Chương 14

Edit: Yreny Hồ

Lý thừa tướng hồi phủ sau mặt mũi tràn đầy ý cười đi viện tử của Lý phu nhân tìm nàng.

Gặp hắn cười rạng rỡ, Lý phu nhân kinh ngạc hỏi.

"Hoàng Thượng đây là đồng ý lão gia ngươi nghỉ rồi? Còn cao hứng như vậy."

Gần đây bọn hắn vì chuyện của Lý Giai từ hôn mà sứt đầu mẻ trán, lão gia cũng gầy không ít.

"Không phải."

Lý thừa tướng ngồi vào ghế bên trên, nâng chung trà lên uống một hớp mới cười giải thích: "Hoàng Thượng để nàng ngày mai mang Thiến Nhi đi trong cung gặp Lệ Phi nương nương."

Lý phu nhân đầu tiên là không rõ, thấy Thừa tướng cao hứng như vậy cũng phản ứng, không thể tin nói: "Lệ Phi nương nương chẳng lẽ có chủ ý gì?"

"Hoàng Thượng đã nói như vậy, khẳng định có dụng ý của hắn."

Lý thừa tướng vỗ nhẹ tay của phu nhân mình: " Chuyện của Lý Giai đã để nàng chịu ủy khuất rồi, chuyện tiến cung ta liền đi chỗ Thiến Nhi nói."

Trong cung.

Hoàng Thượng xử lý chuyện của Thừa tướng xong, cũng không có đem Ngu Y Lạc đưa về, đứng người lên nhìn về phía Tào công công.

"Đi tẩm cung của Hiền Phi."

Tào công công đuổi theo hắn, trong lòng nghi hoặc

Đi tẩm cung của Hiền phi còn mang theo tiểu công chúa làm gì?

Tẩm cung của Hiền Phi cách Ngự Thư Phòng cũng không tính là quá xa, đi một hồi liền đến.

"Hoàng thượng, nếu không hay là để nô tài giúp người ôm tiểu công chúa đi ?"

Hoàng Thượng nhìn cũng không nhìn Tào công công : "Ngươi là cảm thấy trẫm già rồi? Không thể bế ?"

Tào công công cười ha hả thu tay lại.

" Sao lại như thế được, Hoàng Thượng người là phong thái vẫn như xưa, này đều ôm tiểu công chúa lâu như vậy cũng không mệt, vẫn là một tay ôm, đổi là nô tài, tay đã sớm mềm."

【 Tào công công cái này là chọc trúng mông ngựa. Ta còn hỏi tại sao bạo quân ôm ta không có dễ chịu như mẫu thân. Nguyên lai là chỉ ôm có một tay a, cũng không biết bạo quân đến tẩm cung của lão trà xanh Hiền phi này làm gì. 】

Hoàng Thượng nghe thấy tiếng lòng của Ngu Y Lạc, lại thêm một cái tay đặt cạnh đầu của nàng.

Canh giữ ở cửa cung, các cung nhân xa xa nhìn thấy Hoàng Thượng hướng bên này đến, vội chạy vào thông báo.

Hiền Phi nhắm mắt dựa nghiêng ở giường bên trên, nghe vậy đột nhiên mở to mắt, đứng dậy chỉnh trang tốt y phục, đứng ở cửa nghênh đón.

"Nương nương, Hoàng Thượng làm sao lại đột nhiên tới rồi ?"

Hải Đường ở bên cạnh đang đỡ nàng, có chút lo lắng.

Hiền Phi trong lòng cũng có chút bất an, nhưng bây giờ không thấy Hoàng Thượng, nàng cũng phỏng đoán không được dụng ý của Hoàng Thượng.

Trong lúc suy tư, liền nhìn thấy Hoàng Thượng ôm lấy Ngu Y Lạc đi tới.

"Tham kiến Hoàng Thượng." Hiền Phi cúi người hành lễ.

" Miễn lễ." Nói xong vượt qua người Hiền phi tiến vào trong ngồi.

Bên ngoài đã có gió lạnh mang hàn ý, tiến vào bên trong tẩm cung của Hiền Phi, ngược lại là cảm giác ấm áp.



