, tay phải e ôm lấy vai trái, máu chảy ra nhiều và chưa ngừng. Xui cho em, chỗ này vắng, 2 bên tường nhà người khác dài cả chục mét, hẻm khá rộng như chẳng có ai qua lại. Tình hình này mà kéo dài thêm nữa thì e tàn đời. Lúc này e bắt đầu thấy sợ, sợ thực sự ạ. 2 thằng đó chém e một nhát thì vọt qua xong quay ngay xe lại dừng ngay cạnh xe em. Em với tụi nó chỉ cách nhau bởi cái xe của em thôi ợ. Thằng đằng sau nhảy ngay xuống xe, cầm cây đao từ từ tiến tới, nó định luộc em thật hay sao ấy. Nó bật kính nón bảo hiểm lên, ánh mắt nó hiện lên sự giận dữ, tức tối và căm thù, và e nhận ra ngay là thằng S, mẹ nó, nó làm nhanh thật.

- Mày hả S, định liều nốt cái mạng chó của mày hả?

Nó ngơ ra, chắc nó không định để e biết là nó. Nó nói luôn:

- Mày cũng tinh nhỉ, để tao...

Nó vừa nói vừa giơ đao lên thì brừ, tiếng xe kêu lên...