Súc miệng ba lần, cảm giác ghê tởm vẫn không biến mất, chịu đựng xúc động muốn nôn mửa uống lên một nửa bình nước khoáng, rốt cuộc mới đem cảm giác kia áp xuống .
Cửa WC bị người bên ngoài dùng sức đá vang, khóa rỉ sắt trực tiếp bị đá văng, "Cậu ngồi trong này ăn phân sao Vệ Duy Nhất! Muốn đem bàn chải đánh răng tưởng tượng thành người tình mà hôn môi sao?"
Cô trầm mặc buông bàn chải đánh răng xuống không hé răng, chuẩn bị xoay người đi ra ngoài, lúc đi ngang qua cô gái kia thì nhìn thấy cô ta đang cầm trong tay một bình sữa bò.
Không ngoài dự đoán, là cái bình kia của cô.
"Trả lại cho tôi."
Cô ta nhấc bình lên cao qua đầu, ánh mắt trào phúng nhìn cô, "Nghe nói cậu rất nghèo ,đây là vị mới dù có xếp hàng cũng không nhất định sẽ mua được , cô lấy từ đâu ra?Không phải là trộm chứ?"
Vệ Duy Nhất đè thấp mí mắt, "Trả lại cho tôi."
"Hắc, tôi không trả cho cậu thì thế nào, tôi không những không trả mà tôi còn muốn uống,cậu làm gì được tôi, xú kỹ nữ!"
Hai nữ sinh còn lại trong phòng ký túc xá khi nghe được lời này cũng chỉ cười cười, tiếp tục bấm di động, đột nhiên phía sau truyền đến một trận tiếng vang, vội vàng quay đầu nhìn lại.
"Vệ Duy Nhất cô mẹ nó thần kinh à!"
Cô ta bị cô đánh một cái vào ngã trên mặt đất, mặt cô biểu tình vẫn như thường khom lưng cúi đầu, vươn tay, từng câu từng chữ, "Đưa, cho ,tôi."
"Cậu dám đánh tôi, tôi nghĩ cậu chính là không muốn sống nữa!"
Tiếng thét của cô ta vô cùng chói tai ,chấn phá màng tai, trực tiếp đem nắp bình sữa bò vặn ra, đem toàn bộ đổ xuống mặt đất, ném bình trong tay nhào đến muốn cào cô.
Vệ Duy Nhất ngăn chặn đôi tay của cô ta lại, xoay chuyển một cái, đem cô ta kéo tới gần, nâng chân lên hung hăng mà cho cô ta một đá.
"A!"
"Cậu điên rồi Vệ Duy Nhất!"
Kia hai nữ sinh vội vàng chạy tới, lại nhìn thấy cô đã chuyển tay bóp chặt cổ nữa sinh kia, ấn đầu cô ta đập vào thanh giường , trong phòng phút chốc phát ra loảng xoảng tiếng vang.
Người trước mặt người bỗng nhiên trở nên thực đáng sợ, rõ ràng biểu tình cũng không hiện lên trên mặt , trong mắt lại như lửa giận đang bùng cháy, trong lòng cô có chút bực bội.
"Trong mắt mấy người đều xem thường phản kháng của kẻ yếu, nên các cậu nên nhớ kẻ yếu một khi đã dùng hết lực phản kháng thì còn đáng sợ hơn gấp mấy lần người binh thường, ngày thường càng nhẫn nhịn bao nhiêu thì lúc phản kháng sẽ càng phẫn nộ bấy nhiêu, mấy người đều nghĩ kẻ yếu không xứng để phản kháng, từ nhỏ nên làm nơi trút giận lửa giận cho người khác."
Vệ Duy Nhất nghiêng đầu nhìn cô ta cười, "Có phải bây giờ cậu tức giận lắm không ? Kia nào có biện pháp nào, kỹ nữ."
"Cậu dám mắng tôi —— ngạch!"
Cổ tay cô lại dùng thêm sức bóp chặt cổ cô ta, đến nổi cô gái kia hít thở không thông.
"Sao tôi dùng phương thức mà cậu đã đối đãi với tôi mà cậu lại tức giận như thế? Thật là kỳ quái a kỹ nữ, cậu nói thêm câu nữa, nhìn xem tôi có thể bóp chết cậu hay không"
Hai nữ sinh đứng ở bên cạnh kia cũng có chút luống cuống, loạn tay loạn chân muốn cầm lấy điện thoại báo cho lão sư, chỉ thấy cô buông lỏng ta, cô gái bị cô bóp chặt cổ , hết sức mà ngồi xổm xuống che cổ mà ho khan.