"Hiền Phi trong cung này ngược lại là rất ấm áp."

Hắn tựa như chỉ tùy ý nói một câu, Hiền Phi lại còi báo động kêu vang trong đầu, nghĩ thầm Hoàng Thượng sẽ không là đến hỏi tội nàng đi!

"Người tới, dâng trà."

Nàng duy trì ý cười, ngồi vào ghế đối diện với Hoàng Thượng.

Ngu Y Lạc trong lòng nhả thanh.

【 Dâng cái gì trà, bản thân ngươi không phải là lão trà xanh sao? Bạo quân liền dính chiêu này. 】

"Thần thϊếp sợ lạnh, cho nên đốt than, Lệ Phi muội muội bị người của Phủ Nội Vụ làm khó dễ, thần thϊếp rất là áy náy vô cùng. Những cái này cẩu nô tài thực sự đáng chết. Chẳng qua cũng là thần thϊếp thất trách, cầu Hoàng Thượng trách phạt."

Hoàng Thượng khoát khoát tay, nói khẽ: "Ngươi mới tiếp nhận hậu cung, có chút sơ sẩy là chuyện khó tránh khỏi, trẫm không trách ngươi."

Không ngờ tới hắn sẽ nói như vậy, Hiền Phi trong lúc nhất thời cũng không biết trả lời như thế nào.

"Tạ Hoàng Thượng thông cảm, ngược lại là để thần thϊếp càng thêm áy náy."

【 Ọe, làm bộ làm tịch, ta vừa mới uống sữa xong cũng đều muốn phun ra. 】

Hoàng Thượng nghe thấy còn cố ý liếc mắt nhìn Ngu Y Lạc, phát hiện nàng không có nhả sữa mới tiếp tục nói:

"Trẫm trang phục mùa đông đến bây giờ còn không có làm ra tới, những năm qua lúc này nên đưa đến trên tay của trẫm rồi."

Nguyên lai Hoàng Thượng tới là vì chuyện này, nhìn như vậy, Hoàng Thượng hẳn là không biết Vương Công Công là người của mình, nếu không như thế nào dễ dàng như vậy bỏ qua.

Dây thần kinh đang kéo căng cũng đem tâm tình trầm tĩnh lại, Hiền Phi lúc nói chuyện trên mặt thần sắc cũng nhẹ nhàng hơn mấy phần.

"Cái này thật sự là do thần thϊếp sơ sẩy, thần thϊếp sẽ để cho phường thêu bên kia mau chóng đem trang phục mùa đông của Hoàng thượng làm ra nhanh nhất có thể."

Hoàng Thượng không có ý tứ muốn lưu lại, nói xong liền đứng người lên:

"Nàng nhớ kỹ nhìn chằm chằm chút, tránh gây ra cái gì sai lầm, trẫm để nàng chưởng quản hậu cung là tín nhiệm tuyệt đối với nàng."

【 Ngươi lại còn cứ tiếp tục tín nhiệm, liền mạng cũng chẳng còn, ở đó còn tín với nhiệm. 】

Ngu Y Lạc nhếch miệng, muốn nhắc nhở bạo quân lại không mở miệng được.

"Thần thϊếp minh bạch, cung tiễn Hoàng Thượng."

Hiền Phi hành lễ, nhìn xem thân ảnh dần dần biến mất của Hoàng thượng mới đứng thẳng người.

Phân phó người đi phường thêu bên kia hỏi trang phục mùa đông của Hoàng thượng muốn làm xong nhanh thì phải thế nào.

Ra khỏi tẩm cung của Hiền phi, mặt của Hoàng thượng liền trầm xuống.

Tào công công bên cạnh bèn hỏi nhỏ:

" Hoàng thượng, bây giờ trở lại Ngự Thư phòng hay là sao ?"

Hoàng Thượng tạm ngừng, sau đó nói:

"Đi tẩm cung của Lệ Phi dùng bữa tối."

Tào công công có chút khó khăn, mở miệng nhắc nhở:

"Hoàng Thượng người đã lâu không có lật bài tử."

"Thế nào, trẫm mỗi ngày xử lý chính vụ, ngươi là ngại trẫm không đủ phiền?"

