Chương 57: Bức tượng cùng thần thông hư không (1)

Một hàng chữ nhỏ giải thích: [Ta sẽ hấp thu toàn bộ lực lượng của nó, chuyển hóa thành năng lượng mà ngươi có thể hấp thu.]

[Khi ngươi tiến hành Trúc Cơ, luồng lực lượng này có thể giúp ngươi thức tỉnh một loại thần thông bất phàm.]

Đây là thời điểm thu hoạch chiến lợi phẩm!

Liễu Bình lại đi vào trong mật thất, đưa tay đặt trên bức tượng.

Một luồng sáng mờ từ bức tượng bay xuống, thuận theo cánh tay của hắn, nhập vào trong cơ thể của hắn.

Một hàng chữ nhỏ xuất hiện:

[Bắt đầu hấp thu lực lượng, xin hãy chờ đợi trong giây lát.]

Liễu Bình đứng im bất động.

Thời gian dần dần trôi qua, mọi thứ trở nên yên tĩnh.

Bỗng nhiên, có một giọng nói từ trong bức tượng truyền ra:

"Là ai? Kẻ nào đang khinh nhờn lực lượng của thống khổ (Đau đớn, đau khổ) ?"

Bức tượng bỗng mở mắt ra, ngẩng đầu quét nhìn cảnh tượng xung quanh, dần dần nhìn về phía Liễu Bình.

"Một phàm nhân, ngươi..."

Ngay sau đó, một hàng chữ nhỏ xuất hiện trước mắt Liễu Bình:

[Đã hấp thu toàn bộ lực lượng!]

Khi hàng chữ này xuất hiện, bức tượng kia cũng nhắm mắt lại, chậm rãi cúi đầu xuống.

Cảm xúc cùng sức sống của bức tượng đã biến mất.

Cùng lúc đó, pháp thuật Thánh Linh che chở bao phủ quanh người Liễu Bình cũng đã biến mất hoàn toàn.

Liễu Bình buông tay xuống, lùi về sau mấy bước, lúc này mới phát hiện sau lưng mình đã ướt đẫm bởi mồ hôi lạnh.

"Thứ này là thứ gì? Tại sao lại có thể làm cho ta sinh ra cảm xúc tuyệt vọng?" Liễu Bình hỏi.

Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:

[Quái vật.]

[Trong cơ sở dữ liệu không có thông tin của quái vật này, không thể đưa ra tình huống cụ thể được.]

[Xin yên tâm, khi hấp thu lực lượng, bản Danh Sách đã tạo ra tám trăm triệu loại lá chắn ngăn cách.

Mặc dù Bản Danh Sách không rõ ràng thực lực của quái vật này như thế nào, thế nhưng chân thân của nó cách nơi này quá xa xôi, sau khi mất đi một tia lực lượng này, dựa theo quy tắc, nó không thể phán đoán vị trí cụ thể nơi này là nơi nào, cũng không kịp chạy tới.]

"Dù thế nào đi nữa, ta cũng phải rời khỏi nơi này." Liễu Bình nói.

Hư không lại xuất hiện thêm một dòng chữ:

[Đây là một quyết định rất thận trọng.]

Liễu Bình xoay người rời khỏi mật thất này.

Hắn không muốn đứng trước mặt bức tượng này dù chỉ là một phút nào nữa.

Một lát sau.

Liễu Bình đã tìm tòi hết toàn bộ thị trấn này một lần.

Hắn cũng đã gặp được một vài con quái vật giống với Lão K vậy, bị hắn dùng súng giải quyết sạch.

Hắn tiếp tục quan sát một lát, xác định xung quanh đã không còn mầm họa nào nữa, lúc này mới tìm một nơi bí mật, ngồi xếp bằng, điều hòa hơi thở.

Mười lăm phút sau...

Sau lưng Liễu Bình lại xuất hiện dị tượng cảnh giới viên mãn.

Thực lực chính là cơ sở của mọi thứ, đầu tiên phải đề thăng thực lực, mới có thể suy nghĩ tới chuyện khác.

Có thể bắt đầu!

Liễu Bình quát khẽ: "Phá."

Ngay sau đó, dị tượng sau lưng của hắn vỡ vụn, hóa thành từng luồng sáng hội tụ giữa không trung, như là từng sợi dây dài ngắn không giống nhau.

Liễu Bình há miệng hút vào, hút sạch tất cả sợi dây ánh sáng vào trong bụng.

Những sợi dây ánh sáng này như là có ý thức, tự nhiên dung nhập vào toàn thân Liễu Bình, bơi khắp toàn thân hắn với tốc độ cực nhanh.

Dựa theo pháp tắc tu hành tự nhiên, những linh khí này đã bắt đầu mở rộng nơi mà chúng nó sống: kinh mạch.

Liễu Bình cố nén đau đớn, âm thầm vận chuyển pháp quyết Trúc Cơ, chờ kinh mạch quanh người đều trở nên rộng rãi, chờ tốc độ sợi dây ánh sáng trở nên chậm lại, trở nên bình tĩnh, lúc này mới dẫn dắt những sợi dây này vào trong đan điền.

Tất cả các sợi dây ánh sáng hội tụ trong đan điền, dần dần hóa thành một vòng xoáy.

Linh trì trong đan điền bỗng lớn hơn một vòng, dưới sự dẫn dắt của vòng xoáy làm cho càng nhiều linh lực như sông lớn nhập biển, liên tục nhập vào trong đan điền.

Đợi tới lúc tất cả linh lực đều nhập vào trong đan điền thì vòng xoáy cũng biến mất, vô số sợi ánh sáng trải rộng kinh mạch, làm cho linh lực trên người Liễu Bình tăng lên một mảng lớn.

Đây là dấu hiệu hoàn thành Trúc Cơ.

Một luồng cảm ứng diệu kỳ bỗng xuất hiện từ trong đất trời, cùng lúc đó, có một luồng lực lượng không thuộc về hắn xuất hiện trên người hắn, luồng lực lượng đó giao cảm với đất trời mà hóa hình, khoác lên người hắn như một tấm lụa mỏng vậy.

Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ xuất hiện cực nhanh:

[Ngươi đã hoàn thành Trúc Cơ.]

[Linh lực của ngươi tăng lên trên phạm vi lớn.]

[Khi ngươi trong số pháp tắc thiên địa mà ngươi có thể dẫn dắt, Bản Danh Sách đã dung hợp luồng lực lượng kỳ lạ trên bức tượng kia vào trong đó, mở ra Thần thông thiên tuyển giúp ngươi.]

[Xin hãy lựa chọn một trong ba loại Thần thông dưới đây:]

[Một, Tảo Tử thuật.]

[Đây là một bí thuật thuộc văn minh tu hành.]

[Nếu như ngươi có quan hệ tại Hoàng Tuyền, có thể dựa vào pháp thuật này chết sớm hơn, làm cho những Quỷ tốt giúp ngươi lấy một chiếc thuyền nhập cư trái phép vào Hoàng Tuyền, sau đó lập tức đầu thai tới một nơi an toàn... nếu như tới kịp.]

[Hai, phương pháp phi thăng (Phiên bản vật lý, limited).]

[Triệu hồi một chiếc chiến chùy khổng lồ, giúp ngươi vượt qua hạn chế cả về cảnh giới lẫn thế giới, phi thăng tới một thế giới bên ngoài cực kỳ xa xôi.]

[Đây là bí thuật có nguồn gốc từ tầng phía trên của hư không.]

[Ba, trao đổi đồng giá trong hư không: Quẻ thuật.]

[Thiên cơ đã hỗn loạn, thế nhưng quẻ thuật của ngươi lại là lực lượng chân thực của văn minh tu hành, cũng là loại lực lượng có cấp bậc khá cao, nếu như ngươi lựa chọn thứ này, Bản Danh Sách sẽ đổi quẻ thuật của ngươi thành một loại năng lực xu cát tị hung*, làm cho ngươi có thể sinh tồn dễ dàng hơn.]

(*: theo cái lợi mà tránh cái hại)

Liễu Bình ngơ ngác khi nhìn những dòng chữ này, không nhịn được mà hỏi: "Hôm nay ngươi uống lộn thuốc sao?"

Lại có từng dòng chữ nhỏ xuất hiện:

[Chú ý, Bản Danh Sách rất ít thể hiện ra giá trị cùng sức hấp dẫn chân chính của bản thân như giờ phút này.]

[Xin hãy nhanh chóng lựa chọn năng lực mà mình thích, nếu không khi xuất hiện tình huống nào bất ngờ thì bản Danh Sách sẽ trở lại trạng thái yên lặng như trước, che giấu bản thân.]

[Tới lúc đó, ngươi sẽ mất cơ hội có được Thần thông trong hư không.]

Liễu Bình lấy lại tinh thần.

Thứ này lại đang thúc giục mình!

Thế nhưng khi nghĩ lại, hoàn cảnh lẫn vị trí hiện tại của bản thân cũng không an toàn.

Mọi thứ đã khác với quá khứ...