Chương 31: Dỗ dành (H)

"Ba ba không giận An An nửa sao?"

"Ba ba không giận"

Ôn Viễn Khanh vuốt ve tóc dài thiếu nữ nhu thuận, đỡ eo nhỏ đem cô ấn ngồi trên đùi mình. Lâm An hay tay ôm cổ Ôn Viễn Khanh, ngẩn khuôn mặt nhỏ làm nũng.

"Ba ba nói không tức giận vậy ba hôn An An đi, An An rất thích cùng ba hôn môi"

Ôn Viễn Khanh cúi đầu một ngụm ngậm lấy cánh môi đỏ bừng, tinh tế nghiền áp, đầu lưỡi vói vào khoang miệng mềm mại quấy loạn, tay lớn vói vào vạt áo vuốt ve nhũ thịt thiếu nữ, An An nơi đó thật mềm, cái miệng nhỏ cũng mềm, đầu lưỡi mềm, trên người càng là kiều nộn như nước. Bảo bối như vậy nếu đã từng bị nam nhân khác chạm qua hắn thực không dám nghĩ tới

Ôn Viễn Khanh vốn dĩ ôn nhu, nụ hôn như mưa phùn, đột nhiên liền biến thành mưa rền gió dữ, đột nhiên nghiêng người đem Lâm An ấn ngã vào sofa, lấp kín khiến cô không kịp kinh hô, hàm chứa đầu lưỡi lại là một trận mạnh mẽ hút vào, lưỡi lớn tùy ý liếʍ láp mỗi một tấc thịt mềm trong miệng, từng luồng nước bọt giao triền khiến phòng khách vang lên tiếng nước " chậc, chậc", tay nhỏ mềm mại vỗ về tấm lưng cứng rắn, yên lặng thừa nhận mình thô bạo, nhẹ nhàng hôn đáp lại, ngoan ngoãn từng ngụm nuốt xuống nước bọt của đối phương.

Ôn Viễn Khanh ngẩng đầu, ngón trỏ nhéo đỉnh anh đào, đôi mắt nhẫn đến đỏ lên, hung hăng nói.

"Nói, có từng để người khác hôn con?"

Tròng mắt Lâm An phiếm hơi nước, ủy khuất nhìn Ôn Viễn Khanh không nói lời nào, Ôn Viễn Khanh càng dùng sức nhéo nhéo.

"Nói, trước từng có ai đè con dưới thân như thế này không? "

"Ohhh, không có"

Đôi khi thiếu nữ thanh thuần vô tội tràn ngập tầng tầng hơi nước, thâm tình mà nhìn chính mình nói.

"Nụ hôn đầu của An An là cho ba ba, mối tình đầu là ba ba, lần đầu tiên bị bắn bên trong cũng là ba ba, đêm đầu tiên cũng chỉ mua dành cho ba. Sau này An An còn muốn sinh cho ba nhiều bảo bảo, ba ba muốn khi dễ An An thế nào đều có thể, chỉ cần ba đừng tức giận được không?"

Nghe tiểu bảo bối thâm tình nói như vậy, khóe mắt Ôn Viễn Khanh có chút ươn ướt, đau lòng mà hôn một chút lên cánh môi sưng đỏ, trong miệng vẫn luôn kêu rên.

"Bảo bối của ba, thực xin lỗi, ba ba vừa rồi có làm đau con không?".

"Ưmn"

Đầu lưỡi An An đều đã tê rần, nho nhỏ dò ra một chút, Ôn Viễn Khanh nhìn bộ dạng thiếu kiều mị dạng, hạ thân gắt gao căng cứng, ôn nhu săn sóc nói.

"Ba ba giúp An An ngậm được không, ba hứa sẽ nhẹ nhàng "

Nói xong liền đem đầu lưỡi nhỏ cuốn ngậm vào trong miệng, tinh tế liếʍ láp, Lâm An thật sự rất thích cùng Ôn Viễn Khanh hôn môi. Cái cảm giác môi lưỡi giao triền thân thiện làm Lâm An cảm thấy vô cùng hạnh phúc, trong lòng bị tắc đến tràn đầy.

Hai người cứ. hôn nhau như thế thật lâu, khi Ôn Viễn Khanh buông ra đầu lưỡi đinh hương thì kéo theo sợi chỉ bạc trong suốt, sền sệt kéo xả một đường thật dài mới chịu đứt gãy, Lâm An bị hôn khiến gương mặt ửng hồng, ôm cổ nam nhân làm nũng..

"Ba ba lại hôn An An, thật thoải mái"

Ôn Viễn Khanh vừa định cúi người hôn xuống, tiểu bảo bối trong lòng ngực xoắn mặt trốn tránh, đỏ mặt nói

"Đi vào phòng đi, đô vật của ba chọc người ta đau quá, con giúp ba ba đen sữa bò hút ra"

Vừa dứt lời đã bị Ôn Viễn Khanh bế lên hướng phòng ngủ cho khách trên lầu, lúc này l*иg ngực hắn kịch liệt phập phồng, dưới thân cũng trướng căng dựng thành lều trại, cửa phòng cho khách bị khóa lại. Tình huống này đứng trước đạo đức luân lí không còn hướng quay đầu.

Tới cuối tuần, Lâm An đã đến ngày trở về nhà nhưng An Nhu rất luyến tiếc, vẫn luôn khuyên bảo Lâm An nán lại mấy ngày, An Nhu nghĩ đầu gối Lâm An còn bị thương, ở lại sẽ được cô hầm xương bồi bổ.

Bình thường con trai đi học, chồng đi làm, trong nhà quanh quẩn một mình cô, tính tình dịu dàng nội tâm khiến An Nhu ngại ra bên ngoài giao tiếp, thường xuyên là ở nhà nghiên về món ăn, dọn dẹp nhà cửa là việc hàng ngày, Hiện tại đột nhiên xuất hiện một cô gái dễ thương cùng mình nói chuyện, tâm sự thật đúng là đánh trúng vào ý muốn của An Nhu, đem Lâm An đối đãi như con gái.

Cho nên một tuần sau, Lâm An ban ngày cùng An Nhu cùng chăn sóc hoa kiểng, tưới nước, làm những món Ôn Viễn Khanh thích ăn, uống canh bổ do An Nhu chuẩn bị, rãnh rỗi lại ngồi sofa xem phim, Lâm An nũng nịu trong lòng An Nhu, người không biết nhìn vào liền cho rằng hai người là nẹ con. Ngây Thơ Câu Dẫn - Chương 31: Dỗ dành (H)