Chương 61: Hôm nay cô tới đây chính là để thu hút sự chú ý.

Bên ngoài, trên thảm đỏ.

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Mộc Hi.

Cô mang giày cao gót bước đi quá mức ưu nhã mê người, bước chân như là dùng thước đo từng bước một ra khoảng cách thích hợp nhất, nhiều một phân có vẻ quá khí phách, thiếu một phân lại có vẻ quá không phóng khoáng.

Mà Vu Mộc Hi rất tự tin.

MC Cao Uyên thẳng đến khi cô đi đến gần, anh ta mới lấy lại tinh thần nhìn thoáng qua danh sách khách mời thảm đỏ trong tay, giật mình một cái.

Không có tên của Vu Mộc Hi trên đó.

Chúa ơi, làm thế nào mà cô ấy lên được đây.

Hơn nữa còn đi ở sau Tô Miểu Miểu, đây là vô tình hay là cố ý.

Nhưng anh ta rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đang muốn mở miệng, Vu Mộc Hi bỗng nhiên nháy mắt tinh nghịch với anh, cười ngọt ngào rồi vuốt tóc trên trán ra sau.

Nếu là nữ minh tinh nói chung, không ai dám làm loại động tác này, dù sao cũng dễ dàng làm lộ ra nhược điểm khuôn mặt.

Nhưng Vu Mộc Hi ngũ quan quá mức góc cạnh và có chiều sâu.

Hành động này của cô lại có vẻ phong tình vạn chủng.

Cao Uyên hô hấp hơi ngưng, yết hầu nháy mắt mắc kẹt.

Vu Mộc Hi thừa dịp anh trầm mặc, đưa tay về phía anh trước, “Anh Cao, chúng ta lại gặp nhau rồi, đã lâu không gặp đêm nay anh càng trẻ, càng đẹp trai nha.”

Hai người cũng chỉ ở một lễ trao giải đã từng gặp nhau từ xa, kỳ thật một chút cũng không thân.

Nhưng Cao Uyên nhìn nụ cười rạng rỡ và ngây thơ trên khuôn mặt cô lại cảm thấy thoải mái một cách khó hiểu.

Đặc biệt là cô gọi một tiếng “Anh Cao”, rõ ràng trước đó Tô Miểu Miểu cũng gọi thế nhưng có lẽ không xinh đẹp bằng cô, giọng nói lại không dễ nghe như cô, Cao Uyên đột nhiên cảm thấy Vu Mộc Hi gọi nghe thoải mái hơn nhiều.

Đặc biệt là anh ta năm nay 40 tuổi, thích nghe nhất đó là người khác nói anh ta trẻ tuổi.

“Cô Vu xinh đẹp đến nỗi làm tôi hơn nửa ngày cũng chưa nhận ra được.”

“Có thể tới tham gia lễ kỷ niệm của Gia Mậu là vinh hạnh của tôi, cho nên cần phải ăn diện lộng lẫy một phen.” Vu Mộc Hi nghiêng nghiêng người, quay một mặt đẹp nhất của chính mình về phía giới truyền thông bên kia, sau đó thẹn thùng cười cười với Cao Uyên, “Tôi đã lâu không tham dự một sự kiện quy mô lớn như vậy, có chút không quen, nếu nơi nào biểu hiện không tốt còn xin anh Cao thứ lỗi nhiều.”

Cao Uyên bị cô cười đến có hơi chóng mặt, muốn khen cô hai câu, nhưng đầu óc dạo qua một vòng, tựa hồ trừ bỏ “xinh đẹp” cũng tìm không thấy từ khác, đành phải nói: “Cô Vu gần đây hình như không livestream…….”

“Đúng vậy.” Vu Mộc Hi không chờ anh ta nói xong, liền vô cùng tự nhiên tiếp chuyện nói, “Nhưng tôi gần đây mở một cửa hàng quần áo của riêng mình ở Black Five, cũng rất bận.”

Cao Uyên ngẩn người, “Cô Vu mở cửa hàng online?”

“Chuyện này rất kỳ lạ sao, tôi trước đây làm việc ở Vũ Đồng, cũng thường xuyên được tiếp xúc với hoạt động của cửa hàng online.” Vu Mộc Hi cười nhạt, nói rành mạch với các bên truyền thông, “Tôi mở cửa hàng nhãn hiệu là Mộc Hi, tự lấy tên mình, tôi rất kỳ vọng vào cửa hàng thời trang này của tôi.”

Nụ cười trên mặt Cao Uyên sắp không duy trì nổi, “Cô Vu, đêm nay là lễ kỷ niệm của Gia Mậu, không phải chỗ cho cô làm tuyên truyền đâu.”

“Tôi biết, tôi cũng đâu có tuyên truyền gì, tôi chỉ là nói cho mọi người biết gần đây tôi đang bận làm cái gì thôi.” Vu Mộc Hi vô tội chớp chớp mắt, “Vừa rồi không phải anh hỏi như vậy sao?”

Cao Uyên bị cô làm cho cạn lời.

Anh cũng đã nhìn ra, hôm nay cô tới đây chính là để thu hút sự chú ý.

Nhưng người cũng đã lên sân khấu, anh ta xuất phát từ phong độ cũng không thể bảo cô đi xuống.

Dưới sân khấu có một vài fans nữ nhịn không được, lớn tiếng mắng: “Cô có thể nhanh cút xuống không? Chúng tôi căn bản không muốn nhìn thấy cô, đừng chậm trễ thời gian của mọi người, chúng tôi muốn xem Trì Dao.”