“Tôi rõ ràng nhìn thấy cô vừa mới nắm tay anh ấy. ”
Tề Tuệ oán hận nói, “Dì, dì có thể không biết cô ta. Cô ta là người livestream nổi tiếng trên mạng, trước đó công ty của chú không phải muốn hợp tác với Vũ Đồng sao? Thời điểm cô ta bàn chuyện với Lâm Tường luôn tìm mọi cách để thông đồng với anh ấy. Nhưng lần trước cô ta bị bóc phốt bán hàng giả còn dựa vào việc ngủ với đàn ông để trèo lên, hiện tại thanh danh bại hoại. Cô ta là cái dạng người gì, hỏi bất kỳ ai trong giới giải trí cũng biết.”
Vu Mộc Hi lạnh mặt, “Chuyện trong giới giải trí vốn dĩ rất nhiều chuyện thật giả, thị phi lẫn lộn, chỉ có người trong cuộc mới rõ được. Ngụy phu nhân, vẫn luôn là cô tự mình nhìn gà hoá cuốc.”
“Lâm Tường, cháu nói đi.” Ngụy Tử Tuệ nhìn về phía cháu trai.
“Dì…… Dì.” Ngụy Lâm Tường luôn sợ bà dì này nhất, là Gia Mậu chủ tịch phu nhân, một ánh mắt cũng uy nghiêm mười phần, “Cái đó, cháu chỉ là lại đây hỏi cô ấy tối nay vào bằng cách nào, bởi vì cháu nhớ rõ mời danh sách tối nay không có tên cô ấy.”
Vu Mộc Hi sắc mặt thay đổi, anh ta không phủ nhận. Đây không phải chứng thực tội danh mình đi quyến rũ anh ta sao.
Cô đang muốn phản bác, lại thấy Ngụy Lâm Tường mấp máy môi.
Cô nhận ra ba chữ: Đào Mộc Văn.
Nếu cô dám phủ nhận, anh ta sẽ nói sự thật rằng Đào Mộc Văn đã đưa cô vào.
Trái tim cô như chìm xuống đáy cốc, cả người lạnh băng.
Cô thậm chí không dám nhìn Lâm Thanh Yến một cái, sợ nhìn thấy ánh mắt chán ghét của anh.
“Nếu hình tượng cô ta kém như vậy, Gia Mậu căn bản không có khả năng mời cô ta.” Ngụy Tử Tuệ phẫn nộ, trên mặt không hề che giấu sự khinh thường, “Gọi bảo an đuổi cô ta ra ngoài.”
Vu Mộc Hi cắn môi trắng bệch, Lâm Thanh Yến thu hồi ánh mắt phức tạp nhìn cô, quay đầu khoác tay Ngụy Tử Tuệ, ôn nhuận nói: “Mẹ, hay là thôi đi, bên ngoài đều là phóng viên, không chừng bị chụp lại sẽ khiến người ta nghị luận. Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cũng đừng để cho người khác chê cười.”
Tề Tuệ không vui, “Giữ cô ta lại mới làm bại hoại danh tiếng của công ty chúng ta. Loại người như cô ta nói không chừng bất kể ở đâu cũng lên giường được với những người đàn ông khác. Thanh Yến, con sao lại muốn nói giúp cô ta, đừng nói con cũng bị cô ta ăn mặc giống hồ ly tinh này thu hút sự chú ý, đừng quên tối nay bạn gái con cũng đến.”
Vu Mộc Hi càng là chấn động.
Anh có bạn gái?
Đúng vậy, hai người đã chia tay nhiều năm như vậy, anh có bạn gái không phải rất bình thường sao.
Hơn nữa lúc trước cô đã sớm nói rõ ràng, cũng hạ quyết tâm.
Bây giờ bọn họ gặp lại, cô rốt cuộc vẫn còn chờ mong cái gì?
Cổ họng cô đau nhói.
Lâm Thanh Yến nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của cô vài giây. Không đợi cô mở miệng, Ngụy Tử Tuệ sắc bén trừng mắt nhìn Tề Tuệ, “Được rồi, đừng nói hươu nói vượn nữa. Không cần nhiều lời, trực tiếp đuổi ra đi.”
Vu Mộc Hi thở sâu, “Không cần đuổi, tôi tự…….”
Cô còn chưa nói xong, ánh mắt đột nhiên thu hút bởi hai người đàn ông cao lớn phía trước đang đi tới, trong đó một người cô biết, là Hoắc Đình Diễn.
Mà người đàn ông bên cạnh anh mặc tây trang màu nhạt vải kaki cao cấp nhập khẩu, bên trong phối hợp áo kẻ sọc kiểu Anh, chiếc Patek Philippe trên cổ tay vừa có vẻ khiêm tốn lại xa hoa sang trọng. Nhưng người có chút kiến thức vừa thấy liền biết chiếc đồng hồ này hoàn toàn chế tạo thủ công, hơn nữa yêu cầu phải mất nhiều năm mới có thể mài giũa ra một chiếc đồng hồ như vậy, không phải có tiền là có thể mua được.
Điều duy nhất khiến người ta không nói nên lời chính là người đàn ông này đeo khẩu trang, bên trên khẩu trang lại còn đeo kính râm, trên khuôn mặt thậm chí còn không lộ ra một chút da, người này không phải…… có tật chứ?