Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghe Nói Tôi Là Một Tra A

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tích tắc—— tích tắc——"

Âm thanh của thiết bị y tế trong phòng đánh thức Minh Mộ Dao đang ngủ say, cô từ từ mở mắt, nhìn trần nhà và các thiết bị xa lạ, trong đầu trống rỗng dần dần khôi phục lại một chút ý thức.

Mình không chết?

Minh Mộ Dao khẽ nheo mắt, cô thử cử động, thấy toàn thân đau nhức, nhưng đều lành lặn, không giống như vừa trải qua một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng.

Nghĩ đến chiếc xe đã đâm vào mình, Minh Mộ Dao cảm thấy việc mình có thể sống sót trong hoàn cảnh đó quả thực là một kỳ tích y học.

Cứ tưởng lần này mình tiêu đời rồi chứ.

Minh Mộ Dao đưa tay xoa xoa thái dương đang đau nhức, cố gắng ngồi dậy khỏi giường, nhìn chai nước biển đang truyền trên mu bàn tay, lại nhìn căn phòng bệnh đơn rộng rãi, sáng sủa, Minh Mộ Dao không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Tuy nhà cô cũng thuộc dạng khá giả, nhưng sao lại có thể nằm viện ở phòng bệnh đơn cao cấp như thế này chứ?

Một ngày chắc cũng phải mất mấy triệu?

Đúng lúc Minh Mộ Dao đang nghĩ thầm tiền của mình cũng không phải từ trên trời rơi xuống, sao có thể phung phí như vậy, cho cô nằm phòng 4 người là được rồi, thì cửa phòng bệnh bị đẩy ra từ bên ngoài.

Cô y tá mở cửa thấy Minh Mộ Dao đã ngồi dậy, liền vui mừng nói: "Cô tỉnh rồi à? Đừng ngồi dậy, mau nằm xuống đi, tôi đi gọi bác sĩ và người nhà."

Được cô y tá đỡ nằm xuống, Minh Mộ Dao mới nói: "Tôi hơi khát, muốn uống nước."

"Được." Cô y tá cười nói: "Cảm thấy khát là tốt rồi, đợi lát nữa bác sĩ kiểm tra xong rồi tôi sẽ cho cô uống, cô cũng may mắn đấy, lúc xảy ra tai nạn không bị thương nặng, người ngồi ghế phụ cũng chỉ bị chấn động não nhẹ, không sao đâu, tôi đi gọi bác sĩ và người nhà đây, cô đừng cử động lung tung nhé."

Nghe cô y tá nói vậy, Minh Mộ Dao không khỏi nhíu mày.

Người ngồi ghế phụ chỉ bị chấn động não nhẹ?

Lúc đó cô nhớ rất rõ, trong xe chỉ có một mình cô, làm gì có ai ngồi ghế phụ chứ?

Minh Mộ Dao lờ mờ nhớ lại bóng người mà mình nhìn thấy trong xe trước khi hôn mê, lúc đó cô còn tưởng mình nhìn nhầm, bây giờ nghe cô y tá nhắc đến, hình như cô đã nhớ ra dáng vẻ của người đó.

Lúc đó người đó nhắm mắt, đầu dựa vào cửa sổ vỡ nát, máu chảy đầy mặt.

Minh Mộ Dao không nhớ rõ mặt người đó, cô chỉ cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao người này lại đột nhiên xuất hiện trong xe của mình?

Những câu hỏi này Minh Mộ Dao còn chưa kịp nghĩ thông, bác sĩ và y tá đã đến đông đủ, trong đó còn có vài người mặc thường phục, nhưng Minh Mộ Dao không quen ai cả.

Bác sĩ kiểm tra cho Minh Mộ Dao một lượt, rồi quay sang nói với những người mặc thường phục: "Tình trạng bệnh nhân đã ổn định, nằm viện theo dõi thêm một ngày nữa, không có vấn đề gì là có thể xuất viện."

Những người đó tỏ vẻ vui mừng, liên tục cảm ơn.

Minh Mộ Dao khó hiểu nhìn những người này, không biết họ là ai, tại sao lại xuất hiện bên giường bệnh của mình?

"Mộ Dao à, bây giờ con cảm thấy thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?" Một người phụ nữ trung niên khoảng hơn 40 tuổi nhìn Minh Mộ Dao với vẻ mặt quan tâm, lo lắng hỏi.

Minh Mộ Dao nhìn người phụ nữ trước mặt, ngập ngừng hai giây rồi mới nói: "Bác là ai vậy ạ?"

Mọi người: "...?"

Trong cuốn "Tình Yêu Thứ Hai", câu chuyện xoay quanh một thế giới ABO, kể về câu chuyện của một Alpha và một Omega. Tình yêu và lợi dụng, phản bội và bao dung, cô ấy mãi mãi không biết người nằm cạnh mình yêu mình đến nhường nào, cũng không biết người phụ nữ đó hận mình đến mức nào.
« Chương TrướcChương Tiếp »