Chương 42: Xe chấn (H)

Trong không gian chật hẹp tràn ngập hơi thở da^ʍ mỹ của nam nữ hoan ái. An Nhu biết chồng cùng Lâm An đêm nay sẽ về, buổi chiều đã bắt đầu hầm hai chén canh gà, bồi bổ cho hai người sau chuyến đi đường dài mệt mỏi, cô sớm thu dọn sẵn chén bát trong nhà, ngồi trên sofa trong phòng khách vừa đọc sách vừa chờ chồng về nhà. Đột nhiên cô nhớ tới túi văn kiện mới mua của mình để quên ở chỗ bảo vệ chưa lấy về. Ôn Viễn Khanh mấy ngày trước khi ăn cơm có nói qua túi văn kiệm của hắn bị hỏng nút thắt, An Nhu vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, ngày hôm sau cố ý đến cửa hàng văn phòng phẩm chọn mua một cái, nghĩ thứ hai đầu tuần chồng đã có thể dùng cái mới.

Đà là 10.30 phút, An Nhu nhanh đi thay một bộ quần áo đi ra ngoài lấy đồ, ban đêm tòan bộ mọi người đã sớm về nhà, trên đường phố tiểu khu chỉ còn vài ánh đèn đang chiếu sán, im ắng, nghênh diện thổi tới từng đợt gió lạnh, An Nhu không khỏi bước nhanh hơn, khi đi qua một lối rẽ, mơ hồ nghe được một trận tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, ở trong đêm tối yên tĩnh có vẻ đặc biệt chói tại, An Nhu có chút sợ hãi, nhưng tầm mắt lại không chịu khống chế mà tìm kiếm nơi tiếng động kia được phát ra. Ở một góc chỗ rẽ, cẳng chân An Nhu khẩn trương đều có chút run rẩy, chậm rãi đến gần mới phát hiện là một chiếc xe ô tô giống với xe nhà mình - dòng xe SUV, thân xe đang kịch liệt đong đưa, cửa xe đóng chặt tràn ra tiếng phụ nữ yêu kiều rêи ɾỉ cùng giọng người đàn ông nghẹn ngào kêu rên cùng với tiếng thân thể va chạm " bạch bạch ", có thể tưởng tượng bên trong xe nam nữ kia hiện tại đang tiến hành một hồi điên cuồng giao hoan. An Nhu bị tình cảnh trước mắt làm chấn kinh, người phụ nữ truyền thống cô không nghĩ tới còn có loại này hình thức hoan ái này, một lát sau, người phụ nữ tô mi rêи ɾỉ dần dần ngẩng cao, thân xe lại lấy một loại tần suất run rẩykhông thể tưởng tượng, điên cuồng như vậy chấn động giằng co tận vài phút.

"Ahhh a",

Cuối cùng một tiếng gầm thuộc về người đã thành thục vang lên, cùng với tiếng người phụ nữ mất hồn rêи ɾỉ đánh vỡ bầu khi yên tĩnh ban đêm. An Nhu nghe đến mặt đỏ tim đập, trong đầu nghĩ đến khi mình cùng chồng ân ái, cảm thấy kí©h thí©ɧ lại cảm thấy thẹn thùng, cúi đầu vội vàng xoay người hướng phía bảo vệ đi đến. Nếu cô đi lại gần thêm vài bước nhìn kỹ thì đã có thể phát hiện, chiếc xe này chính là chiếc xe mà cô cùng Ôn Viễn Khanh chọn mua, ngày cuối tuần một nhà ba người bọn họ thường xuyên chở nhau đi chơi. Mà người đàn ông vừa rên lên từng tiếng gợi cảm cực điểm trầm ngâm lại chính là người chồng cô yêu nhất, hắn đang cùng nữ nhân khác tận tình rong ruổi kí©ɧ ŧìиɧ, cuối cùng thậm chí còn rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cơ trưởng người phụ nữ kia.

An Nhu trên đường trở về nhà đi ngang qua chỗ rẽ kia, phát hiện chiếc xe ô tô SUV kia lại bắt đầu một vòng đong đưa.

Lâm An cùng Ôn Viễn Khanh về đến nhà đã là 3 giờ rạng sáng, phòng khách còn chiếu ánh sáng nhu hòa, An Nhu nằm nghiêng trên sofa ngủ, Ôn Viễn Khanh nhẹ nhàng đóng cửa lại, ôm Lâm An toàn thân mềm mại trở về phòng sau đó mới đến dưới lầu đánh thức An Nhu..

"Tiểu Nhu, sao em lại ngủ chỗ này?", Ôn Viễn Khanh ngồi xổm xuống nhìn thấy An Nhu cũng không an ổn An Nhu, duỗi tay vỗ vỗ bả vai vợ. An Nhu nghe được tiếng nói của chồng chậm rãi thức tỉnh, sau khi thấy rõ người trước mắt, vui vẻ nói.

"Anh đã về rồi. Sao lại về muộn như thế"

Ngữ khí mang theo ý vị làm nũng, tự nhiên ôm lấy eo Ôn Viễn Khanh, đầu dựa vào trước ngực hắn, Ôn Viễn Khanh đối với hành động thân mật đột ngột này có chút không thích ứng, giả ý đứng lên, tránh thoát đôi tay An Nhu đang vây quanh mình.

"Ừ, trên đường kẹt xe, An An đã ngủ rồi"

An Nhu cũng không có chú ý Ôn Viễn Khanh đang cố tình tránh né, quan tâm hỏi..

" Vâng, đi xe lâu như vậy chắc rất mệt mỏi, có muốn uống chút canh sâm?"

"Được, đêm đã khuya, em lên ngủ đi "

"Vâng, vậy anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi"

Ôn Viễn Khanh đến phòng bếp múc một chén canh cầm lên lầu, Lâm An đã tùy ý tắm xong ngồi trên giường, nhìn thấy Ôn Viễn Khanh đi vào ánh mắt lóe sáng, bò lên quỳ vài bước ôm chặt Ôn Viễn Khanh, đầu nhỏ cọ cọ lên cơ bụng người đàn ông, trong miệng phát ra thanh âm kiều mị thoải mái. Ngây Thơ Câu Dẫn - Chương 42: Xe chấn (H)