Mặc lễ phục đuôi cá khoét cổ hình chữ V, đứng trước cửa sổ sát đất, một vòng tay lấy eo, một tay cầm điện thoại còn đang phát ra tiếng "Tút... tút...". Ngoài cửa sổ, cảnh đêm Thân thành vẫn mỹ lệ huyễn bí, nhưng Phỉ Vận Y lại cảm thấy cô đơn vô tận, trên người còn có mùi dầu mỡ bụi bặm khiến cô buồn nôn.
"Chẳng lẽ em còn chưa đủ ưu tú?" Trong lời nỉ non trầm thấp bao hàm nhu tình như nước, cô từ từ ngồi xổm xuống, ôm chặt chính mình, phía sau là căn phòng trang hoàng tráng lệ mà lạnh lẽo.
Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới mùng 6, Mẫu Đan cầm một xấp phong bao lì xì, ôm Dương Dương mập ngồi trên sofa: "Hôm nay cô phải bóc hết đống này." Cúi đầu rút lấy một phong bao màu đỏ: "Ngoan, nói tiếng cô cô I love u."
Mập Dương Dương nhíu mày nhìn qua cô cô, tay nhỏ mập mạp mò vào túi, lấy ra một bao lì xì, chu chu miệng: "Cô cô, mua Yakult, rất ngon, cô tự uống."
"Là muốn nói gì?" Mẫu Đan nhìn phong bao bị vo đến dúm dó, không hiểu ý của cháu trai, quay đầu nhìn về phía Giang Họa đang đứng tựa bên cửa bếp: "Họa nhi, phiên dịch một chút."
Giang Họa nhả hạt cherry trong miệng ra, cười nói: "Con trai tớ là đang hiếu kính người cô cô là cậu đâu, cầm tiền đi mua sữa chua, rất ngon, mang ra mà uống, đừng đùa nó."
Mẫu Đan nghe vậy bắt đầu giả khóc, nâng ống tay áo chấm chấm nước mắt: "Dương Dương chê cô cô phiền, không cùng cô cô chơi, cũng không yêu cô cô, huhu..."
Dương Dương mập ngây người, vội vàng bỏ bao lì xì trong tay qua một bên, đôi tay nhỏ chống sofa, vểnh mông đứng lên. Mẫu Đan lập tức khom lưng, cúi thấp đầu, Dương Dương ôm đầu cô cô, vỗ vỗ: "Dương Dương yêu cô cô nhất mà...."
Giang Họa cũng không đành lòng nhìn thẳng cảnh này, Lam Lệ Quyên bưng đĩa trái cây từ thư phòng ra, liếc qua con gái còn đang giả khóc, cười nói: "Con diễn đoạn này vừa giả lại vừa thái quá, gần đây xem nhiều video như vậy mà vẫn chẳng tiến bộ tý nào."
Mẫu Đan dừng khóc, ôm cháu trai lên thơm một cái: "Ngày mai con liền phải đi theo Họa nhi xông xáo ngành giải trí, mẹ cũng không nói vài câu hữu ích khích lệ con một chút?"
"Vậy ba chúc các con năm mới mọi chuyện thuận lợi, tài lộc như ý." Mẫu Trung Dân ngồi bên cạnh bàn ăn, cầm điện thoại lướt xem tin tức giải trí hôm nay. Kể từ khi con dâu nói muốn mở studio, mỗi ngày đọc báo xong, ông liền ấn mở kênh giải trí, thời gian dần qua cũng đã quen.
Mẫu Tuyển cất kỹ tư liệu vừa in xong, vừa ra khỏi thư phòng, còn chưa nói câu nào, Dương Dương mập đã kêu: "Ba ba, đi tiểu."
Cậu bé vừa thoát khỏi cái ôm của Mẫu Đan liền thở phào nhẹ nhõm, thanh âm kia cả nhà đều nghe được, Mẫu Đan nhíu mày giả Tây Thi ôm ngực: "Con bị tổn thương sâu sắc luôn đấy."
