Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghe Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Pháo Hôi Hắc Hóa

Chương 50: Quản gia chết rồi sao?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa dứt lời, tách trà trong tay Cố Dung liền bay thẳng tới, đập trúng vào trán của ông ta, nước nóng bên trong tách trà còn tạt lên mặt ông ta, khiến ông ta hét lên.

“A!”

Ông ta bị phỏng đau đến mức suýt nhảy dựng lên, nhưng vì vết thương ở mông, vừa nhảy lên thì đau đến nỗi ông ta phải hít vào một hơi lạnh rồi lại ngã nhào xuống.

Đôi mắt ông ta đầy tức giận nhìn Cố Dung.

“Phu nhân, nàng điên rồi!”

Cố Dung đứng dậy, lạnh lùng nhìn ông ta.

“Điên rõ ràng là Hầu gia chứ? Dao Nhi vốn hiền lành, đức hạnh, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, là tiêu biểu cho các quý nữ trong hoàng thành. Con bé có gì mà cần phải để bọn ni cô không ra gì ở Tĩnh Tâm am dạy dỗ? Hầu gia nói lý lẽ nhiều như vậy, có phải nghĩ ta là kẻ ngu ngốc dễ bị lừa không?”

Lửa giận của Diệp Bá Giản lập tức tan biến, trong lòng ông ta có chút chột dạ.

Có một số chuyện chỉ nói bâng quơ, nhưng nếu nói rõ ra thì quả thật không thể biện hộ được.

“Phu nhân, ta không ngờ đám ni cô đó lại quá đáng như vậy. Đây là sự sơ sót của ta, nếu phu nhân vì chuyện này mà giận, đúng là lỗi của ta.”

Cố Dung lạnh lùng nhìn ông ta.

“Đương nhiên là lỗi của Hầu gia, cho nên Hầu gia bị đánh đòn này cũng không oan.”

Diệp Bá Giản: “...”

“Phu nhân, bây giờ chúng ta đang nói chuyện về quản gia, nàng đã trút giận rồi thì thả quản gia ra đi.”

“Phu nhân!”Cẩm Tú vội vàng bước vào, cúi chào Cố Dung.

“Quản gia khi bị thẩm vấn đã không chịu nổi, đã tắt thở rồi.”

Diệp Bá Giản nằm sấp trên giường, chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại.

Quản gia chết rồi sao?

Với việc Thái phu nhân coi trọng quản gia như thế... Diệp Bá Giản biết, chuyện này chưa xong đâu!

Nếu như trước kia, Thái phu nhân có thể tìm Cố Dung gây phiền phức, ông ta chỉ cần làm một người ngoài cuộc, không bận tâm.

Nhưng bây giờ Cố Dung rõ ràng đã thay đổi, bà ấy thậm chí dám ném cả tách trà vào mặt ông ta, vậy thì chắc chắn Cố Dung sẽ không dễ dàng chịu đựng khi gặp Thái phu nhân.

Đến lúc đó, Thái phu nhân không thể tìm Cố Dung gây khó dễ, chỉ có thể đến chỗ ông ta khóc lóc.

Phiền phức!

Cố Dung bình thản nói với Diệp Bá Giản: “Hầu gia, bây giờ có thả ông ta ra cũng vô ích rồi, đúng không?”

Diệp Bá Giản nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Cố Dung, như thể lần đầu tiên ông ta nhận ra bà.

“Phu nhân, nàng cố ý, đúng không?”

“Không đến mức đó.” Cố Dung mỉm cười: “Chàng có biết người bắt quản gia là ai không? Chính là Ngụy Tuần, Ngụy đại nhân, ông ấy đã được điều từ biên giới về rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »