Chương 2: Vương Triều Lộ

Trước khi xảy ra chuyện này, cô đã làm việc mười chín tiếng liên tục.

Hai năm kể từ khi tốt nghiệp, ngày nào cô cũng làm việc hơn mười bốn tiếng đồng hồ.

Khoảnh khắc cô ngã xuống, dòng tiêu đề mà cô từng thấy trên TV chợt hiện lên trong đầu: “Nhân viên công ty xx liên tục tăng ca ngoài giờ mấy tháng, đột ngột qua đời vào lúc nửa đêm”.

Cứ tưởng người sống một mình như cô sẽ không thể thoát được, ai ngờ lại may mắn được đưa đến bệnh viện, còn được cứu sống nữa.

Nhưng từ lúc đối phương mở miệng, cô biết mình đã sai.

Sau khi nghe cuộc thảo luận của gia đình ba người này, cô giống như bị sét đánh tại chỗ.

“Giang Hoắc”, “Gãy chân”, “Bảo Châu”, “nhà họ Vương”, “nhà họ Giang”……

Đây không phải là cuốn tiểu thuyết bạn cùng phòng Trương Tư Tư cho mình đọc năm ngoái à?

Bởi vì nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết này thích tìm đường, cuối cùng có kết cục vô cùng thê thảm, cũng chính là vợ cũ của nam chính trùng tên trùng họ với cô.

Thậm chí Trương Tư Tư còn kéo lấy cô lải nhải một trận.

Nghe nói, cô nữ phụ này lúc đầu không nguyện ý kết hôn với nam chính bị liệt, từ đỏ làm đủ trò mèo, sau này thấy nam chính Đông Sơn, bấy giờ mới bắt đầu yêu anh.

Còn lì lợm la liếʍ nam chính sau khi ánh trăng sáng của anh xuất hiện, cuối cùng chỉ còn nước tìm đường chết.

Vương Triều Lộ là cô nhi, tiền học đại học, sinh hoạt phí đều phải tự mình tiết kiệm.

Ngoài lúc học hành ra, tất cả thời gian của cô đều dành để đi làm thêm, không có thời gian đọc tiểu thuyết. Dù cô nữ phụ này giống với tên mình, cô cũng chỉ nghe cho có.

Nếu biết mình sẽ xuyên vào cuốn sách này, cô thề, nhất định phải đọc làu làu nó.

Đáng tiếc bây giờ nói gì cũng muộn rồi, trong đầu cô lúc này chỉ mơ hồ nhớ một ít cốt truyện về nữ phụ “Vương Triều Lộ” thôi.

Vương Triều Lộ là con gái thứ hai của nhà họ Vương, nhà giàu mới nổi.

Phía trên có cô chị cả thích nịnh ngọt xinh đẹp người gặp người thích, dưới có cậu em trai nói dõi tông đường cầu thần bái phật khắp nơi mới có được.

Cô hai đứng ở giữa không giỏi giang phương diện nào, trở thành cô nhóc cha không thương mẹ không yêu, chuyện tốt không tới lượt cô, việc xấu kiểu gì cũng đến phần.

Chuyện bắt đầu từ đây, nửa năm trước, nghe nói bà cụ Giang cố ý chọn vợ cho cháu trai mình, cũng chính là người thừa kế nhà Họ Giang, tổng giám đốc Giang Hoắc của tập đoàn Lập Tín.

Nhà họ Vương nghe thế thì ham, chẳng qua người đầu tiên họ muốn gả chính là Vương Bảo Châu.