Giang Họa chạy theo 2 cha con, trêu ghẹo nói: "Con trai của mẹ vất vả quá rồi!"
Không bao lâu, phòng vệ sinh liền vang lên tiếng cười lớn.
Lam Lệ Quyên rửa một đĩa việt quất bưng ra, đi đến bên ghế sofa, đưa tay gõ gõ đầu con gái: "Nếu con thích ăn, trong nhà còn có một hộp lớn, ngày mai mang đi cho 2 đứa ăn trên đường."
"Cám ơn mẹ." Mẫu Đan chọn lấy một quả lớn, đưa đến bên miệng Lam Lệ Quyên nữ sĩ: "Ba mẹ chuẩn bị lúc nào tới thủ đô?" Anh trai cô nói là tháng 8 nhập chức Q đại, nhưng theo thường lệ công việc của anh ấy tại A đại tháng 6 đã kết thúc rồi.
Việc này hai ông bà già bọn họ đã nói qua, Lam Lệ Quyên nhai việt quất: "Cha với anh con đã gửi bản vẽ căn nhà kia qua rồi, nhà thông liên hệ công ty trang trí, đợi thời tiết ấm áp một chút sẽ chuyển đi, không sai biệt lắm là vào tháng 4 hoặc tháng 5."
"Được, vậy con với Họa Họa sẽ thường về thăm nhà." Mẫu Đan vỗ vỗ đùi mẹ: "Việc trang trí nhà chúng con sẽ chú tâm, cha mẹ cứ yên tâm."
"Thôi thôi." Lam Lệ Quyên không mấy tin tưởng 2 nha đầu trẻ người non dạ này: "Hai đứa quan tâm chuyện của chính mình cho tốt đi, trang trí nhà có bên thông gia để ý là được rồi." Nhìn khuôn mặt trẻ trung của con gái: "Sắp xếp xong đồ đạc chưa?"
Mẫu Đan tựa đầu vào vai mẹ: "Sắp xếp xong, nhưng mà còn có mấy thứ cồng kềnh, phải nhờ mẹ gửi chuyển phát nhanh tới rồi."
"Việc này đơn giản, mở điện thoại lên là có người tới tận cửa lấy." Lam Lệ Quyên ôm Mẫu Đan: "Tới thủ đô, dù là ở một mình vẫn phải tự nấu cơm, đừng có lúc nào cũng đặt thức ăn bên ngoài."
Con dâu xem như lấy chồng ở xa, trở về thủ đô khẳng định phải ở cùng cha mẹ một khoảng thời gian. Huống hồ con gái cũng đã lớn, sẽ có cuộc sống của riêng mình, bà vẫn là ủng hộ Đan Đan ở một mình. Mặc dù ít nhiều có chút lo lắng, nhưng càng nhiều hơn chính là hi vọng con bé sau khi trải qua nhiều chuyện, càng hiểu được cuộc sống.
Mẫu Đan vỗ nhẹ lưng mẹ: "Yên tâm đi, con lẻ loi một mình ở nước ngoài nhiều năm như vậy, không phải cũng nhảy nhót tưng bừng?"
"Cắt cắt cắt!" Lam Lệ Quyên đẩy con gái ra, đứng dậy đi hướng phòng bếp xem nồi canh bồ câu hầm: "Con ở một mình vậy là thấy sướиɠ rồi?"
Thế nào nói trở mặt liền trở mặt? Đảo mắt nhìn về phía cha, thấy lão hiệu trưởng đang đeo kính lão cũng ngẩng đầu nhìn mình: "Qua năm liền đã 27 tuổi, con nên suy nghĩ về chuyện cá nhân đi."
Mẫu Đan bất đắc dĩ: "Đây không phải duyên phận còn chưa tới sao?"