Vệ Duy Nhất quay đầu nhìn sữa bò chảy đầy đất, cười lạnh.
Quay đầu, băng lãnh lãnh nói một tiếng.
"Trả lại cho tôi."
Buổi sáng cô đã tìm đã lâu, siêu thị đều nói không bán loại sữa bò này, đành phải mua một chai sữa bò cùng nhãn hiệu lại cùng giá cả nhưng hương vị lại không giống nhau.
Buổi chiều ở sân thể dục , thi đấu vừa mới bắt đầu, thính phòng đã ngồi đầy người, ngày thường đi học, trường học cũng chưa chắc có nhiều người như vậy.
Cô cầm sữa bò, dựa vào lan can rỉ sắt hướng vào bên trong nhìn, người ở sân bóng rổ quá nhiều, tìm một lúc lâu mới tìm được người cần tìm hiện đang đứng trong sân.
Trận đấu rất kịch liệt , giày chơi bóng cọ xát trên mặt đất phát ra thanh âm chói tai , cô nhìn cũng không hiểu quy luật lắm, nhưng thấy được Liễu Dục.
Một giấy liếc mắt nhìn thấy hình ảnh hắn, vừa lúc hắn đem bóng cướp được vào tay, vừa dắt bóng trong tay dưới chân di chuyển nhanh nhẹn bước ba bước lớn, nghiêng người, giữ bóng, luồn bóng một vòng qua dưới háng, đột nhiên xoay người nhảy lên ném đi, khoảng cách có chút xa với rổ, vậy mà bóng lại ổn định bay một vòng cung đáp xuống rổ rơi xuống.
Các đồng đội cùng người cổ vũ phát ra tiếng xúc động gào thét của các nam sinh, hô hấp Liễu Dục thô suyễn lui về sau nửa bước , mồ hôi ướt nhẹp từ thái dương một đường chảy tới hàm dưới, vén áo ba lỗ màu trắng lên cúi đầu lau mồ hôi trên trán, lộ ra từng khối cơ bụng rõ ràng.
Lại là một tràn tiếng thét chói tai,thanh âm đều là giọng nữ.
Đường Duệ hưng phấn chạy chậm đến bên cạnh hắn đánh nhẹ lên vai hắn, đang chuẩn bị nói chuyện, quay đầu liền thấy được người ngồi xổm bên ngoài sân bóng rổ , đang cúi đầu ôm sữa bò trong người, Đường Duệ tươi cười .
Bình sữa bò kia giống với bình hắn đưa cho cô hôm trước? Không uống?
Nên không phải hôm nay cố ý tới trả lại cho hắn đi?
"Làm sao vậy?"
Liễu Dục liền phải quay đầu nhìn theo, Đường Duệ vội vàng chống đỡ bờ vai của hắn, "Không có việc gì không có việc gì, tiếp theo còn dựa vào cậu! Chân tôi có chút không thoải mái, chờ đổi người khác thay vào đi, tôi phải nghỉ chút ."
"Được, đi đi."
Vệ Duy Nhất ngồi xổm đên tê chân , đang chuẩn bị đứng dậy, bỗng nhiên có một bàn tay đặt xuống trên vai .
"Hắc, tới trả lại tôi sữa bò?"
Cô vội vàng ngẩng đầu, "Đúng vậy, này, cái kia, bình sữa bò kia tôi không cẩn thận làm bể rồi, không tìm được cái y như đúc cái đó , cái này được không?"
Cô giơ tay đưa cho hắn, Đường Duệ lắc lắc đầu, "Không được a,tôi dị ứng với đậu phộng, vẫn là cô cầm uống đi."
"A? Ngượng ngùng, tôi không biết cậu đối dị ứng với đậu phộng , tội lại đi mua một bình khác trả cậu ."
"Ai từ từ."
Đường Duệ chống cánh tay dựa vào trên lan can , hướng cô toét miệng cười, “Không phải tôi nói cô đem nước cho Liễu Dục sao,nước đâu?"
"Tôi cùng cậu ta không thân."
"Vậy thân với tôi sao? Nếu đã tới rồi thì đem cho cậu ta bình nước đi, bằng không cậu mua hai bình, tôi đưa cho cậu ta một bình , vậy xem như xí xóa chuyện sữa bò ."
Vệ Duy Nhất lắc đầu, "Thuận tay làm, mà lại lấy lòng thì không phải chuyện tốt, huống hồ tôi cũng không muốn liên quan tới cậu ta."
Hắn giống như dâng lên hứng thú, "Hai người không phải kết giao sao?"