- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Nghe Nói Tôi Công Lược Đại Ma Vương [Thực Tế Ảo]
- Chương 9
Nghe Nói Tôi Công Lược Đại Ma Vương [Thực Tế Ảo]
Chương 9
Tiêu Chỉ cũng thật sự bó tay, trải qua hơn 500 năm, ZERO đã tăng rất nhiều level rồi. Năm đó Tiêu Chỉ lên tới level 50 thì đã là max level rồi, nhưng đặt vào lúc này, thì đương nhiên là cực kỳ thấp.
Sau khi thuật ẩn thân bị phá giải, người chơi hệ thích khách không có ý định lui về sau mà vẫn cứ nhảy thẳng về phía Tiêu Chỉ.
Mà Tiêu Chỉ đã chuẩn bị từ lâu rồi, nởi vì trước đó cậu cũng từng nghĩ đến chuyện level của mình chắc chắn đã lạc hậu.
Nhưng trong ZERO, level cao cũng chiếm được ưu thế tuyệt đối, chỉ là năng lực tấn công và hồi phục sẽ ảnh hưởng đến sát thương mà mình phải nhận, chứ không thể hoàn toàn vô hiệu hóa đòn tấn công của người chơi cấp thấp. Cho dù là một đại lão level max, khi bị một người chơi cấp thấp xiên cho một phát vào điểm yếu như tim thì cũng lạnh thấu tâm can mà thôi.
Đối mặt với thích khách đang lao về phía mình, Tiêu Chỉ nâng pháp trượng lên, không chút do dự thi pháp đánh trả.
Xung quanh vốn đang náo nhiệt đua nhau nhận tổ quy tông gọi “ba ơi”, “ông nội”,…sau đó đám con cháu bất hiếu của Tiêu Chỉ cũng vừa kịp nhận ra, tại sao phải gọi người ta là ba? Đã đánh nhau rồi kìa, nếu không ra tay ngay thì ngay cả ngụm canh cũng chẳng húp được!
Trong thời khắc ấy, vô số đòn tấn công đến từ những người chơi khác đều đồng loạt lao về phía Tiêu Chỉ.
Ngại chuyện lệnh truy nã của Hessen ghi rằng phải bắt sống, nên bọn họ không dám ra tay quá nặng với Tiêu Chỉ, vì sợ không cẩn thận sẽ đánh cậu về Điểm Hồi Sinh, thế nên đa số bọn họ đều khống chế lại kĩ năng của mình, thậm chí còn không nhắm vào điểm yếu của cậu mà đánh.
Điều này cũng cho Tiêu Chỉ không gian để né tránh, cậu nhờ vào những khe hở giữa đống kĩ năng của đối thủ mà né, cực kì linh hoạt, còn thường dùng anh bạn thích khách kế bên làm lá chắn thịt.
Một thuật đóng băng đánh về phía Tiêu Chỉ, cậu xoay người lại, quyết đoán thay đổi vị trí với anh bạn thích khách đang giao đấu với mình.
Trong nháy mắt, thích khách đã bị đóng băng tại chỗ, tạm thời không thể nhúc nhích.
Ngay sau đó, cậu lại “vô ý” không cẩn thận vài lần, khiến vô số kĩ năng lao thẳng về phía thích khách, cũng mang đi sự ấm áp cuối cùng của chốn nhân gian.
Thích khách: “…”
Gã thật ngu, gã thật sự ngu ngốc, biết rõ là pháp gia không dễ chọc, mà cái chân lý cụ tổ của mày vẫn là cụ tổ của mày thì vẫn là bất biến.
Một khi đã chiến, thì không thể trở về giai đoạn nhận thân như khi nãy nữa, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chỉ, hi vọng chính mình có thể bắt được cậu mà đóng gói giao đến Hessen để độc chiếm tiền thưởng.
Tiêu Chỉ không ngừng chạy xuyên qua đám người, cậu luôn có thể tránh đòn trong gang tấc, hoặc thành công tìm được cái khiên, hoặc là tìm được kẻ xui xẻo nào đó làm bia đỡ đạn.
Một nhà thơ lang thang lặng lẽ lui vào trong góc, nhắm chuẩn mũi tên về phía Tiêu Chỉ, bắt đầu niệm thần chú dài dòng: “Gió cùng lá hòa ca, hiến cho… Nữ thần mặt trời Donna…Asimeria? Asiana? Algeria?… Gọi là gì ấy nhỉ?”
Còn không chờ gã nhớ ra, thì đã thấy Tiêu Chỉ cách đó không xa đã thò đầu ra khỏi cái khiên, rồi giơ pháp trượng lên, bắt đầu thực hiện phép thuật với gã.
Một quả cầu lửa lập tức lao đến, gã không kịp đề phòng mà bị đánh trúng đầy mặt và đầu cổ, bởi vì đánh trúng nơi yếu hại, gây ra sát thương gấp đôi.
Nhà thơ lang thang bị dọa đến mức run lẩy bẩy, hoàn toàn quên mất nội dung mình đang muốn ngâm xướng là gì luôn.
Sau khi hết sợ, gã phát hiện cầu lửa cũng không có uy lực lớn như mình tưởng tượng, mặc dù đánh vào nơi yếu hại nhưng không tổn thương nhiều như những đòn tấn công bình thường của pháp sư cấp cao, gã cũng yên tâm hơn một chút.
Nhưng không chờ gã yên lòng, một quả cầu lửa lập tức bay qua, sau đó từng cái từng cái liên tiếp không ngừng.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Nghe Nói Tôi Công Lược Đại Ma Vương [Thực Tế Ảo]
- Chương 9