Sự độc ác và biếи ŧɦái của Thái Cẩn Ngôn thể hiện ra đầu tiên trong một buổi trưa oi bức. Khi ấy linh hồn của Triệu Chân Tâm đang bị choáng váng vì ánh mặt trời thiêu đốt nên không kịp bám theo Thái Cẩn Ngôn. Đến khi cậu có thể bay đến sau lưng của Thái Cẩn Ngôn thì mới bàng hoàng nhận ra rằng hắn ta đã gϊếŧ chết con chó cưng của bạn thân, chỉ vì anh ta đã dám quan tâm đến con chó kia mà đến trễ một cuộc hẹn. Dù Triệu Chân Thành không tận mắt nhìn thấy thảm cảnh của chú cún kia xảy ra như thế nào, tuy nhiên, hình ảnh Thái Cẩn Ngôn siết chặt thi thể đẫm máu của con vật đáng thương mà cười đến run người cũng đủ khiến trong lòng cậu rét lạnh từng cơn.
Tiếp đến, Thái Cẩn Ngôn còn có ý định muốn làm hại con trai của một người bạn khác. Khi ấy, linh hồn của Triệu Chân Tâm đang rối loạn vì tình trạng của Triệu Chân Thành ở bệnh viện đột ngột chuyển biến nguy kịch. Thế nên khi Triệu Chân Tâm bay đến được nơi mà Thái Cẩn Ngôn đang đứng thì chỉ kịp nhìn thấy hắn ta đang chồm xuống chiếc nôi của đứa bé. Bàn tay thô thiển của Thái Cẩn Ngôn đã áp sát chiếc mũi xinh xắn của bé con đang hồn nhiên ngủ say.
Triệu Chân Tâm sợ đến điếng cả hồn muốn xông tới ngăn cản, nhưng cậu không thể chạm được vào Thái Cẩn Ngôn hay bất cứ thứ gì. May mà hai vợ chồng người bạn kia đúng lúc quay trở lại, kịp thời túm lấy Thái Cẩn Ngôn kéo ra. Triệu Chân Tâm nhìn gương mặt lạnh lùng của Thái Cẩn Ngôn mà cảm thấy vô cùng xa lạ. Cậu chính tai nghe Thái Cẩn Ngôn thừa nhận với hai người bạn thân đã từng đồng cam cộng khổ về những hành vi độc ác của hắn, nguyên nhân chỉ vì cảm thấy ghen tị khi bạn bè lại hạnh phúc hơn mình.
Trong cơn thất vọng tột cùng, Triệu Chân Tâm còn tiếp tục chứng kiến Thái Cẩn Ngôn thâu tóm toàn bộ công ty của nhà họ Triệu chỉ trong vài tháng. Thái Cẩn Ngôn còn tự tay đưa phó tổng giám đốc của công ty vào tù. Đó không chỉ là cánh tay đắc lực trong công việc của Triệu Chân Thành mà còn là người bác trai vẫn luôn che chở cho anh em Triệu Chân Tâm từ khi họ vừa phải chịu nỗi đau mất đi người thân. Không chỉ vậy, Thái Cẩn Ngôn còn cưỡng chế đưa Triệu Chân Thành đang hôn mê ra khỏi bệnh viện, mặc cho chị dâu của Triệu Chân Tâm vừa gào khóc van xin vừa điên cuồng mắng chửi đuổi theo.
Triệu Chân Tâm càng chứng kiến những tội ác mà Thái Cẩn Ngôn đã gây ra cho gia đình của mình thì linh hồn của cậu càng thêm mờ nhạt. Cho đến một ngày nọ, khi Triệu Chân Tâm nhìn thấy chị dâu của cậu điên cuồng đột nhập vào biệt thự của Thái Cẩn Ngôn và phóng hỏa thì linh hồn của cậu bắt đầu tan biến. Trong khói lửa mịt mù, tầm mắt và thần trí của Triệu Chân Tâm cũng mơ hồ hẳn đi. Triệu Chân Tâm chỉ loáng thoáng nghe tiếng Thái Cẩn Ngôn hốt hoảng gào lên đầy căm giận và lờ mờ trông thấy ai đó xông thẳng vào biển lửa.
Sau đó, Triệu Chân Tâm chìm vào bóng đen vô tận. Cậu vẫn cảm nhận được bản thân đang trôi nổi bồng bềnh như chiếc lá giữa dòng nước chảy xiết. Xung quanh Triệu Chân Tâm là khoảng không vô tận khiến cậu hốt hoảng. cậu đã phải xuống địa ngục rồi sao? Triệu Chân Tâm cảm thấy không cam tâm. Cậu lo lắng cho chị dâu, người thân còn lại duy nhất của mình, sẽ phải chịu đòn thù của Thái Cẩn Ngôn sau trận hỏa hoạn kia. Cậu còn chưa tận mắt nhìn thấy Thái Cẩn Ngôn phải chịu quả báo thế nào. Triệu Chân Tâm ấm ức bật khóc. Lẽ nào cậu cứ phải lặng lẽ biến mất như vậy trong khi chưa trả được bất cứ mối thù nào của chính mình và người thân hay sao?
Giọt nước mắt của Triệu Chân Tâm rơi xuống, không gian đặc quánh xung quanh cậu bỗng trở nên xao động. Rồi một giọng nói cứng ngắc không mang theo bất cứ cảm xúc nào vang lên bên tai cậu:
- Hận lắm sao? Có muốn trả thù không?
Triệu Chân Tâm cố gắng hết sức thốt lên một chữ “có”. Giọng nói kia lại vang lên, khàn đặc:
- Vậy thì hãy mau tỉnh dậy đi. Tôi chờ cậu tỉnh dậy để báo thù. Cậu hãy tự tay mình trừng trị kẻ thù thì việc trả thù mới có ý nghĩa. Mau tỉnh dậy đi.
Giọng nói nhỏ dần rồi biến mất. Triệu Chân Tâm giật mình mở bừng hai mắt và nhận ra cậu đang ở trong một căn phòng kết đầy bong bóng màu hồng phấn và vô số hoa tươi. Không gian ngập tràn sự tươi vui và ấm áp. Triệu Chân Tâm hít mạnh một hơi và thảng thốt nhận ra cậu đã có thể hô hấp được trở lại như người bình thường. Đưa bàn tay ra trước mặt ngắm nghía, Triệu Chân Tâm mừng rỡ khi có thể nhìn thấy rõ ràng được cơ thể của chính mình. Một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu của Triệu Chân Tâm. Có vẻ như cậu đã được trùng sinh rồi. Mặc dù điều này là hoang đường đến mức phi lý, nhưng Triệu Chân Tâm không thể không tin. cậu đã từ một linh hồn trong suốt trở thành một người bình thường bằng xương bằng thịt đã là một bằng chứng vô cùng vững chắc rồi. Huống hồ chi, Triệu Chân Tâm nhìn quanh căn phòng một lượt và nhận ra, đây chính là căn phòng tân hôn của cậu trong kiếp trước.