Thái phu nhân không dám ngăn cản.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn tình nhân là quản gia bị bắt đi.
Cuối cùng, bà ta không chịu nổi cú sốc này, lăn ra ngất xỉu.
Đợi đến khi Thái phu nhân tỉnh lại, bà ta vừa khóc vừa xông vào phòng Diệp Bá Giản, hoàn toàn không để ý đến việc Diệp Bá Giản đang nằm bẹp trên giường nửa sống nửa chết.
“Trời ơi, con lấy phải sao chổi rồi! Nó dám đến nha môn tố cáo quản gia ăn cắp tài sản của nó, khiến quản gia bị quan phủ mang đi! Nó định gϊếŧ người rồi! Định làm phản rồi! Nó muốn ép ta đến chết đây mà! Ta không sống nổi nữa!”
Diệp Bá Giản vì bị đánh nên chỉ có thể nằm úp trên giường, dáng vẻ vốn đã chẳng được dễ coi, lại thêm phiền não, lúc này đối mặt với sự lải nhải của mẹ mình, ông ta càng thêm bực bội.
Ông ta lạnh lùng nói: “Quản gia vốn dĩ không nên đưa tay vào tiền tài của chủ mẫu, ông ta có ngày hôm nay cũng đáng đời!”
Quản gia vốn là tình nhân cũ của Thái phu nhân, Diệp Bá Giản biết rõ chuyện này.
Ông ta cũng biết quản gia đã từng ăn trộm tiền của Cố Dung, việc này từng được Cố Dung ám chỉ với ông ta, nhưng lúc đó ông ta sợ phiền phức, hơn nữa lại nghĩ rằng tiền của quản gia lấy cũng là của Cố Dung, ông ta không cần bận tâm.
Vì vậy, đối với Cố Dung, ông ta tỏ ra thờ ơ, chỉ nói quản gia là người của Thái phu nhân, Thái phu nhân vốn đã rất để tâm đến chuyện trước khi kết hôn của bà, hãy nhẫn nhịn.
Thế nên Cố Dung đã nhẫn nhịn.
Sau này, Diệp Bá Giản đã hối hận.
Vì quản gia tham lam vô độ, ngày càng lấy nhiều, thậm chí còn mua nhà và đất đai bên ngoài.
Lúc đó, Diệp Bá Giản đã xem Cố Dung là thê tử của mình, vậy nên ông ta cảm thấy mọi thứ của Cố Dung đều là của mình, việc quản gia ăn trộm nhiều tiền như vậy khiến ông ta rất khó chịu.
Nhưng ban đầu ông ta không can thiệp, sau này muốn can thiệp cũng không biết mở lời thế nào.
Chỉ có thể nhịn.
Bây giờ ông ta lại thấy những gì Cố Dung làm rất đúng.
Phải phòng ngừa kẻ trộm trong nhà!
Thái phu nhân vốn đã bị Cố Dung làm tức giận không ít hôm nay, giờ nghe những lời của Diệp Bá Giản, càng giận dữ, liền ngồi bệt xuống đất làm loạn.
“Đó không phải là tiền của nó, nó đã gả vào nhà họ Diệp, tất cả tiền bạc đều là của nhà họ Diệp, ta là lão phu nhân nhà họ Diệp, ta muốn cho ai thì cho! Ta không quan tâm, hôm nay con phải giải quyết việc này, phải bắt ả tiện nhân đó rút lại đơn kiện, nếu không ta sẽ không để yên cho các người!”