Buổi tối, xem những video Ngô Thanh gửi tới luyện tập, sau khi lĩnh ngộ điểm trọng yếu liền nhìn vào gương, không ngừng thay đổi biểu lộ trên mặt. Hoàn thành combo "sướиɠ vui giận buồn", Mẫu Đan chỉ cảm thấy cơ mặt cũng muốn chuột rút, vỗ vỗ hai má: "Bưng chén cơm nào cũng không dễ dàng." Cũng may cô chỉ muốn thử nghiệm một chút, chẳng nghĩ nổi tiếng.
Reng...
Đang chuẩn bị đến combo "đại hỉ đại bi", điện thoại trên bàn vang lên.
"Ngô Thanh?" Mẫu Đan cũng không tiếp điện thoại ngay, mà là lướt qua mấy bài luyện tập một chút, sau đó trở lại trước gương: "Chị đang xem video luyện tập đâu, em đến thủ đô rồi?" Nếu không phải Họa Họa ngăn cản, nha đầu này mùng 2 Tết đã muốn chạy đến thủ đô chờ sẵn.
Người bên kia đầu dây cũng không trực tiếp trả lời, thanh âm có vẻ hơi vội vàng: "Đan Đan tỷ, chị mau xem Weibo hotsearch."
"Thế nào?" Mẫu Đan sững sờ, sau lập tức cầm điện thoại di động lên mở Weibo, vào trang tìm kiếm, chỉ thấy #Công chúa phim thần tượng Tô Hạ cùng ảnh đế Kim Tùng Hàn Tuấn Anh hôn nồng nhiệt trên đường phố Thân thành# đã treo ngay đầu bảng hotsearch: "Ui, hai ngày trước Tô Hạ còn giả si tình trước mặt mọi người, hiện tại đã nhiệt tình như lửa thế rồi?"
Ngô Thanh hơi kích động: "Chị xuống xem bình luận đi dưới Weibo Tô Hạ đi, cái kia thật là như nước với lửa."
"Tượng tượng gì kinh khủng vậy?!" Mẫu Đan tâm tình không tệ, tìm kiếm tên Tô Hạ, click vào Weibo của cô ta, quả nhiên như Ngô Thanh nói: "Mặc dù fan Tô Hạ rất nhiều, nhưng Mạnh Kỳ tuổi còn trẻ đã dương danh phố Wall, tài sản cùng tướng mạo cũng không phải kém, fan trong nước nhất định không ít, cho dù hiện tại phá sản cũng không hề giảm độ hot."
"Không chỉ fan Mạnh Kỳ, còn có cả Hàn Tuấn Anh, này còn không phải nhờ có Tô Hạ rất biết diễn?" Tốc độ gõ bàn phím của Ngô Thanh còn nhanh hơn chớp, cô muốn làm một người có can đảm vạch trần chân tướng.
"Mạnh Kỳ người ta sau khi đăng bài làm rõ liền không nói gì nữa, nhưng Tô Hạ đâu, mỗi ngày đóng vai thâm tình, hiện tại một màn này đúng là mỉa mai, fan Hàn Tuấn Anh điên đến nơi rồi."
Mẫu Đan vừa chuẩn bị nói chuyện, liền lướt qua một bình luận: Trao đổi nước bọt có thể lây lan vi khuẩn, dẫn phát các bệnh truyền nhiễm, đề cử một loại nước súc miệng vô cùng hiệu quả- Madrin, vừa có thể sát khuẩn lại ức chế hôi miệng, cô nên mua loại này đấy.
Xem tên Weibo của người bình luận này- Bà nội thích Dương Dương, Mẫu Đan mở cửa đi qua phòng ba mẹ, gõ gõ cửa: "Mẹ, mẹ đã ngủ chưa?"
"Vẫn chưa."