Vào triều bị những lão gia hỏa kia phiền, hồi cung lại bị hậu cung các nữ nhân phiền.



Hắn đều nhanh sống ở trong Ngự thư phòng, Tào công công lại tại bên tai nhắc nhở.

"Thế nhưng là..."

Tào công công nói còn chưa dứt lời, liền bị Hoàng Thượng không lưu tình chút nào đánh gãy:

"Đừng thế nhưng là, ngươi về sau còn đem chuyện này nói một lần, trẫm liền phạt ngươi đi tẩy bô một đêm ở Cung Dũng."

Nói xong nhanh chân đi lên phía trước, Tào công công bước nhanh đuổi theo, nửa ngày mới nói một câu.

"Đám đại thần đều đến chỗ này của nô tài, nô tài cũng không có cách nào."

Những đại nhân kia không gặp được Hoàng Thượng liền để hắn chuyển lời, hắn lúc đầu cũng không nghĩ.

Hoàng Thượng nhìn hắn liếc mắt:"Ngươi là nghe trẫm hay vẫn là nghe những lão gia hỏa kia?"

"Nô tài là người của hoàng thượng, về sau sẽ không lại tiếp tục nói."

Lại nói liền phải thật đi tẩy bô ở Cung Dũng, Hoàng Thượng không phải nói đùa.

【 Bạo quân sao lại chán ghét lật bài tử như vây a, trách không được Hiền Phi không chịu nổi tĩnh mịch hồng hạnh xuất tường. 】

Đột nhiên bị đâm một đao Hoàng Thượng kém chút nữa đem Ngu Y Lạc ném trên mặt đất.

Biết Hoàng Thượng muốn đi qua dùng bữa, Lệ Phi sớm đã sai người chuẩn bị tốt đồ ăn.

Dùng qua bữa tối, bên ngoài sắc trời tối xuống.

Hoàng Thượng đem Lý phu nhân ngày mai tiến cung cùng Lệ Phi nói.

Lệ Phi là người thông minh, cười đồng ý, liền nghe được nữ nhi tiếng lòng.

【 Mẫu thân cố lên, cái này nếu thành, về sau Thái gia đối với Kim khố sẽ có tác dụng. 】

Nói chính sự, Hoàng Thượng lại rảnh rỗi trò chuyện vài câu, mới rời khỏi.

Hôm sau buổi trưa.

Lý phu nhân mang theo tiểu nữ nhi Lý Thiến đi vào cung của Lệ Phi.

"Tham kiến Lệ Phi nương nương."

Lệ Phi nụ cười nhu hòa để hai người đứng dậy, nhìn về phía Lý Thiến.

Người mặc một thân váy dài xanh nhạt, dáng dấp tiểu gia bích ngọc, nhu thuận, đi theo Lý phu nhân bên cạnh, ánh mắt lại như có như không rơi vào Ngu Y Lạc trên thân.

"Tạ nương nương."

Hai người ngồi tại ghế, Lý phu nhân không ngờ đến Lệ Phi tính tình tốt như vậy, bản thân cũng không có như vậy câu nệ.

"Lý Tiểu thư rất thích Lạc Nhi?" Lệ Phi mở miệng hỏi.

Lý Thiến nghe vậy có chút sợ hãi đứng người lên:

"Nương nương thứ tội, tiểu công chúa tướng mạo tinh xảo, thần nữ nhịn không được nhìn nhiều mấy lần, cũng không phải là cố ý mạo phạm tiểu công chúa."

Nương nói, lúc tiến cung đừng nhìn chằm chằm các quý nhân trong cung, nàng đều là liếc nhẹ, không nghĩ tới vẫn là bị Lệ Phi phát hiện.

"Không cần khẩn trương, bản cung không có ý tứ trách ngươi, ngươi đã thích tiểu công chúa, có thể ôm nàng một cái."

"Thật có thể được sao ? " Lý Thiến có chút được sủng ái mà lo sợ, đạt được lời khẳng định. Sau đó liền cẩn thận từng li từng tí tiến lên tiếp nhận Ngu Y Lạc.