Trì Trú, muốn nghe thấy anh thật không phải việc gì khó khăn, tùy tiện kéo một người là có thể nắm được trong lòng bàn tay.
Em làm bộ không chút để ý, nghe bạn cùng bàn An An kể về lịch sử việc xấu loang lổ của anh. Cô ấy nói, anh đánh nhau rất lợi hại, được coi như người dẫn đầu trong đám lưu manh, thành tích học tập luôn đếm ngược từ dưới lên, dường như là “khách quen” của văn phòng chủ nhiệm. An An bĩu môi nói: “Nếu không phải cậu ta có một ông bố lợi hại, có khi đã sớm bị khai trừ rồi.”
Nói đến đây, An An thò đầu qua nói: “Haizz, cậu quan tâm chuyện của cậu ta như vậy, không phải là thích cậu ta rồi chứ?” Tôi có chút hoảng loạn mà đẩy đẩy cô ấy: “Cậu nói bậy gì vậy, làm sao có thể…” An An dựa lưng vào trên ghế: “Mẹ, cậu cứ mạnh miệng đi. Nhưng mà, cậu đó, tốt nhất vẫn nên nhân lúc còn sớm từ bỏ đi, đừng trách mình không nhắc nhở cậu, cậu với cậu ta, không phải người cùng đường.”
Tâm em tàn nhẫn trầm xuống: “Cậu không phải có quan hệ rất tốt với cậu ấy hay sao, làm sao lại không thích cậu ấy như vậy?” “Ai da, Trì Trú đó, làm anh em tuyệt đối không có lời gì để chê, nhưng nếu vượt qua giới hạn… vậy chính mình tìm tội cho mình thôi. Cậu không biết đấy thôi, cậu ta, có tiếng đại củ cải hoa tâm, bạn gái cùng cậu ta yêu nhau chưa từng có ai vượt qua một tháng, hơn nữa căn bản không dừng lại, liền nói người trong lớp mình, tổng cộng có mấy người thôi, cậu ta đã yêu tận sáu người rồi.” An An bẻ đầu ngón tay, đếm cho tôi. “Những nữ sinh xinh đẹp hơi xinh đẹp trong lớp đều bị cậu ta cướp đoạt hết rồi.”
Sau này em vẫn luôn nghĩ, có lẽ đây là số mệnh, khi ý niệm của em bắt đầu dao động, bắt đầu sinh ra ý tứ muốn lùi lại, anh trốn học lại quay về chỗ ngồi: “Hai người đang nói cái gì vậy?” An An không chút hoang mang mà trêu chọc anh: “Đây không phải là kể cho Chiếu Chiếu nghe về lịch sử huy hoàng của cậu hay sao. Trì đại thiếu hôm nay lại hẹn hò với mỹ nhân nhà nào trở về à.” Anh cười cười, không biện giải cái gì, bỗng nhiên móc di động ra, xoay người nằm ở trên bàn, không biết là gửi tin nhắn cho ai, đến bóng dáng nhắn tin đều nghiêm túc và chuyên chú. Cho đến lúc lâu sau, em mới có thể biết anh nghiêm túc và chuyên chú là vì ai. Trong không khí có hơi thở thuốc lá nhàn nhạt, em tựa như nhập ma mê luyến hơi thở này.
Ngày thứ 21, em nghe nói về rất nhiều khuyết điểm của anh, mà em, vẫn quyết định yêu anh như cũ.