"Phu nhân, Khinh Khinh còn đang khóc, nàng thật sự không định đi xem sao?"
Cố Dung lạnh mặt.
"Không đi, ta muốn ở lại với Nguyệt Nhi."
Diệp Minh Triệt ở bên cạnh lẩm bẩm.
“Nàng ta đâu có dám chết, chỉ là dọa người thôi, lần này mà đi xem thì sau này sẽ càng làm tới, mẫu thân đừng bao giờ đi!”
“Câm miệng!”
Diệp Bá Giản nổi giận, trực tiếp cầm chén trà trên bàn ném tới, may mà Diệp Minh Triệt nhanh nhẹn tránh được, chén trà rơi xuống đất vỡ tan tành.
Cố Dung cũng giận dữ!
“Hầu gia!”
Ánh mắt Diệp Bá Giản giận dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Minh Triệt: “Ngươi còn ở đây làm gì? Cút ra ngoài!”
[Phụ thân cặn bã cố ý! Cố ý đến nổi giận để đuổi tam ca đi! Để tam ca rơi vào bẫy! Thâm độc, thật quá thâm độc!]
Câu nói này cũng chính là tiếng lòng của Cố Dung và Diệp Minh Triệt.
Hổ dữ còn không ăn thịt con!
Diệp Bá Giản đúng là cầm thú!
[Phụ thân cặn bã quả nhiên đủ đê tiện! Nhưng cũng phải thôi, tối nay cô gái ở tiệc rượu đó có tám phần giống Tiên hoàng hậu, một người như vậy thật khó tìm. Hơn nữa, thời gian vào cung đã sắp tới, hôm nay nhất định phải khiến tam ca rơi vào bẫy, nếu không lần sau chưa chắc đã có cơ hội.]
Ba người có thể nghe được tiếng lòng của Diệp Tịnh Nguyệt đều chấn động.
Có tám phần giống Tiên hoàng hậu?!
Đây là một tin chấn động lớn!
Cố Kinh Trần trước đó còn nghi ngờ tiếng lòng của Diệp Tịnh Nguyệt, chàng không nghĩ Hoàng đế sẽ có Hoàng phi mới, nhưng nếu người đó có dung mạo giống Tiên hoàng hậu đến tám phần…
Vậy thì mọi chuyện đều hợp lý.
[Phụ thân cặn bã quá đáng! Để hại tam ca mà lại dùng đến phòng cấm để uy hϊếp! Ta sẽ không để tam ca bị ông tính toán đâu, dao của ta đâu? Dao của ta đâu! Sờ thấy rồi, cắt đứt ngón tay!]
Cố Dung liền lao tới, giữ chặt hai tay của Diệp Tịnh Nguyệt trong lòng bàn tay, nắm chặt để ngăn không cho nàng thật sự làm chuyện dại dột mà cắt đứt ngón tay.
Không cần thiết, thật sự không cần thiết!
Cố Dung vội vàng nói với Diệp Minh Triệt: “Minh Triệt, con ra phòng thu chi lấy ít bạc, ra ngoài mua cho muội muội của con chút đồ ngon về.”
Diệp Minh Triệt cũng không muốn Diệp Tịnh Nguyệt bị mất ngón tay.
Vội vàng gật đầu đồng ý rồi chạy ra ngoài.
Có rất nhiều cách để tránh đi tiệc rượu, thật sự không cần Diệp Tịnh Nguyệt phải cắt một ngón tay.
Diệp Tịnh Nguyệt thấy Diệp Minh Triệt chạy đi, nàng vội vã.
“Mẫu thân, đừng để tam ca đi, con thích tam ca, con muốn huynh ấy ở lại với con.”