Chương 14: Cha thánh mẫu và con gái mắt trắng, đúng là một cặp trời sinh

Ý cười trên mặt Hạ Ngôn Đình càng đậm, điều này cậu nhìn ra rõ ràng.

"Tam tiểu thư nói đúng, chân tật quả thật cần được chăm sóc cẩn thận. Vậy ta xin cáo lui, dù sao ta cũng không dám chọc giận nàng."

Nói xong, cậu quay người rời đi, để lại đám người đứng ngây ra như bị sét đánh, nhìn nhau ngơ ngác.

Lời nói ấy nghe có vẻ ái muội, ánh mắt mọi người tò mò dừng lại trên người Giang Trĩ Ngư. Nếu Giang Tố Lan không thể nghe được tiếng lòng của nàng, giờ phút này hẳn cũng đã sinh lòng nghi ngờ.

Nhưng sau khi nghe xong, Giang Tố Lan không hề nghi ngờ chút nào.

Tiếng lòng của Giang Trĩ Ngư, ngoài những lời chửi rủa ra, chỉ còn một câu: "Tên khốn, dám chọc giận lão nương, lão nương nhất định phải xẻo mi."

Giang Tố Lan từ từ thở dài.

...

Bên kia, Tống Thời Vi ngồi cạnh Giang Chiêu Vinh. Cách đại thần khác đều ngồi cùng chính thê của mình, chỉ có bên cạnh Giang Chiêu Vinh lại là con gái, hơn nữa còn là nghĩa nữ.

Ai cũng biết Giang Chiêu Vinh yêu thương nàng nghĩa nữ này hơn cả con ruột của mình.

Giang Tố Lan nhìn từ xa, trong lòng không gợn sóng.

Từ nhỏ, huynh đệ tỷ muội bọn họ đã được phụ thân dạy dỗ phải đối xử tốt với Tống Thời Vi, bởi nàng ta mất cả phụ mẫu nên cần được quan tâm nhiều nhất.

Dù phụ thân có bất cứ thứ gì tốt, phần đầu tiên luôn dành cho Tống Thời Vi. Lúc nhỏ cũng không phải chưa từng ghen tị, chỉ là cuối cùng bị phạt luôn là bọn họ mà thôi...

"Phụ thân thánh mẫu và con gái mắt trắng, đúng là một cặp trời sinh."

Giang Trĩ Ngư thật sự không hiểu nổi tâm thái phục vụ người ngoài, ủy khuất người nhà của mình như vậy.

Trong cốt truyện, phụ thân của Tống Thời Vi là người thân thiết nhất của Giang Chiêu Vinh. Trong một trận chiến lớn, ông ta bị hại chết khi đang truyền tin tức cho Giang Chiêu Vinh. Giang Chiêu Vinh luôn áy náy về điều này. Hơn nữa, mẫu thân của Tống Thời Vi cũng qua đời vì khó sinh khi hạ sinh nàng. Vì thế, Giang Chiêu Vinh mới nhận Tống Thời Vi làm nghĩa nữ.

Điều này vốn không có gì đáng trách. Nhưng vấn đề là Giang Chiêu Vinh quá tràn lan tình cảm thánh mẫu, lại mang nặng tư tưởng nam quyền, hoàn toàn không để ý tới lời giải thích của người khác. Ông ta cho rằng điều mình nghĩ là đúng. Vì Tống Thời Vi, không biết đã phạt bọn họ bao nhiêu lần. Ngay cả trong tình huống công khai thiên vị như thế này, ông ta cũng mặc kệ con trai ruột, nhất định phải để Tống Thời Vi đi.