Sau đó, cô biết cô gái kia tên là Đổng Miêu Miêu, không những đẹp chói mắt lấn át người khác, mà còn là tài nữ khoa trung văn.
Cái gọi là tài tử giai nhân kim đồng ngọc nữ, chẳng qua là như vậy.
Cô không đố kỵ, cũng không đau lòng, thật sự.
Từ trước tới giờ cô không đuổi theo ngôi sao, Ninh Chí Khiêm đối với cô mà nói thì giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Nếu như nói, ban đầu tình yêu thầm kín của cô với anh vẫn còn ảo tưởng có một ngày có thể cùng anh nắm tay đi trên bầu trời xa xôi, thì sau khi biết bạn gái anh, suy nghĩ không còn như vậy nữa.
Cô vẫn thích anh như xưa, sẽ vẫn chạy bộ buổi sáng như vậy, vẫn ở phía sau cách anh rất xa ngóng nhìn theo hình bóng cao lớn của anh, vẫn sẽ thu thập đủ mọi loại tin tức có liên quan đến anh, vì anh thích, vì anh kiêu ngạo, thì sẽ giống như một fan hâm mộ nhỏ bé theo đuổi ngôi sao, cô tự mình ở trong một góc nào đó, yên lặng hưởng thụ sự vui vẻ khi yêu thích anh.
Lúc anh chơi bóng rổ, cô sẽ chen chúc trong đội cổ động của viện y học, hưng phấn đến đỏ mặt hét to “Viện y học cố lên! Ninh Chí Khiêm cố lên!” Cô thực sự rất vui mừng khi mình và anh học chung một học viện, để cô có thể có đủ tư cách ngang nhiên hùng hổ hét to tên anh như vậy mà không bị người khác phát hiện ra bí mật nhỏ bé trong lòng.
Mà thường thường sau khi kết thúc, anh từ trong đám người cổ vũ bừng bừng khí thế đi ra, ném xuống tất cả những người reo hò vì anh, chỉ hướng về một phía vẫy tay, vẻ mặt hưng phấn nói một câu: Miêu Miêu, qua đây.
Đúng rồi, cả thế giới cổ vũ cho anh, reo hò vì anh anh cũng không quan tâm, điều anh quan tâm chỉ là cô gái tên Miêu Miêu kia, vẻ mặt hưng phấn của anh chỉ vì cô ấy, sau đó nhẹ nhàng hỏi một câu: Hôm nay có tuyệt không?
Anh chỉ cần Miêu Miêu thừa nhận. Cô nghe thấy, có khi Miêu Miêu khen ngợi anh, anh liền vui vẻ giống như một nam sinh nhỏ, có lúc Miêu Miêu chê anh, sắc mặt anh sẽ rũ xuống.
Thậm chí có lúc cô chạy buổi sáng nhìn thấy hai người họ cãi nhau, anh sẽ khép nép khúm núm nhận sai xin lỗi.
Biểu cảm như thế khiến cô cảm thấy rất đáng yêu nhưng lại đau lòng, thì ra học trưởng Ninh được cô cúng trên đàn tế thần cũng có lúc khép nép như vậy, nhưng mà, với tư cách là một fan hâm mộ cô lại cảm thấy, cùng anh ở cùng một chỗ, làm sao lại cam lòng cãi nhau? Làm sao cam lòng để anh nhận sai vẫn không tha thứ? Nếu đổi lại là cô, cô nhất định không nỡ.
Cô của lúc đó, vẫn không biết rằng, rất lâu sau này, khi cô kiên quyết bỏ đi, thì càng tàn nhẫn hơn so với Miêu Miêu.
Nhưng mà, có lẽ vì anh và Miêu Miêu hạnh phúc như vậy, cô quả thật là hâm mộ trăm phần trăm, không những hâm mộ bản thân anh, mà còn hâm mộ bạn gái anh. Thích nghe người khác nói về câu chuyện tình yêu của anh và Miêu Miêu, thích nhìn hai người họ ân ái, nhìn bọn họ hạnh phúc, giống như bản thân mình cũng hạnh phúc.
Dần dần, không ai không biết hai người họ là một đôi, bởi vì hai người họ đều quá xuất sắc, xứng đôi như thế, lại yêu cao ngạo, ngay cả giáo viên đều biết hết. Khi đó thái độ của trường đại học đối với những loại chuyện yêu đương trong trường như thế này là không phản đối nhưng cũng không ủng hộ. Nhưng các giáo viên nói đến hai người họ, đều giơ thẳng ngón cái, chỉ một chữ: Xứng.
Cho nên, họ trở thành người yêu gương mẫu của trường.
Chấn động nhất là lần thi đấu hùng biện đó, cuối cùng vào đến vòng chung kết chính là khoa Trung văn và Viện y học của họ, mà Đổng Miêu Miêu và anh, phải chia cách vì phần biện luận của đội mình.
Trước khi thi đấu, trong khoa đều đang truyền nhau một chuyện cười, nói mấy người học sinh sẽ ban cho anh một lệnh cấm, không cho phép anh xuống nước, bắt anh phải chiến đấu vì danh dự,cho dù về nhà phải quỳ bàn xát.*
* dụng cụ để giặt quần áo.