- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Nghề Nghiệp Sư Tôn Quá Rủi Ro
- Chương 5
Nghề Nghiệp Sư Tôn Quá Rủi Ro
Chương 5
Sáng hôm sau, ta mắt nhắm mắt mở, lảo đảo bước tới gõ cửa phòng Phong Dịch Tiêu.
Không ngờ, Phong Dịch Tiêu đã chuẩn bị xong từ sớm, đang chờ ta đưa đi học.
Thấy ta bước tới, hắn mừng rỡ nói với ta: “Sư tôn, con chuẩn bị xong rồi, chúng ta nhanh chóng đi học pháp thuật thôi!”
“Không phải pháp thuật, ngươi trước tiên cần phải học một số kiến thức căn bản. Còn về pháp thuật... sau này ta sẽ dạy ngươi.”
Ta duy trì hình tượng lạnh lùng đứng đắn, kỳ thực bên trong sớm đã chột dạ, mấy cái pháp thuật đó ta thực sự không hiểu lắm.
Trong lòng ta cũng đã tính toán, sau khi tiễn Phong Dịch Tiêu đi học, ta sẽ tới Tàng Thư Các đọc sách.
Bây giờ quay về phòng ngủ thì cũng ngủ không được nữa.
Mà giờ mới để ý, tại sao ta xuyên không mà không có bàn tay vàng hay ký ức nguyên chủ, cái quái gì cũng phải tự thân vận động! Xui dữ vậy?
Ta và Phong Dịch Tiêu chậm rãi đi về phía Thiện Thực Đường, từ xa đã ngửi thấy mùi thức ăn thoảng tới.
Nghe nói đại trù của Thiện Thực Đường là một người phàm mà môn phái phải dùng rất nhiều tiền mới có thể mời về được, khó trách vừa mới đến thôi đã không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.
Bởi lẽ Thương Diễn Tông không giống một số môn phái dùng Tích Cốc Đan ăn thay cơm, mà Tích Cốc Đan chỉ được các tu sĩ sử dụng trong hoàn cảnh không thể nấu nướng.
Trên dưới toàn bộ môn phái đều cực kì để ý việc vệ sinh răng miệng.
Cũng không tồi, ta thích một môn phái bình thường dân dã như này.
Vừa bước vào, ta đã nhận thấy bất ổn, sao ở đây toàn là mấy người trẻ tuổi?
Hầu như không có ai ở độ tuổi của ta, tất nhiên ý ta không phải là độ tuổi của ông già mà ta đang dịch dung, mà là mấy người ở độ tuổi tầm hai ba mươi ấy.
Lẽ nào các sư huynh đệ khác không đưa đệ tử mới tới ăn cơm sao? Lạ thật!
Rất nhanh, ta đã bị mùi thơm của đồ ăn hấp dẫn mà quẳng hết mấy suy nghĩ đó ra khỏi đầu, khoảng cách giữa các bàn ở Thiện Thực Đường cũng khá xa đủ cho mọi người đều có không gian riêng tư, vậy thì ta còn nghĩ ngợi gì nữa? Ăn thôi.
Sau đó, ta tiếp tục duy trì hình tượng cao lãnh cùng với Phong Dịch Tiêu chọn một chỗ vắng vẻ trong nhà ăn, dứt khoát ngồi xuống ăn với hắn!
Dù sao lát nữa ta còn phải tới Tàng Thư Các tìm sách đọc, ai rảnh đưa Phong Dịch Tiêu đi học rồi sau đó quay lại gói thức ăn mang về ăn sau.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Nghề Nghiệp Sư Tôn Quá Rủi Ro
- Chương 5