Mẫu Đan nhẹ nhàng đẩy cửa ra, thò đầu vào, ba mẹ cô nhìn cũng không nhìn cô một chút, hai người đang tựa vào đầu giường xem điện thoại đâu. Yên lặng quay ra, liền thấy Giang Họa đang cầm iPad đứng ở cửa phòng mình.
Ra hiệu Giang Họa vào phòng, đóng cửa, Mẫu Đan cùng Ngô Thanh nói một câu liền tắt máy, chỉ vào bình luận trong điện thoại, cười nói: "Tài khoản của mẹ, mà còn có không ít người like bình luận."
"Tớ còn phát hiện một bình luận tương đối thú vị khác." Giang Họa kéo Mẫu Đan ngồi lên giường, đặt iPad lên đùi.
"Vị "Thần tượng sói xám tiên sinh" này nói, nam chưa cưới nữ chưa gả xác thực có thể tự do yêu đương, nhưng Tô tiểu thư, tình cảm của cô cũng chỉ sâu đậm được có nửa tháng thôi à? Hôm qua cô còn khóc lên khóc xuống, nay Mạnh Kỳ "thi cốt chưa lạnh", cô đã có người mới, lão phu suýt thì tin cái gọi là "tình cảm sâu đậm" của cô đấy."
Mẫu Đan chép miệng, kết luận nói: "Lão hiệu trưởng." Hai vị nhà cô cuối cùng tìm được nơi có thể thỏa thích phát huy:"Có những 107 like, còn anh trai em đâu?"
"4 tài khoản của anh ấy đều bị cha mẹ tiếp quản." Giang Họa tiếp tục xem bình luận, một mặt cười: "Đến bây giờ công ty quản lý của Tô Hạ cùng Hàn Tuấn Anh còn chưa có đáp lại, chuyện lần này coi như cảnh tỉnh chúng ta."
"Đúng." Mẫu Đan nhìn bình luận oanh tạc trang cá nhân Tô Hạ, đầy cảm thán: "Nói cho chúng ta biết một sự thật, phóng viên giải trí là một công việc vất vả, cả năm không nghỉ lễ."
Giang Họa hạ dừng lướt bình luận, liếc mắt nhìn Mẫu Đan: "Tớ muốn nói là, nam nhân trong giới giải trí đều là sinh vật nguy hiểm, có nhan sắc lại có thực lực như Hàn Tuấn Anh mới thuộc loại nguy hiểm cấp độ 1, mà xem fan của anh ta đã cấu xé Tô Hạ thành cái dạng gì rồi?"
"Cậu nói đúng." Mẫu Đan nhìn qua những bình luận "ân cần thăm hỏi" kia, cho dù không phải cấu xé cô, cũng để cô lạnh cả sống lưng, hít sâu một hơi: "Họa nhi, Hàn Tuấn Anh xem như nguy hiểm cấp độ 1, vậy Phong Hán đâu?"
Giang Họa không hề nghĩ ngợi, trả lời không chút do dự: "Nguy hiểm cấp đặc biệt."
Đã đề cập chuyện này, cô có lẽ cần để Đan Đan học một khóa "tình hình giới giải trí", bỏ iPad xuống: "Ngoài mặt, Tô Hạ mặc dù cùng Phỉ Vận Y là chị em tốt, nhưng bởi vì cô ta luôn luôn "lơ đãng" khoe của với giả nai, thanh danh trong giới cũng không phải tốt đẹp gì."
"Oh." Là phụ nữ, Mẫu Đan cũng không thích kiểu bạn bè như Tô Hạ: "Nhưng chuyện lần này làm lớn ra như thế, mấu chốt không phải ở chỗ thanh danh 2 người, mà là bởi vì Tô Hạ vừa hủy hôn." Cô ta là đang khiêu chiến quan niệm truyền thống của Trung Quốc.
"Chuẩn!" Giang Họa tán đồng: "Phàm là cô ta không giả vờ, vài tháng nữa cũng lại có một hồi minh tinh yêu đương."