Chương 27: Quy tông (2)

Sau khi trả lại Xích Mã, Lạc Nhàn đi thẳng tới Chấp Sự điện.

“Đệ tử ngoại môn Lạc Nhàn, hoàn thành nhiệm vụ điều tra thôn Hắc Nham.” Nàng trao Lưu Ảnh Thạch cho tu sĩ trong phòng ghi danh.

“Ồ” Tu sĩ trong phòng ghi danh nhận lấy Lưu Ảnh Thạch và bảng tên. Hắn nhìn xác con rắn khổng lồ bên trong Lưu Ảnh Thạch: “Rắn Hoa Nham?”

“Ngươi gϊếŧ nó? Luyện khí cấp mấy?”

Lạc Nhàn thành thật trả lời: “Luyện khí cấp hai, nhưng không phải ta gϊếŧ, là do một tiền bối Kim Đan tình cờ đi ngang qua. Đồ đệ chỉ nhân tiện ghi lại tình hình mà thôi.”

Tu sĩ phòng ghi danh gật đầu: “Ừm, nhưng tại sao tu sĩ Kim Đan lại xuất hiện ở thôn Hắc Nham? Thật kỳ lạ…”

“Điểm nhiệm vụ có thể đổi lấy linh thạch.”

“Năm mươi viên linh thạch hạ phẩm, năm trăm điểm cống hiến tông môn.” Vị tu sĩ kia đưa lại bảng tên cho nàng.

Sau khi lấy lại bảng tên, Lạc Nhàn chạy đến Bát Nhất phường, bán da rắn và túi mật lấy được từ xác xà yêu, kiếm được thêm ba mươi viên linh thạch nữa. Một viên linh thạch có thể mua được một lọ đan dược hạ phẩm. Mỗi lọ ba mươi viên, mỗi viên có thể giúp tu sĩ bọn họ sống mười ngày không cần ăn uống. Tuy nhiên đan dược hạ phẩm có rất nhiều tạp chất. Tu sĩ tu luyện kiêng kỵ nhất là đan dược nhiều tạp chất, vì vậy những người có tu vi cao nhất định sẽ không mua loại đan dược này.

Lạc Nhàn vốn chưa bao giờ quan trọng việc tu luyện, nên nàng vẫn thường xuyên sử dụng nó.

Đan dược tốt một viên linh thạch chỉ đổi được một lọ mười lăm viên. Không những có thể sống mười ngày không cần ăn uống, linh khí cũng nhiều hơn, ít tạp chất hơn.

Đan dược tốt nhất một viên linh thạch đổi được một lọ năm viên.

Lạc Nhàn không có nhiều linh thạch, nàng mua năm lọ đan dược hạ phẩm và bốn mươi lọ trung phẩm. Vì nàng mua nhiều, ông chủ đặc biệt tặng thêm cho nàng năm lọ đan dược hạ phẩm.

Kết quả trong tay nàng chỉ còn lại ba mươi lăm viên linh thạch.

Sau đó nàng mua một chiếc áo choàng lông cáo, phía trên có pháp trận phòng vệ đơn giản, cũng rất sạch sẽ. Chỉ còn lại mười lăm viên linh thạch.

Lạc Nhàn bước nhanh xuống đường, Bát Nhất phường vẫn náo nhiệt như vậy, đệ tử của các giáo phái ra vào tửu lâu, khách điếm trên phố. Họ không còn nhắc đến thiếu niên rực rỡ như tinh tú kia nữa, thay vào đó là những lời bàn luận về Thiếu tông chủ tên Dung Cửu Du.

“Quay lại rồi sao?” Lúc Lạc Nhàn đến cửa hàng của lão Lý, hắn đang dùng khăn tay lau sạch những viên Lưu Ảnh Thạch trên kệ.

Lạc Nhàn đặt một viên linh thạch lên quầy, nói thẳng: “Ngươi còn nhớ những ai đã cùng Thập Nhất sư huynh đến Đại Diễn một năm trước không?”

Lạc Nhàn đã xem Lưu Ảnh Thạch, nhưng lúc đó nàng không quan tâm đến những người khác ngoài Dung Cửu Ngọc, vì vậy thay vì đau đầu nhớ lại, hỏi người biết chuyện còn hơn.

“Đã lâu như vậy, ngươi vẫn còn nghĩ tới sao?” Hắn dùng đôi bàn tay nhăn nheo nhặt lấy linh thạch, không khách khí nhét vào trong ngực, nói: “Cũng chẳng có mấy người, lúc đó tông chủ đang bế quan. Thời gian lẫn việc đi lại không thuận tiện nên đã cử ba trưởng lão thân cận đi cùng. Ngoài ra còn có Đại sư huynh Mạc Thiếu Vân, Tam sư tỷ Lăng Linh, Ngũ sư huynh Mục Hàn, Thập sư huynh Từ Dung.”

“Trước kia những đệ tử đi tới Đại Diễn chỉ phái một trưởng lão đi cùng, cũng chưa từng có chuyện gì xảy ra, lần này phái tổng cộng ba người, ai mà ngờ rằng lại có kẻ dám đắc tội với Ứng Thiên tông, cũng có thể nói chính là số phận.”

Lạc Nhàn tiếp tục hỏi: “Ngươi có biết những vị sư huynh sư tỷ kia linh căn và tu vi như thế nào không?”

Lão Lý nghe thấy lời này của nàng không khỏi giật mình, cười khẩy: “Là đệ tử thân truyền của tông chủ, đều là những kẻ đứng đầu trong bảng Nguyên Anh năm trăm người, ngươi là người duy nhất có thể hỏi câu này?”

“Đại sư huynh Mạc Thiếu Vân, địa vị cao quý, là thiếu chủ của Dược Cốc, Mộc linh căn, Nguyên Anh chân quân.”

“Tam sư tỷ Lăng Linh, song linh căn Mộc Hỏa, Nguyên Anh chân quân. Tử Dạ tiên tử được mệnh danh là tam đại tiên nữ trong Tu chân giới.”

“Ngũ sư huynh Mục Hàn có Thổ Kim linh căn, cũng là Nguyên Anh chân quân. Hắn trời sinh kiếm cốt, từng dùng việc tu luyện Kim Đan chống Nguyên Anh. Hắn còn được gọi là tiểu Kiếm Tôn.”

“Thập sư huynh Từ Dung, song linh căn Thủy Mộc.”

Lạc Nhàn ngước mắt lên, song linh căn Thủy Mộc…